Ăn Trước Tính Sau

Tống Huyền Chang được Hắc Thần bế vào trong nhà tắm, vừa vào trong đã liền ngơ ngác khi thấy một chiếc bồn tắm chuẩn bị sẵn nước. Căn nhà xa hoa của Hắc Thần không đơn giản như Tống Huyền Chang nghĩ, mọi thứ trong căn nhà này những thứ liên quan đến điện tử đều là tự động, tất cả chúng có thể hoạt động chỉ khi có dấu vân tay của Hắc Thần mới được

Mọi thứ đều xịn nhưng không ai biết tại sao anh lại không mấy khi dùng đến chắc là do sử dụng cái này sẽ mất khá nhiều tài chính của anh, việc lắp đặt chúng vào nhà cũng đã rất tốn tiền rồi

Hắc Thần đặt cô xuống bồn nước ấm còn anh đi vệ sinh cá nhân, Tống Huyền Chang bây giờ thì cũng chỉ biết ở trong bồn tắm hưởng thụ dòng nước ấm cô không biết mình đã duy trì cái suy nghĩ đó trong mấy phút khi nước trong bồn bị dâng lên, cô đã cảm nhận được ngay có hơi thở ngay sau lưng

Tống Huyền Chang giật mình từ từ quay lại chưa kịp mở miệng đã bị người đằng sau nói trước

"Cái này của anh, không được vào sao!?"

Đúng là của anh nhưng tên lưu manh này không thấy có người trong đây rồi à, bản thân Tống Huyền Chang lúc nào cũng muốn rủa trách cái người tên Hắc Thần này

Cô thậm chí chưa nói một cái gì Hắc Thần đã làm chuyện linh tinh, Hắc Thần vòng tay từ dưới lên động chạm vào bộ ngự𝚌 lớn của Tống Huyền Chang

"Ư...em còn phải đi làm"

Hắc Thần vô lực tựa cằm lên vai cô "Vậy sao bên dưới lại ướt rồi"

Tay Hắc Thần sớm đã đặt dưới tiể.u huyệ𝚝 của cô, khi vừa nói câu ấy mặt Tống Huyền Chang đã đỏ bừng đỏ hơn quả cà chua cũng có thể

"Là...là...nước tắm.."

"Thật sao.."

Ngón tay của anh đã xâm nhập vào bên trong âm đạ.o của người con gái mẫn cảm, bên dưới ướt do cái gì anh động vào còn không rõ hay sao. Hắc Thần biết cách khiến Tống Huyền Chang hứng mà ra " dâ𝚖 thủy"

Mái tóc rũ xuống đến mắt Tống Huyền Chang im lặng không nói một tiếng dường như để che đi cái bộ dáng không đàng hoàng của bản thân. Cô biết mình nên phản kháng nhưng có cái gì đó trong cô không muốn dừng lại


Tống Huyền Chang bị cái suy nghĩ đó làm cho rùng mình, cô không thể chấp nhận việc dụ. c vọng bản thân mình cao như thế. Phải đứng lên trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ hơn

"Em muốn đứng lên rồi à!?" Một giọng nói kích tình văng vẳng ngay sau tai của cô

Cô không cần biết giọng điệu đó có ý gì nhưng chỉ cần dừng lại là được, cô đã vội vã gật đầu

"Lát thực hiện yêu cầu của anh"

"Được được"

Tống Huyền Chang đã không nhìn thấy nụ cười khó hiểu từ đằng sau của Hắc Thần, anh rút tay ra rồi đứng lên trước tiếp đó liền bế cô ngồi dậy. Khi ra bên ngoài phòng ngủ đã có một chiếc váy và đồ riêng tư của phụ nữ đang xuất hiện trên giường anh. Tất cả cũng là do Hắc Thần nhờ người chuẩn bị từ trước cho cô. Hắc Thần để cô thay đồ còn bản thân đi lại tủ đồ của bản thân để thay quần áo

Sau một lúc chuẩn bị, Hắc Thần quay sang nhìn Tống Huyền Chang

"Em qua đây một chút"

Tống Huyền Chang được gọi thì ngơ ngác đi lại chỗ anh đang đứng, chưa kịp hỏi chuyện gì thì đã bị anh đẩy mạnh người vào cửa tủ khiến lưng cô đập nhẹ vào cửa

"Sao vậy ạ"

Hắc Thần chỉ lắc đầu không nói một lời bỗng anh đưa tay mình vào trong váy của cô khiến cho Tống Huyền Chang vô cùng sợ hãi khi muốn cản anh lại nhưng đã bị anh giữ tay lại ngay từ đầu

Cô cảm nhận được hình như anh vừa nhét cái gì vào trong cô thì phải. Đừng nói với cô đó chính là mấy món đồ s.*.x toy đó đấy nha

"Anh làm cái gì mau lấy...ra"


Vật gì đó đã phát ra tiếng động ngay bên trong huyệ𝚝, nó di chuyển một chút rồi dừng lại ngay, Tống Huyền Chang nhìn anh đầy khó chịu

"Sao đây muốn nó hoạt động tiếp??"

"Em đấm anh bây giờ"

"Ngày hôm nay xem em chịu thế nào"

Hắc Thần cầm lấy tay Tống Huyền Chang kéo xuống nhà để ăn sáng, cô cảm thấy anh chỉ dọa thôi nếu anh không bấm công tắc thì chắc chắn sẽ không sao, chỉ có một điều cô e ngại là có vật lạ trong người sẽ khiến mặt cô có những biểu cảm không được tự nhiên

*****

Ngay từ đầu cô đã không nên đến nhà Hắc Thần rồi.....

