Ăn Thit Chi Lư cuộc Hành Trình Ăn Thịt

Sáng nay nắng ấm vừa vặn, đi theo thị nữ dẫn đường, Rey đi xuyên qua
hành lang huy hoàng, đi tới phòng khách gặp nữ hoàng. Từ sau buổi tối dạ tiệc kết thúc, hắn đã mấy ngày rồi không được gặp nữ hoàng. Trong cung
đều nói thân thể nữ hoàng không khỏe, đang nằm tĩnh dưỡng trên giường.
rey sốt ruột lo lắng, hắn từ Á LÝ Nam An xa xôi dến đây, cũng phải vì
muốn tham gia những yến hội xa hoa. Hắn muốn nhìn thấy cô gái mà mình
thương nhớ, càng muốn cùng bồi dưỡng tình cảm trước khi kết hôn.

Trong cung cũng hiểu rõ ý đồ của Rey, thật ra theo lẽ thường mà nói
khi công chúa cùng vương tử kí kết hôn ước, đều là công chúa tới quốc
gia của vương tử. Nhưng Margaret là nữ hoàng của Phỉ Lãnh Thúy, nàng
không có khả năng vì hôn ước của mình mà đi Á Lý Nam An. Thậm chí sau
khi nàng cùng Rey kết hôn, nữ hoàng cũng sẽ ở lại Phỉ Lãnh Thúy. Sau khi Rey thừa kế vương vị, hai vợ chồng liền chỉ có thể ở riêng hai nơi.

Đối với những việc này, Rey đều vui vẻ chịu đựng. hắn chưa bao giờ nói rõ tâm ý bản thân với bất kỳ ai, nếu Margaret yêu cầu, hắn có thể buông tha việc thừa kế vương vị, ở lại Phỉ Lãnh Thúy làm hoàng phu của nàng.
Nghĩ đến bản thân sắp gặp cô gái xinh đẹp ấy, Rey không khỏi khẩn trương trong lòng. Thị nữ đẩy cửa ra, ánh nắng xuyên qua cửa sổ thủy tinh
trong suốt chảy lên người nàng, một thân cung trang hoa mỹ đang lười
nhác dựa vào băng ghế bọc nhung. Nàng đang đọc sách, ngón tay mảnh mai
kẹp lấy trang sách, lông mi cong dài như cánh bướm, đổ xuống trên khuôn
mặt tinh xảo của nàng một bóng mờ.

“Nữ hoàng, Rey vương tử đã đến.” thị nữ nhẹ giọng nói. Diệp Huyên
buông xuống cuốn sách trong tay, đang định ngồi dậy, nàng ưm một tiếng,
lại mềm yếu ngã về. “Nữ hoàng, ngài sao vậy?” Rey sốt ruột không thôi.
Hai má Thiếu nữ đột nhiên ửng hồng, nàng hơi thở không ổn định: “Cơ thể
của ta còn chưa khỏe, khiến cho ngài chê cười rồi.” Rey cũng không truy
hỏi nguyên nhân cặn kẽ mà thân thiết quan tâm mình, Diệp Huyên không
khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Ngay trong nháy mắt vừa rồi, nàng vừa mới có một chút động tác nhỏ,

tiểu huyệt sưng đỏ giữa hai chân đã bị ma sát đau đớn. quả nhiên vẫn chỉ có thể nằm trên giường, nàng đau đầu nghĩ, anh trai đại nhân nói được
làm được, tuy không có làm mình đến chết, nhưng lại khiến Diệp Huyên vài ngày không xuống giường được. Một đêm kia, Diệp Huyên cũng không biết
bản thân đến cùng đã cao trào bao nhiêu lần, càng không biết bản thân
cùng Cesare làm bao nhiêu lần. nam nhân kia cơ hồ đem tất cả các tư thế
mỗi tư thế đều là một lần.

Nắm giữ bản thân eo nhỏ,từ phía sau sáp vào thật sâu. Ôm bản thân ngồi lên chân hắn, khiến côn th*t đỉnh vào chỗ sâu nhất, từ dưới mãnh liệt
đỉnh lên. Đem hai chân nàng vắt lên vai, hắn vừa đùa giớn vú nàng vừa
sáp nàng đến thần chí không rõ... trên giường rộng rãi là một bãi hỗn
độn, khắp nơi đều là d*m thủy Diệp Huyên. Cesare ôm nàng vừa đi vừa sáp, lại đem nàng để trên tường, hai chân bị nam nhân nhấc cao lên, đành
phải dựa vào côn th*t đang cắm trong hoa huy*t giữ thăng bằng. hắn còn ở trước gương đùa giỡn Diệp Huyên, lại buộc thiếu nữ nói những dâm từ khó nghe. Thậm chí còn ra lệnh Diệp Huyên đi phía trước, hắn dùng cây gậy
lớn sáp nàng từ phía sau, sáp hai chân Diệp Huyên như nhũn ra, chỉ có
thể không ngừng kêu khóc cin tha thứ.

