"Chíp, chíp..."
Một con chim xanh đuôi dài đang theo cành bay vút qua, không khí buổi sớm vương vấn lại những chuỗi âm thanh trong lành. Nằm dưới tán cây cô gái lo lắng mở mắt, trong đôi mắt vẫn còn nhá nhem buồn ngủ, mơ màng nhìn xung quanh, đột nhiên, cô bật người dậy.
Đêm qua cô, hình như, đại khái, dường như, đã đè lên Crato?
"Không không không, mình nhất định đang là nằm mơ." Diệp Huyên dùng sức vỗ vỗ lên mặt, cố gắng đem hình ảnh dâm mỹ ướt át trong đầu nhanh chóng vứt đi, tại sao cô có thể cường bạo được Crato chứ? Hắn là cấp trên của cô, là một điều chỉnh giả, là quân thần của đế quốc, cho dù xét về sức mạnh lẫn trí óc đi chăng nữa, chuyện này là hoàn toàn không thể xảy ra.
Khoan đã, Diệp Huyên bỗng nhớ lại, sau khi thân thể của cô nổi lên phản ứng khác thường, động tác đầu tiên theo bản năng của cô chính là ------- cô đã tắt cái nút trên bộ giáp của Crato.
"Shit!" Hung hăng mắng chính mình một câu, Diệp Huyên thật muốn quay trở lại tối hôm qua, đem cái người làm chuyện điên rồ kia mà đánh cho một trận, nhưng cũng không thể làm bộ như không có chuyện gì xảy ra vào tối hôm qua được...
"Cô tỉnh rồi?" Thanh âm lạnh lẽo của người đàn ông vang lên, mặc dù là câu hỏi, nhưng trong giọng nói lại không hề có ý hỏi nào. Người Diệp Huyên cứng đờ, tầm mắt nhìn xuống đôi giày bó đang chậm rãi đi tới trước mặt cô, quân trang màu đen đã được mặc lên người hắn một cách đàng hoàng chỉnh tề, li quần thẳng tắp, trang bị trên người chỉnh tề đầy đủ, ngoại trừ...ngoại trừ phần cổ áo đang rộng mở, bởi vì tối hôm qua Diệp Huyên đã xé toạc cúc áo trên áo của hắn.
"Khụ khụ khụ khụ!" Diệp Huyên bổng ho khan kịch liệt, trong đầu cô là một mớ hỗn loạn, làm sao, làm sao bây giờ? Crato Tướng quân sẽ không giết cô để diệt khẩu chứ!?
Hình ảnh cô tự nhiên chân tay luống cuống rơi vào trong mắt của Crato, Crato thản nhiên liếc mắt nhìn cô, từ trong mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ không thể không nghe thấy nét giễu cợt: "Sao, tối hôm qua cô to gan lớn mật đến vậy mà?"
"...!" Nghe xong câu này, Diệp Huyên thiếu chút nữa bị nước miếng của chính mình sặc chết. Cô đột nhiên hoài nghi có phải Crato đã uống nhầm thuốc, người đàn ông này vậy mà lại có thể trắng trợn mà biểu hiện sự khinh thường ra mặt. Diệp Huyên không nói gì, cô quỳ ngồi dưới đất, hướng Crato thể hiện sự hối lỗi chuẩn mực, "Chuyện tối hôm qua, tôi thành thật xin lỗi. Tất cả đều là lỗi của tôi, thật xin lỗi! Tôi sẵn sàng trả giá cho tất cả mọi chuyện," cô dừng lại một lát, "Bất kỳ là giá nào!"
"A." Ngữ khí của Crato không chút gợn sóng, "Chiếu theo pháp luật của đế quốc, thì cô phải ở trong ngục năm mươi năm. Ta quên mất, cô bây giờ là quân nhân đang thi hành nhiệm vụ," hắn đi tới trước mặt Diệp Huyên, Diệp Huyên không kìm lòng được ngẩng đầu lên nhìn hắn, chỉ thấy trong đôi mắt màu nâu kia ánh lên tia sáng hứng thú không rõ ------ không giống như là đang phẫn nộ, cũng không phải là khinh thường, "Mà quân nhân đang thi hành nhiệm vụ sẽ bị xử phạt..."
"Tù chung thân." Diệp Huyên rũ mắt, thấp giọng trả lời. Tâm cô ngày càng chìm sâu xuống đáy, đột nhiên cảm thấy bản thân mình thật buồn cười. Đúng vậy, cô đã làm một chuyện sai lầm, bị trừng phạt là chuyện đương nhiên, "Thật xin lỗi." cô cúi thấp đầu, trong giọng nói tràn đầy sự hổ thẹn.
Crato bỗng cảm thấy nhàm chán vô vị đứng lên, quả nhiên, Diệp Huyên tỉnh táo cùng với Diệp Huyên coi trời bằng vung tối hôm qua hoàn toàn khác nhau một trời một vực. Nhưng Crato cũng không nghĩ rằng cô là người có nhân cách phân liệt, chẳng qua là bởi vì, cô gái này che giấu con người của mình quả thật rất tốt.
"Đi thôi." hắn xoay người, đôi giày bó đi trên cỏ phát ra tiếng sột soạt, "Nếu như cô không muốn lại một lần nữa giống như một con mèo động dục, thì cách cây đại thụ này xa một chút."
Sau đó sự xấu hổ cùng yên tĩnh bao trùm suốt cuộc hành trình.
Diệp Huyên cúi đầu đi phía sau Crato, cô nhận ra Crato cũng không phải thực sự trừng phạt cô, nhưng trong lòng một chút thở phào nhẹ nhõm cũng không có. Đầu tiên là áy náy, tiếp đó là hối hận, sau đó...chính là sợ hãi.
Đến tột cùng cô là vì sao, lại không một chút suy nghĩ liền mạnh mẽ xâm phạm Crato. Đúng là, cô bị ảnh hưởng bởi cây đại thụ kia. Loại cây có thể phát ra một mùi hương có khả năng thôi thúc tình dục. Nhưng cô nhớ rõ suy nghĩ lúc đó của bản thân, cô đã không chút do dự đem Crato đè xuống, đó là một cảm giác...Vui sướng, cảm giác được thỏa mãn mong muốn.
Cô không muốn thừa nhận, trong thâm tâm cô lại khát vọng thân thể của Crato, thậm chí cô còn muốn có được.... trái tim của hắn.
"Trời ạ..." Diệp Huyên thất vọng che mặt, đúng là điên rồi, bản thân cô điên thật rồi, chuyện này căn bản là không thể xảy ra.
Hơn bảy trăm năm trước, ở thời điểm khi mà nhân loại chưa tiến nhập vào kỷ nguyên vũ trụ, thông qua hạng mục nghiên cứu nhân loại của trụ sở nghiên cứu SAI, điều chỉnh giả đầu tiên đã xuất hiện trên Trái Đất. Là một giống người mới được sinh ra từ giai đoạn thụ tinh mà bắt đầu tiếp nhận công trình cải tạo gen, bất luận là trí tuệ, sức mạnh, tướng mạo, tuổi thọ, đều đạt tới đỉnh cao của loài người, vì thế hệ miễn dịch cực kì cao, nên thậm chí hắn không thể bị bệnh.
Cả nhân loại chấn động, khi vô số lời khen ngợi, nghi ngờ, cùng căm ghét, ngắn ngủi trong ba mươi mấy năm, ngày càng nhiều cặp vợ chồng được tuyển chọn để đưa đến trụ sở nghiên cứu SAI tiến hành thụ tinh, biến con của họ thành một điều chỉnh giả.
Đây chính là điều chỉnh giả đời thứ nhất, khi bọn họ dần dần trưởng thành, từ những lĩnh vực xã hội mà bắt đầu bộc lộ tài năng. So với bọn họ trời sinh đã được hấp thụ gen cải tạo thành những công dân khỏe mạnh, thì thành công đối với bọn họ mà nói, cũng trở nên dễ dàng hơn. Thử hỏi trên thế giới này, có ai không khao khát quyền lực và tiền tài?
Vì vậy, tầng lớp điều chỉnh giả ngày càng nhiều, dưới sự chỉ dẫn của bọn họ, khoa học kỹ thuật phát triển nhanh chóng, tốc độ tiến nhập vào kỷ nguyên vũ trụ của Trái Đất nhanh đến chóng mắt. Cũng vào thời điểm này nhân loại mới phát hiện ra rằng, điều chỉnh giả nếu kết hợp với điều chỉnh giả, sẽ sinh ra đứa bé cũng sẽ là một điều chỉnh giả mang gen Tiên Thiên vượt trội hơn, và một điều chỉnh giả nếu kết hợp với một người thường, thì tỉ lệ sinh hạ một công dân bình thường sẽ là 50%.
Những gen vượt trội được di truyền sang thế hệ tiếp theo, đây chính là điều chỉnh giả đời thứ hai.
Mỗi một công dân của đế quốc Nebula khi đến trường sẽ được biết tới sự kiện lịch sử này trong sách giáo khoa, năm CE185, do điều chỉnh giả chiếm giữ ngày càng nhiều vị trí tầng lớp trên, mâu thuẫn giữa bọn họ và công dân ngày càng gay gắt. Để trấn an lòng dân, chính phủ đã phải cưỡng chế đóng cửa trụ sở nghiên cứu SAI, tiêu hủy toàn bộ tài liệu nghiên cứu, ban hành quy định không được tiến hành tái cấu tạo gen.
Điều chỉnh giả mất đi một lượng lớn dân số, chỉ có thể thông qua cách sinh đẻ tự nhiên để lại một lần nữa trở nên đông đúc. Vì muốn đảm bảo những thế hệ sau có những ưu thế vượt trội, một phần cũng do bị tập thể người bình thường bài xích, ngày càng nhiều người trong bọn họ chỉ kết hôn trong nội bộ với nhau. Hai điều chỉnh giả đời thứ hai kết hợp với nhau, sinh ra điều chỉnh giả đời thứ ba mang gen vượt trội hơn, dòng máu càng tinh khiết, sức lực càng lớn mạnh, đó chính là nguồn gốc của người mang máu thuần chủng
Hơn năm trăm năm trôi qua, tầng lớp điều chỉnh giả đã nắm giữ toàn bộ quyền lực của đế quốc. Ngoại trừ không có gia tộc đứng đầu, thì tất cả chín đại gia tộc đều có dòng máu thuần chủng. Vì dân số của họ rất ít, nên có nguyên tắc phải bảo vệ và giữ lại những người mang dòng máu thuần chủng. Tựa như mọi công dân của đế quốc đều biết tới đoạn lịch sử kia, người có dòng máu thuần chủng sẽ không thể kết hợp với người thường, đây cũng là một lẽ thường.
Gia tộc Clif một trong chín đại gia tộc đã từng xuất hiện trường hợp một người thừa kế của gia tộc muốn kết hôn với một công dân, vì thế đã bị trục xuất ra khỏi gia tộc. Cho dù công dân kia cũng không phải là một người bình thường, mà là chủ của một xí nghiệp lớn rất có danh vọng. Đối với gia tộc của Crato thì Diệp Huyên chưa nghe bất kì tin đồn nào giống vậy, nhưng rõ ràng đó là câu chuyện có thật. Crato sẽ kết hôn với cô? Hắn và Diệp Huyên sẽ không thể yêu nhau ----- bởi vì nếu không phải là người có dòng máu thuần chủng thì sẽ không có kết quả, không có kết quả, tức là sẽ không có ý nghĩa gì nữa.
Diệp Huyên bỗng nhiên ý thức được, đêm qua, chính là lúc cô và Crato tiếp xúc thân mật nhất.
"Tướng quân." cô đột nhiên dừng bước, mở miệng kêu lên.
Crato quay đầu, người đàn ông anh tuấn hơi nhướng mày, nhưng không phải hắn bực mình, mà là có một chút nghi hoặc, và chính hắn cũng không nhận ra được sự hứng thú.
"Tôi có một vấn đề." Hai tay Diệp Huyên giấu ở sau lưng, một lát sau lại nắm lấy vạt áo.
"Có chuyện gì?" Crato lãnh đạm nói.
"Đêm qua...ý tôi là, cái chuyện kia vào tối ngày hôm qua," hắn quan sát người phụ nữ trước mắt cắn cắn môi dưới, dường như đang do dự, nhưng vẫn kiên quyết nói ra, "Anh có nghĩ muốn một lần nữa không?"