Cố Vi Vi từ toilet đi ra, tự nhiên thấy trời đất quay cuồng, cô lảo đảo dựa vào tường, rồi ngã vào chiếc ghế sofa, không còn sức để đứng dậy.
"Ly rượu kia..
cô đã cho gì vào?"
"Chỉ là thứ khiến cô ngoan ngoãn nghe lời thôi." Chu Lâm Na nói xong liền mở cửa phòng khác của dãy phòng.
"Cô, đã chuẩn bị xong rồi."
Một người phụ nữ trung niên trong bộ vest chỉnh tề bước vào phòng, nhìn thấy Cố Vi Vi đang nằm trên sofa.
Cố Vi Vi mới biết rằng chính tiểu tam đã hại chết mẹ của Mộ Vi Vi.
Không lâu trước đây, Chu Mỹ Cầm gả cho Lê Gia Thành, là cô của Chu Lâm Na.
"Các ngươi..
muốn làm gì?"
Chu Mỹ Cầm ngồi xuống, tình ý sâu xa nói "Đừng sợ, chúng tôi không có ác ý, chỉ nghe nói bây giờ cô không có nhà để về, lang thang bên ngoài quả thực cực khổ, đến nỗi không thể đi học."
"Tôi không có nhà để về cũng là do các người ban tặng." Cố Vi Vi cười nhạt.
Nếu không có sự giúp đỡ của Mộ gia thì Chu Mỹ Cầm tuổi gì vào được đại học.
Chứ đừng nói là được đi du học, rồi làm quản lí ở tập đoàn Long Thăng
Nhưng cô ta vẫn chưa thấy thỏa mãn, mà thông đồng với Lê Gia Thành, từng bước một khống chế cả công ty.
Sau khi Mộ Dao qua đời, cô ta và Lê Gia Thành không hề cảm thấy áy náy, rất nhanh đã tái hôn và sống chung, thêm cả chiếm đoạt tài sản của Mộ gia.
Bây giờ ả ta lại đến trước mặt cô giả làm người tốt.
"Đừng không biết tốt xấu, cô cô là muốn sau này ngươi có thể sống tốt hơn một chút, dù sao Vương đổng của Thiên Thịnh truyền thông cũng không phải ai muốn đi theo là có thể đi theo."
Chu Lâm Na nhìn cô đầy khinh bỉ, lần trước ở trường học làm hại cô ta thiếu chút nữa không thể rời khỏi sân khấu, mấy lời này đã phải kìm nén rất lâu.
Gần đây, có cô cô chống lưng, khả năng lớn sẽ được tham gia vào bộ phim bom tấn thường niên do Thịnh Thế truyền thông đầu tư, đạo diễn là Dịch An-người vừa được đề cử giải thưởng quốc tế.
Mặc dù cô em họ rất nổi tiếng nhưng vẫn không có tài nguyên điện ảnh.
Nếu có thể tham gia vào bộ phim này, địa vị và tài nguyên sẽ được cải thiện rất nhiều, có khi lại được giải nữ diễn viên xuất sắc nhất.
Hơn nữa, gần đây Thiên Thịnh và Thăng Long cũng đã đàm phán về một dự án hợp tác quan trọng, mấu chốt là nằm ở Vương đổng.
Vương đổng vốn dĩ rất ưa cô em họ kia, nhưng bây giờ cô em đang có tiền đồ như vậy, sao có thể từ bỏ để đến với Vương Vệ Đông, một lão già háo sắc.
Vì vậy, bọn họ đã gửi hình của Mộ Vi Vi, Vương đổng rất hài lòng, yêu cầu gặp cô hôm nay.
Nên ả ta đã giúp Chu Mỹ Cầm gọi Mộ Vi Vi đến đây.
Bây giờ cô đã uống cạn ly sâm panh có thuốc ngủ, cô không cam lòng với Vương đổng.
Dâng lên một Mộ Vi Vi có thể đổi lại những tài nguyên điện ảnh tốt như vậy, cùng với sự hợp tác trọng yếu của Long Thăng.
Quan trọng hơn là..
giúp cô ta loại bỏ được vật cản đường.
Dù sao với năng khiếu piano của Mộ Vi Vi, tương lai sẽ cùng vào cô ta vào trường Âm nhạc Hoàng gia, đi đâu cũng bức bối, khó chịu.
Hơn nữa, sau khi Mộ Vi Vi thành đồ chơi của Vương đổng, cho dù Luật thiếu gia có thích cô đi chăng nữa cũng không có khả năng sẽ ở bên một người đàn bà dâm đãng.
Vì vậy đưa Mộ Vi Vi cho Vương Vệ Đông không mất vốn lại nhận lại vạn điều tốt, cớ sao lại không làm?
Chu Mỹ Cầm nhìn đồng hồ, đoán chứng Vương đổng cũng sắp đến, vì vậy thúc dục.
"Lâm Na, ở đây không còn chuyện gì nữa, cháu về trước đi."
Chu Lâm Na gật đầu, cầm lấy túi rời đi, không quên bỏ lại một câu châm chọc Cố Vi Vi.
"Mộ Vi Vi, sau này cô nên yên phận làm một món đồ chơi cho người ta đùa bỡn, không phải cô cũng dùng gương mặt này để dụ dỗ đàn ông sao?"
.