Đợi đến Cesare buông tha nàng, Diệp Huyên hoa huy*t đã bị làm đến sung huyết. Bắp đùi bỏ bừng từng mảng, hoa môi nóng bừng đau đớn. Diệp Huyên đến cả khí lực đứng lên cũng không có, bơi vì thời gian dài kêu khó rên rỉ, cổ họng cũng nói không ra tiếng. hai khỏa núm vú đỏ au vẫn luôn
đứng thẳng, cho dù không có ngón tay nam nhân vuốt ve, núm vú cũng không thể mềm xuống. Diệp Huyên chỉ có thể nằm trên giường, lấy lý do thân
thể không khỏe, hủy bỏ hết tất cả hoạt động. nàng ngay cả quần áo cũng
không mặc, nhưng khi vải vóc mỏng manh đụng tới kiều khu rải đầy dấu hôn cùng dấu tay cũng khiến nàng đau đến phát run.

Đại khái là cảm thấy bản thân quá đáng, mấy ngày kế tiếp, anh trai
không bằng cầm thú lại không động chân động tay. Khó có được nữa là hắn
mỗi đêm đều đến tẩm cung Diệp Huyên, nhưng chỉ ôm nàng vào ngực, có đôi
khi còn hôn nhẹ lên trán nàng một cái. Cho nên, tuy rằng nàng xém chút
bị giết chết trên giường, Diệp Huyên vẫn cảm thấy thật đáng giá. Có thể
khiến nam nhân lãnh khốc này toát ra một chút nhu tình, quả thật là

khó khăn lắm mới đạt được.

Nhưng mà sau khi nhìn thấy Rey, tâm tình tốt đẹp của Diệp Huyên liền

bay mất. nàng không chán ghét Rey, nhưng hắn là vị hôn phu của nàng. Vì
không để Cesare hiểu lầm, Diệp Huyên hận không thể cách Rey càng xa càng tốt. Nhưng hoàng gia lại an bày buộc nàng mỗi ngày phải ở chung với rey một lát, lấy lý do là để nàng đối với vị hôn phu này không quá xa lạ.
Diệp Huyên không biết quyết định này Cesare có biết hay không nhưng để
bảo đảm, Diệp Huyên phải nhanh chóng đuổi Rey đi.

“Cám ơn ngài quan tâm, ta đã tốt hơn nhiều lắm.” Nàng ôn nhu cưới nói, “Luôn không thể khoản đãi điện hạ thật tốt, là lỗi của ta.” Không mặn
không nhạt trò chuyện như vậy tuy Rey rất muốn tiến thêm một bước để tìm hiểu vị hôn thê nhưng không biết phải làm sao. Thái độ thiếu nữ dè dặt
mà cao nhã, lộ ra ý tứ cự tuyệt nhàn nhạt. Rey cảm thấy ảm đạm, nhưng
hắn luyến tiếc cứ rời đi như vậy, liền làm bộ không nhìn ra ý tứ tiến
khách của nàng, coi như không có chuyện gì tiếp tục trò chuyện.

Trong hành lang, Cesare mang người hầu đi tới. hắn hôm nay không mặc
quân trang, nhưng vẫn mặc áo quần màu đen, trên lễ phục dùng chỉ bạc
thêu hoa văn chìm tinh xảo, khiến vẻ đẹp của nam nhân càng thêm quý khí
lại có phần cấm dục. Lúc đi ngang qua phòng khách, hắn bỗng nhiên dừng
lại, hướng thủ vệ bên ngoài cửa hỏi: “Nữ hoàng cùng Rey vương tử đang ở
bên trong?” Diệp Huyên đoán không sai, Cesare quả thật biết nàng mỗi
ngày phải ở chung với Rey vương tử. nhưng Diệp Huyên căn bản không thể
nghĩ tới, mệnh lệnh này là do Cesare hạ xuống.