"Ưm...ưmm...."

Vật lạ bên dưới không ngừng hoạt động ở trên thì môi lưỡi triền miên, không tha cho cô gái này một chút, một chút cũng không

Khung cảnh bây giờ mới đúng là không đàng hoàng, áo sơ mi của Hắc Thần bị tháo hết mọi thứ cũng đều do Tống Huyền Chang thực hiện, anh không yêu cầu cô làm mà chính cô đã làm. Dụ.c vọn.g của cô một khi quá lớn thì sẽ không bao giờ kiểm soát được bản thân. Anh muốn chơi thì cô sẽ chơi với anh

Hắc Thần chỉ là bị gỡ cúc áo Tống Huyền Chang còn thảm hại hơn nhiều, từ trên xuống dưới đã chẳng có cái gì thứ xót lại chỉ là một chiếc quần ló𝚝 gợi d.ục. Hắc Thần cũng không tầm thường trò chơi của hai người đã có người chiến thắng. Nhu cầu của Tống Huyền Chang cao nhưng sao có thể bằng khát vọng chiếm hữu của nam nhân này được

Bây giờ mới là giữa giờ chiều thôi hai người này làm chuyện mờ ám ở chỗ bàn làm việc nhưng một lúc sau Hắc Thần đã cho Tống Huyền Chang chiêm ngưỡng căn phòng bí mật của anh trong phòng làm việc của việc. Nơi này có thể thoải mái cho hai hơn rồi


********

Một cánh tay xuất hiện đang vặn nắm cửa thì đúng lúc quản lí ấy ngăn lại "Sếp Trần này Hắc Tổng nói bây giờ ngài ấy cần giải quyết nhiều chuyện tốt nhất ngài không nên vào đó đâu"

Cánh tay ấy rời khỏi nắm cửa rồi quay lại nhìn quản lý tươi cười "Vậy à, tôi đang muốn hỏi thăm ngài ấy thôi. Mấy hôm nay đi làm việc Hắc Tổng giao mà không biết ngài ấy bị bệnh"

"Ngài ấy cũng khỏe hơn rồi"

"Ừ lát nữa tôi sẽ quay lại vậy"

"Vâng"

Hắc Thần đã giao việc cho vị quản lý này là tuyệt đối không được cho phép ai vào trong phòng nếu không thì bị đuổi. Lời của cấp trên là tuyệt đối của quản lí không thể làm trái được .

||||| Truyện đề cử: Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc |||||

"....."

Máy run.g đến quần áo đều rơi trên sàn nhà một cách văng vãi, trên chiếc giường đó có hai người dính chặt nhau với nhiều cú thúc mạnh mẽ. Hắc Thần đã lâu không làm tìn.h rồi nên một khi muốn làm thì không thể ngăn. Lúc này nói là thực hiện bản hợp đồng tình nhân mới là chính xác nghĩa của nó. Trước giờ cũng đúng nhưng đều nhẹ nhàng với Tống Huyền Chang

...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...

Sắp đến giờ tan làm rồi nhưng Tống Huyền Chang vẫn chưa tỉnh ngủ, bên cạnh đầu cô còn có một người đang chống cằm nhìn cô với ánh mắt rất dịu dàng và tình tứ. Hành động và ánh mắt của Hắc Thần khác một trời một vực, Tống Huyền Chang quay người về phía anh tiếp tục ngủ thiếp đi

Đến khi quá tan làm, hơn 7h một chút thì cô mơ màng mở mắt người đập vào mắt cô đầu tiên chính là Hắc Thần cô đã vội vàng ngồi dậy trừng mắt với anh

"Anh sau này còn thế em không tha cho anh nữa đâu"

Hắc Thần vòng tay ra sau đầu cô mà kéo lại, một khoảng cách không quá gần mà cũng chẳng xa

"Không phải em cứ kêu đừng dừng lại sao"


"Anh đừng có nói linh tinh"

"Tối về cố nhớ lại nhá bảo bối"

Hắc Thần nghiêng đầu hôn lên môi cô đầy nồng thắm, Tống Huyền Chang đã cố gắng phản kháng nhưng lại vô ích hơn

"Hôm nay có mang đồ tới cho anh không"

"Anh ngồi đấy mà mơ, đừng mong em mang cho anh thêm lần nào nữa"

Anh liền bật cười trước sự dễ thương thoáng chốt của cô gái này. Một lát sau Hắc Thần đã đưa Tống Huyền Chang về nhà cẩn thận

"Có cần anh bế vào nhà luôn không"

"Không cần"

Tống Huyền Chang lớn tiếng rồi đóng cửa xe ô tô rầm một cái mà chạy nhanh vào nhà. Khi đến giữa phòng khách thì thấy mẹ mình đang ngồi ở bàn ăn

"Vào ăn tối thôi con'

"Thôi ạ hôm nay con không đói" Tống Huyền Chang liền chạy nhanh lên phòng của mình

Vương Linh cũng chẳng nói gì cả, bà lại nghe thấy tiếng động cơ ô tô quen tai đó nữa rồi.

"Đáng ghét, đáng ghét, cái tên đáng ghét"

"Sao con lại phải lòng với cái tên đáng ghét trời đánh đó chứ ông trời ơi..."

"Aa ch.ết tiệt"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận