Ẩn Sát

Trong phòng khách của khách sạn.

"Đây là ai vậy..."

"Hình như rất kiêu ngạo..."

"Không phải là tình nhân trước đây của Phương Vũ Tư đó chứ..."

"Có lẽ là em trai..."

Trong tiếng nghị luận, Phương Vũ Tư ngồi xổm trước mặt người đàn ông kia.

"Cố... Gia Minh? Cậu làm sao vậy... còn nhớ tôi không?"

Câu hỏi đương nhiên không được trả lời, từ đầu tới cuối, đối phương chỉ nhìn nàng một cái, sau đó lại rời đi.

Nàng quay đầu lại nhìn về phía Trịnh Tắc Bồi, Trịnh Tắc Bồi chỉ vuốt tay, ý nói là chẳng biết gì.

Khi nàng định đứng dậy hỏi những người biết chuyện thì đột nhiên ánh đèn loáng lên

Giống như bị một thứ gì đó kích thích, nam tử trước mặt nàng giơ tay che mắt.

Phương Vũ Tư nhìn tên phóng viên ở ngoài hai giây, sau đó đột nhiên đứng dậy, kéo dậy tay người đàn ông đi vào trong đám người.

"Ở đây không phải nơi nói chuyện, chúng ta đi vào trước."

Sau đó nàng dặn vệ sĩ bên cạnh:

"Cho dù như thế nào cũng phải lấy tấm phim kia xuống."

Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn nàng, cảnh tượng thân thiết kia giống như một cơn địa chấn, đám người Tiểu Bàn, Mục Thanh Thanh càng nhìn càng kích thích.

Tâm tình Mặc Mặc có chút hưng phấn:

"Chúng tôi cũng có thể tham gia không?"

Phương Vũ Tư dừng lại, tươi cười:

"Bạn của hắn, chính là bạn của tôi... Chủ tịch Tôn, có thể sắp xếp cho họ tham gia bữa tiệc tối nay không?"

Nửa câu sau đương nhiên nàng nói với vị chủ tịch tối nay, nếu nàng đã nói vậy, đương nhiên người ta sẽ đồng ý.

Chỉ là trước khi đi, Gia Minh liếc mắt nhìn nữ nhân đang kéo cánh tay mình, sau đó im lặng rút ra, hắn không làm nhiều động tác, nhưng mà dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, lại thấy đó là quá nhiều.

Thật là quá kiêu ngạo, được Phương Vũ Tư thân thiết cầm tay mà còn chủ động giãy ra, trước đây họ chưa từng nhìn thấy, sau này chắc cũng ít thấy.

Về phần tên đàn ông xấu trai Đàm Khắc Thanh đang đứng bên cạnh Phương Vũ Tư, khuôn mặt hắn lúc này xám đen lại.

Nhận thấy ý nghĩa của động tác này, Phương Vũ Tư nở nụ cười khổ, sau đó lại trở nên mê người, đưa tay ra mời Gia Minh:

"Vậy... Chúng ta cùng nhau vào đi thôi..."

Bên cạnh đại sảnh, trong một gian phòng yên tĩnh. Sau khi tiến vào, Phương Vũ Tư lập tức bảo chủ sự sắp xếp cho nàng một gian phòng nghỉ, sau đó dẫn theo đám người Mục Thanh Thanh vào trong.

Lúc này, Mục Thanh Thanh nghi hoặc vô cùng, hỏi Phương Vũ Tư về lai lịch của Gia Minh, nhưng mà thần sắc Phương Vũ Tư lúc này có chút phức tạp, liếc mắt với Trịnh Tắc Bồi.

Đối với Cố Gia Minh, người ngoài có thể vì thời gian mà quên hắn, nhưng nàng và đám người Trịnh Tắc Bồi lại khác. Có một số việc thực ra phát sinh từ vài năm trước đây, khi đó có rất ít người nhớ tới cái tên ban nhạc "Khái niệm" . : TruyệnFULL.vn

Nói tới Gia Minh, trước đây chỉ có mấy nhạc sĩ như Hoàng lão, Trịnh Tắc Bồi mới biết, thỉnh thoảng Gia Minh vẫn gửi ca khúc cho nàng thông qua họ, nhưng hơn 1 năm nay thì hoàn toàn bặt tăm. Mặc dù biết tính cách đối phương, nhưng mấy vẫn còn đàm luận và tiến hành điều tra đơn giản.

Vốn cho là đối phương đã yên ổn bước chân vào đại học, có thể lấy tính cách độc lập bước chân vào xã hội.

Trước đây có thể hắn chỉ vui đùa với âm nhạc, hiện giờ bỏ qua cũng thể hiểu.

Nào ngờ, sau khi kết thúc điều tra, kết quả suy đoán của mỗi người lại khác nhau, vô cách nào điều tra được tình hình thực tế. Hết lần này tới lần khác thu thập tin tức, tổng hợp lại nó có phần quỷ dị.

Giống như có người bất chợt hiện lên rồi biến mất giữa nhân gian.

Trong thế giới âm nhạc mà gặp được người này, là một điều cực tốt với họ, vận dụng mối quan hệ của mình, họ đi sâu hơn tiến hành điều tra.

Lúc đó, họ mới phát hiện, cậu trẻ Cố Gia Minh này có khả năng đã vướng vào một cuộc đấu tranh chính trị hoặc những sự kiện mật, cho dù tin tức tới từ phương diện nào cũng ám chỉ cho họ biết: không nên tiếp tục hiếu kỳ về chuyện của người này.

Một số quan chức có quan hệ mật thiết với họ đã tiết lộ một số chuyện: chuyện này, phía trên gây áp lực, họ không điều tra được, thế nhưng có thể nói cho các ngươi biết, hẳn đã chết.

Rất khó để nói rõ tâm tình của bọn họ lúc đó, Hoàng lão, Trịnh Tắc Bồi cảm thán cho một thanh niên tuấn kiệt đã ngã xuống, nhưng mà họ không thể tưởng tượng, từ xưa đến nay, người làm nghệ thuật lại dính vào một chuyện phức tạp tới như vậy, mà dính tới chuyện phức tạp thì sẽ không có kết quả tốt.

Mà ở phía Phương Vũ Tư, nàng có chút thương cảm, thậm chí nàng còn bớt một số buổi biểu diễn, cũng không tuyên bố lý do với bên ngoài, bởi vì nàng lập tế điện cho hắn.

Hai người quen biết nhau không tính là nhiều, cũng không có nhiều chuyện vui, kỳ thực Phương Vũ Tư rất hiểu, có lẽ đối phương không thích nàng.

Trước đó tâm tình nàng không tốt, đã coi tiểu cô nương Diệp Linh Tĩnh làm đối tượng để giận chó đánh mèo.

Khi đó nàng chỉ coi đó là chuyện nhỏ, không để ở trong lòng, giống như là lúc người khác tức giận thì cũng có thể bất mãn với người khác, vô tình làm tổn thương nhau.

Nhưng ai ngờ, họ lại là ban nhạc Khái niệm.

Hắn ghét mình là có lý do, mình cũng hiểu, lúc đó nàng muốn sửa chữa, nhưng cũng không có nhiều thành công.

Bởi vì Diệp Linh Tĩnh hâm mộ mình, nên Cố Gia Minh mới viết cho nàng ca khúc, thậm chí còn cho thêm mấy lần sau.

Từ sau đó, danh tiếng của nàng lên như diều gặp gió, ý nghĩa của người này đối với nàng, trong lòng nàng tự biết, nàng nghĩ mình không phải là người vong ân phụ nghĩa.

Bởi vậy khi Hoàng gia gặp khó khăn, nàng chủ động tới gặp Hoàng gia để làm người đại diện, hy vọng có thể giúp cho họ một chút gì đó. Lý do chính của việc này là: cậu đã giúp tôi, hiện tại tôi giúp lại cậu, cậu cần gì, tôi tuyệt đối sẽ cố gắng hoàn thành.

Vậy mà, bỗng nhiên hắn chết đi, cho tới vài năm sau, đột nhiên lại xuất hiện ở đâu, nhìn nam tử đã trở nên ngơ ngẩn này, nàng suy nghĩ, nơi này chính là của nàng.

Có thể hắn đã gặp phiền phức, cũng có thể là vấn đề rất khó khăn, mặc dù hắn bây giờ trông như ngốc, nhưng thế thì sao cơ chứ...

Hít sâu một hơi, nàng nhìn về phía Mục Thanh Thanh cười.

"Xin lỗi, chuyện của hắn, tôi không thể nói được..."

Ngừng lại một chút, nàng nói tiếp:

"Nhưng mà, các người hiện đang ở đâu, tôi có thể tới thăm hắn không?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui