Tiêu Diệp đè Diệp Huyên ra mà hôn ngấu nghiến, vốn tưởng làm như vậy ít
nhất có thể giải tỏa một chút dục vọng, không nghĩ tới bản thân nơi đó
lại càng hưng phấn.
Bên hông Diệp Huyên bị một căn cứng rắn ma sát, ngây ngốc nhìn Tiêu
Diệp: “Ngươi như thế nào lại…” Lại cứng? Hắn vừa mới bắn xong, mà đại
gia hỏa đáng giận kia lại hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang đứng
lên.
Diệp Huyên ở phương diện này có phần trúc trắc, nhưng tốt xấu gì nàng
cũng là thê tử người ta, trước khi đại hôn, cũng được mẫu thân cùng chị
dâu dạy một chút chuyện trong phòng, lão ma ma cũng dạy không ít thuật
trong phòng. Diệp Huyên biết nam nhân sau khi bắn sẽ có một khoảng thời
gian nhuyễn xuống, ai biết Tiêu Diệp lại thiên phú dị bẩm như thế.
Tiêu Diệp cắm môi nàng, oán hận nói: “Đều tại ngươi.” Ai bảo ngươi mê
người như thế. Diệp Huyên biết hắn khó chịu, lúc này cũng không phản bác hắn, thấy Tiêu Diệp lại nắm côn th*t trong tay chuyển động lên xuống.
Nàng cắn môi, đè lại tay Tiêu Diệp: “Cửu lang, ta… Để ta làm.” Tiêu Diệp kinh ngạc không tin nổi nhìn nàng, nhìn vẻ mặt nam nhân, Diệp Huyên
không khỏi đau lòng.
Từ trước tới nay, khi nàng ở cùng Tiêu Diệp, đều là Tiêu Diệp chủ động
trả giá, mà nàng chỉ biết bị động thừa nhân. Tiêu Diệp quá mức yêu
thương nàng, mà nàng lại chưa bao giờ vì Tiêu Diệp mà làm bất cứ điều
gì. Ít nhất lúc này đây, Diệp Huyên nghĩ, nàng muốn khiến Cửu lang vui
vẻ.
Tuy rằng đã hạ quyết tâm, nhưng Diệp Huyên vẫn rất khẩn trương, thẹn
thùng. Trên mặt nàng nóng bừng, dưới ánh mắt nóng bỏng của Tiêu Diệp cúi thấp người, đầu tiên là nắm giữ côn th*t vỗ về chơi đùa vài cái rồi
vươn đầu lưỡi đến, liếm lên quy đầu của đại gia hỏa kia một cái.
“Đừng…” đầu lưỡi ẩm nóng vừa chạm vào, Tiêu Diệp cảm thấy cả người tê
dại, lập tức nhịn không được hừ nhẹ. “Đừng liếm…” Hắn thở dốc ngăn lại
động tác của Diệp Huyên, tuy rằng trong lòng rất muốn nhưng vẫn kiên
quyết nói, “Nơi đó bẩn.”
Không có nam nhân nào có thể kháng cự nữ nhân vì bản thân mà làm ra
loại sự tình này, nhưng Tiêu Diệp không đồng ý để Diệp Huyên quỳ xuống.
Hắn muốn đem cô gái này nâng niu trong lòng bàn tay, những chuyện dơ bẩn thống khổ tuyệt đối không để nàng làm.
“Không bẩn.” Diệp Huyên ngượng ngùng không chịu nổi, nhưng vẫn ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Tiêu Diệp, “Ta…” Nàng nhẹ nhàng mà kiên định nói, “Ta
nguyện ý vì ngươi làm loại sự tình này.”
Tiêu Diệp nghĩ, trong đời này đây chính là lời nói êm tai nhất mà hắn
từng được nghe. Động tác của Diệp Huyên vẫn còn trúc trắc, có vài lần để răng nanh va chạm, vài lần không cẩn thẩn cắn lên bổng thân.
Cơ bắp trên người Tiêu Diệp buộc buộc chặt, hắn cật lực đè nén xúc động
dùng côn th*t trừu sáp trong miệng nàng, thậm chí ngay cả động cũng
không dám động, sợ làm Diệp Huyên bị thương.
dương v*t hắn rất thô, cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Diệp Huyên căn bản là hàm trụ không được. Diệp Huyên chỉ có thể dùng tay nắm lấy bổng
thân, dùng đầu lưỡi liếm loạn, hoặc là hàm trụ quy đầu ở trong miệng mà
hút, hai gò má căng lên, nước bọt trong miệng theo khóe miệng chảy
xuống, làm ướt một mảng trước ngực nàng.
Tiêu Diệp mở rộng hai chân tựa vào gối đầu giường, trong tầm mắt là
cái đầu đang phập phồng cao thấp của Diệp Huyên. Nàng cong người xuống,
tấm lưng trắng nõn vẽ một đường cong duyên dáng, cặp mông đầy đặn mượt
mà không tự chủ mà nhếch cao lên, ở trước mắt Tiêu Diệp không ngừng vặn
vẹo.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, vươn tay nhéo lên đầu v*
Diệp Huyên: “Ngoan, đem mông nhỏ quay sang đây.” Diệp Huyên đỏ mặt,
trong lòng mơ hồ đoán được Tiêu Diệp muốn làm gì. Trong lúc nàng đang do dự, Tiêu Diệp lại nhéo nhéo lên ngực nàng, nàng mới chậm rì rì xoay
ngược người lại, hai chân tách ra, ghé vào trên người Tiêu Diệp.
Rất nhanh, nơi mật đào đã gần trong tay Tiêu Diệp. Nam nhân đem mông
thịt Diệp Huyên banh ra, hơi thở nóng rực phun lên hoa môi, tiểu huyệt
run rẩy co rúm lại, đáng thương hề hề phun ra một chút d*m thủy.
Chỗ xấu hổ kia bị nam nhân nhìn chăm chú, Diệp Huyên đỏ bừng mặt, nàng càng xấu hổ, ngượng ngùng chỗ đó dường như càng thêm kiều diễm.
Thấy nàng không tự chủ được mà vặn vẹo mông nhỏ, yết hầu hắn trở nên khô khốc, Tiêu Diệp vỗ lên mông nàng một phát: “Thấp mông xuống một chút.”
Thịt heo bổng ở bên môi Diệp Huyên giật giật, ý bảo nàng tiếp tục liếm
nó. Đợi bổng thân một lần nữa được bao bọc trong cái miệng nhỏ ẩm nóng,
Diệp Huyên nghe thấy nam nhân khẽ cười một tiếng, “Tiểu tao huyệt chảy
nước nhiều như vậy…” Hắn vươn tay vuốt ve một lát, tiếp đến dán môi lên, đem hai phiến hoa môi đều ngậm trong miệng.
Diệp Huyên ưm một tiếng, mông bị Tiêu Diệp gắt gao giữ chặt, chỉ có
thể phí công vặn vẹo lung tung dưới thế tấn công mãnh liệt của nam nhân. Khoái cảm kịch liệt khiến nàng khó có thể hô hấp, Tiêu Diệp không phải
là chưa từng chơi đùa nơi đó của nàng, nhưng chưa bao giờ cuồng mãnh như hôm nay. Cái lưỡi linh hoạt, trêu chọc từ hoa môi đến hoa kính, đầu
lưỡi liên tục đâm vào, đùa bỡn Diệp Huyên đến cao trào.
Hắn vừa liếm vừa mút, hầu kết trượt lên xuống liên tục, từng ngụm từng ngụm nuốt hết dâm dịch của nàng vào trong bụng.
“Lại tiết nhiều thêm một chút, nương nương.” Thanh âm từ trong cổ họng
Tiêu Diệp phát ra không rõ ràng, “Cưu lang muốn uống d*m thủy từ trong
tiểu tao huyệt của người…”
d*m thủy thậm chí còn theo cằm của hắn chảy xuống dưới, tiếng nước chậc
chậc dâm mỹ vang lên không ngừng, “Ân a… Không cần liếm nơi đó… Cửu
lang, van cầu ngươi Cửu lang…”
Cái miệng nhỏ nhắn của Diệp Huyên đã sớm không ngậm được côn th*t của
Tiêu Diệp, nàng chỉ có thể nỉ non cầu khẩn Tiêu Diệp, hai chân càng ngày càng nhuyễn, khí lực toàn thân dường như đều bị nam nhân hút khô.
“Được, ta không liếm.” Tiêu Diệp đem đầu lưỡi từ trong hoa kính rút
ra, Diệp Huyên cảm thấy có chút không thích hợp, nàng theo bản năng muốn chạy trốn, Tiêu Diệp cắn một ngụm lên hộ khẩu nàng, dùng răng nghiến
lên âm hạch mềm mại của nàng.
“A!” Diệp Huyên rốt cuộc không chống đỡ được, hai chân nàng vốn dĩ tách
ra quỳ ghé trên người Tiêu Diệp, bởi vì bất ngờ cao trào hai chân mềm
nhũn, ngồi phịch xuống. Đùi nàng kẹp hai bên mặt Tiêu Diệp, hoa phụ, hoa môi tất cả đều dán lên mặt nam nhân, Diệp Huyên thậm chí cảm nhận được
chóp mũi Tiêu Diệp đỉnh lên tiểu hoa châu của nàng.
“Nương nương, ngươi cũng thật nhiệt tình.” Bởi vì miệng mũi đều chôn
giữa hai chân Diệp Huyên, thanh âm nam nhân nghe qua khàn khàn, nặng nề. Môi mỏng của hắn mấy máy theo từng chữ mà hắn nói ra, ma sát lên bối
thịt, kích thích cả người Diệp Huyên giống như bị điện giật. “Muốn Cửu
lang hung hăng liếm ngươi? Hay là… dùng cây gậy lớn sáp lỗ nhỏ của
ngươi?”
Ngay sau đó, hắn liên tục liếm mút nơi đó, cảm giác vừa hổ thẹn vừa
thấy kích thích điên cuồng ập tới khiến Diệp Huyên điên cuồng kêu lên:
“Không phải… Không cần… A, nơi đó… Muốn đi, muốn đi… Cửu lang, Cửu
lang..”
Hai mắt nàng mê muội, ý thức tan rã, tiếng rên rỉ không ngừng tràn ra từ miệng, nước bọt cũng theo khóe miệng mà chảy xuống. Đén cuối cùng, thần trí Diệp Huyên mơ hồ.
Nàng chỉ nhớ rõ sau khi Tiêu Diệp đem nàng liếm đến cao trào liền áp
nàng dưới thân, đem căn côn th*t cứng rắn, nỏng bỏng hung hăng cắm vào.
Nàng đã không còn khí lực để cự tuyệt, cũng không muốn cự tuyệt. Liền
thuận theo Tiêu Diệp đùa bỡn nàng, ở trên người nàng muốn làm gì thì
làm, một lần lại một lần đem tinh dịch bắn vào tử cung nàng…