Lúc đầu, Cesare làm vậy là muốn Margaret đừng quá dính bản thân, khi
biết Rey định đến Phỉ Lãnh Thúy, hắn liền bảo một đại thần lập ra quy củ này, liền đem chuyện này ném ra sau đầu. nhưng không biết vì sao, mỗi
khi nghĩ đến cảnh tượng thiếu nữ xinh đẹp cùng vị hôn phu trên danh
nghĩa của nàng vui vẻ trò chuyện, Cesare lại cảm thấy phiền chán. “Bọn
họ ở cùng nhau bao lâu rồi?” Hắn lạnh giọng hỏi. Nghe được thủ vệ kính
cẩn trả lời, Cesare kìm lòng không được mà nhíu mày, đã lâu như vậy.
lily cùng rey chưa bao giờ gặp mặt, tìm đâu ra nhiều lời muốn nói vậy?


Hắn quyết định không để ý đến chuyện này, nhưng vừa đi được vài bước,
hắn lại bất giác ngừng lại. “Công tước đại nhân?” Người hầu có chút nghi hoặc. Nam nhân xoay người, bước chân vững vàng, nhưng mang theo một tia vội vàng xao động mà chính hắn cũng không nhận ra. Tay đặt lên cửa
phòng khách định gõ cửa thì cánh cửa liền bị mở ra từ bên trong. Thị nữ
kinh ngạc nhìn Cesare, mà ánh mắt Cesare cũng dừng lại trên người thiếu
nữ ngồi bên cửa sổ. thiếu niên tóc vàng anh tuấn, quỳ một chân xuống,
nâng bàn tay mềm mại của thiếu nữ lên, nhẹ nhàng in lên mu bàn tay của
nàng một nụ hôn: “Nữ hoàng, mong ngài sớm khỏe lại, ta cáo từ.”

Hôn tay là lễ tiết cơ bản nhất của giới quý tộc, trước đó, không biết
đã có bao nhiêu nam nhân thực hiện lễ tiết này với nàng, nhưng một màn
trước mắt này, Cesare vẫn cảm thấy cực kỳ chói mắt. Sau khi Rey rời đi,
Diệp Huyên mới nhìn thấy Cesare đang đứng ngoài cửa, trong lòng nàng lộp bộp một tiếng, hỏng bét, anh trai có phải là đã nhìn thấy chuyện vừa
rồi? Thiếu nữ cuống quít muốn đứng lên, nhưng hoa môi nóng bừng đau đớn, tư thế không ổn định, ngã lăn xuống đất. Cesare bước đến trước mặt
nàng, cánh tay dài duỗi ra, ôm Diệp Huyên vào lòng. Diệp Huyên không kịp thở vội vàng bắt lấy vạt áo Cesare, đáng thương hề hề nhăn mũi: “Anh
trai, ta, ta bảo đảm sẽ rửa tay.”

Lòng Cesare tràn đầy lửa giận thế nhưng bị một câu nói này làm tiêu
tán không còn chút bóng dáng, trong lòng hắn mềm nhũn, xoa đầu thiếu nữ, đem bàn tay bị người khác hôn lên nắm trong lòng bàn tay. Bàn tay nhỏ
bé, tinh tế, đáng yêu giống hệt cô em gái đang tựa vào ngực hắn, khiến
người ta nhịn không được phải yêu thương nàng, lại cũng khiến người ta
muốn hung hăng chà đạp nàng.

Hắn đem tay Diệp Huyên đặt bên môi, dọc theo nơi mà Rey hôn qua, từ mu bàn tay tới ngón tay, mỗi một tấc da thịt đều bị hắn liếm qua một lần.
ngón tay bị nam nhân dùng răng nanh cắn lên, hắn hạ giọng, ở bên tai
Diệp Huyên khàn khàn nói: “Tốt lắm, anh trai giúp ngươi rửa sạch.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Huyên đỏ bừng, ấp úng một hồi lâu, mới mềm yếu
nói: “Anh trai thật xấu…” Nàng chớp chớp mắt, “Anh trai, ta có thể không ở cùng hắn được không?” Con ngươi linh động vòng vo chuyển động, “ta,
ta nơi đó vẫn còn rất đau, cho nên…” “Không quan hệ.” Cesare vuốt ve
vành tai nàng, “Anh trai đêm nay giúp ngươi xoa xoa.”

Kết quả là Diệp Huyên phải kêu khóc cả đêm. Đại khái là vẫn thấy canh
cánh trong lòng, động tác Cesare mãnh liệt, bạo ngược, hắn đem Diệp
Huyên đặt lên giường, đem thiếu nữ ép buộc thành một thân xanh tím, tiểu hoa châu vừa mới hết sưng bây giờ lại run rẩy sưng lên. Ngày thứ hai
gặp Rey, hắn thấy nàng sắc mặt mệt mỏi, nhưng kỳ lạ là, khóe mắt, đuôi

lông mày đều đỏ ửng. đó là bởi vì hoa huy*t Diệp Huyên đang cắm một căn
dương v*t giả cực đại, làm từ ngà voi, dựa theo kích thước côn th*t
Cesare mà điêu khắc. thời gian dài ngâm trong hoa huy*t đầy d*m thủy,
dương v*t giả vốn lạnh ngắt bây giờ đã ấm áp. Chỉ cần Diệp Huyên vừa
động, có thể cảm giác được giả dương v*t đâm vào mị thịt làm nàng run
rẩy một trận, còn có cảm giác no trướng, khó chịu.

Buổi sáng trước khi rời giường, Cesare đem côn th*t của hắn rút ra.
Tinh dịch trong tiểu huyệt còn chưa kịp chảy ra, đã bị căn dương v*t giả đẩy trở về. “Anh trai.” Diệp Huyên bị cảm giác lạnh lẽo làm cho run sợ, “Thật trướng, ta không cần…” “Cô gái ngoan.” Cesare hôn lên môi nàng,
“Ngươi không muốn tinh dịch anh trai ở lại trong bụng?” “Ta…” Diệp Huyên cắn cắn môi, “Nhưng mà anh trai bắn nhiều lắm, trong bụng chứa không
hết.” “Tiểu tao hóa, tối hôm qua còn khóc cầu anh trai bắn cho ngươi.”
Cesare đem căn dương v*t giả cắm vào chỗ sâu nhất trong hoa huy*t, “Côn
thịt anh trai cắm trong tiểu tao huyệt cả đêm, ngươi nếu không ngoan, về sau tiểu tao huyệt ngứa ngáy khó chịu, đừng có cầu cin anh trai.”

Diệp Huyên đành phải ỡm ờ nhường Cesare đem dương v*t giả hoàn hoàn
chỉnh chỉnh cắm vào, Cesare mở rộng hai chân nàng, bàn tay to nâng lên
tuyết đồn của thiếu nữ, đem sợi dây cuối dương v*t giả quấn quanh hông
thiếu nữ. Đây là để cố định dương v*t giả, dây nhỏ xuyên qua hoa môi
thiếu nữ, quấn quanh hông, đè lên phấn nộn cúc huyệt, cuối cùng thắt nút tại tiểu hoa châu.

Chỉ cần khẽ cử động, tiểu hoa châu liền bị ma sát run rẩy sưng lên, mị thịt trong hoa huy*t càng co rút, d*m thủy tiết ra bị giả dương v*t giữ lại bên trong, nguyên bản bụng nhỏ no trướng càng thêm khó chịu khiến
thiếu nữ ngứa ngáy không chịu nổi. Hai chân như nhũn ra, Diệp Huyên cật
lực đè nén tiếng rên rỉ đã tràn đến bên môi. Từ tẩm cung đến phòng
khách, chỉ có một đoạn đường ngắn ngủi, đối với nàng mà nói không khác
gì khổ hình. Một lát sau, nàng thế nhưng liền cao trào.

Nhìn Rey đang ôn nhu mỉm cười trước mắt, lại nghĩ đến lời Cesare thì
thầm trước khi rời tẩm cung: “Cùng vị hôn phu uống trà tán gẫu, tiểu
huyệt lại chứa đầy tinh dịch anh trai. Lily ngươi thật đúng là tiểu dâm
phụ. Ta đoán ở trước mặt hắn, ngươi nhất định sẽ cao trào nhanh hơn.”
Không ngờ vừa nghĩ đến lời anh trai nói, Diệp Huyên xấu hổ, giận giữ cảm giác được, bản thân quả nhiên lại cao triều. khoái cảm giấu kín cùng
cảm giác cấm kỵ khiến bản thân càng thêm hưng phấn, đây chính là dụng ý
của Cesare đi. Hắn muốn nhục nhã em ruột hắn, bởi vì hắn cũng không muốn thừa nhận đáy lòng bị cảm giác ghen tỵ quấy phá.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận