Những ngày sau đó thì Trương Chân Hàn vẫn đi làm như bình thường, mà cho dù anh không đi làm thì cũng có
Nam Đình báo cáo văn kiện cho anh thôi.
Nhưng dù gì cha vẫn chưa chính thức đuổi việc, nên bề ngoài anh vẫn là tổng giám đốc của Trương thị, nên anh phải làm thật tốt vai trò của mình.
Đương nhiên thì anh đi làm cũng không được nhàn rỗi, ngày nào cũng như ngày nấy, Bạch Linh Lung vẫn đến tìm anh để nói chuyện, nhưng Trương Chân Hàn cũng không trả lời quá nhiều, anh chỉ ậm ừ rồi viện cớ có việc để tránh mặt cô ta.
Nhưng có tránh đến đâu thì Bạch Linh Lung vẫn ngoan cố đến tìm, cuối cùng anh cũng không nhịn được, nói:
Bây giờ cô lại muốn gì nữa đây?Chân Hàn...!Cậu thật sự vì Lý Huệ Du mà từ bỏ vị trí thái tử gia của Trương thị sao? Tớ còn nghe chú Trương nói...!Cậu..
Cậu dọn ra ngoài ở rồi?Liên quan gì đến cô? Cô là gì của tôi? Định làm mẹ kế của tôi à?Trương Chân Hàn! Cậu nói gì vậy chứ?Anh cũng chẳng muốn nói nữa, anh thật sự không muốn dây dưa với Bạch Linh Lung một chút nào, cho dù chỉ là vô tình chạm mặt cũng đủ làm cho anh khó chịu rồi, chứ đừng nói là đứng lại nói chuyện với nhau.
- Tớ biết là ban đầu cậu cũng chỉ là nảy sinh cảm xúc nhất thời với Lý Huệ Du thôi.
Nhưng mà cậu nên nhớ mỗi người đều có hai mặt, bề ngoài cậu nhìn thấy...!Chưa chắc là toàn bộ sự thật đâu, lỡ như Lý Huệ Du cố ý dàn dựng đổ lỗi cho Đồng Thuật Khiêm thì sao? Cậu không nghĩ đến chuyện đó à?
Trương Chân Hàn nhíu mày, đột nhiên anh lại nghĩ đến một chuyện...!Chính là tại sao Đồng Thuật Khiêm lại quen biết với Vưu Mỹ, ban đầu anh còn cho rằng con bé Vưu Mỹ đi chơi với bạn rồi vô tình quen biết Đồng Thuật Khiêm.
Nhưng với câu nói vừa rồi của Bạch Linh Lung...!Thì Trương Chân Hàn đã dám chắc mối quan hệ của
Đồng Thuật Khiêm và Vưu Mỹ có sự nhúng tay của Bạch Linh Lung ở trong đó.
Mà một kẻ khát vọng như Bạch Linh Lung...!Thì không thể nào làm chuyện mà không vì lợi ích được.
Anh nhất định phải tra cho rõ ngọn ngành mọi việc!
Nhưng trước hết, anh phải nhìn Bạch Linh Lung, nói:
Bạch Linh Lung, nhân cách của Tiểu Du như thế nào...!Cô là người không có quyền phán xét nhất ở đây đó! Cho nên là...!Tốt nhất cô ngậm miệng lại đi.Trương Chân Hàn, cậu bị Lý Huệ Du bỏ bùa rồi!Bạch Linh Lung, làm bạn với cô là điều tôi hối hận nhất suốt những năm qua!Nói xong Trương Chân Hàn liền rời đi, bỏ lại Bạch Linh Lung chỉ biết đứng chết chân ở đó...
Trương Chân Hàn vừa nói là...!Anh hối hận khi quen biết cô ta sao?
Ha, nực cười...!Những năm qua cô ta cố gắng bám trụ với Trương thị còn không phải là để hỗ trợ cho anh sao?
Bây giờ anh vì một người khác mà nói rằng hối hận khi làm bạn với cô ta?
Vậy...!Những năm qua của Bạch Linh Lung không phải đều trở nên vô nghĩa à?
Khi này Bạch Linh Lung liền cầm điện thoại lên gọi cho Đồng Thuật Khiêm.
Đồng Thuật Khiêm, ngày kia có phải là ngày giỗ của Bành Tú Tú không?(Đúng vậy, thì sao?)Tôi điều tra về Lý Huệ Du rồi, theo như mọi năm thì cô ta và con gái đều sẽ đến thăm mộ của Bành Tú Tú.
Hôm đó cậu sắp xếp người giết chết cô ta đi.[Bạch Linh Lung, cô đúng là nham hiểm thật đó.
Nhưng không cần cô nhắc, tôi cũng đã chuẩn bị xong mọi thứ cho cái chết của Lý Huệ Du rồi! Con nhỏ nhiều chuyện thật sự là chướng tai gai mắt mà!]Sau khi Bạch Linh Lung tắt máy, ánh mắt của cô ta cũng chứa đầy sát khí...!Lần này cô ta phải diệt cỏ tận gốc mới được!
Đợi tới khi Bạch Linh Lung đã đi xa thì Nam Đình mới từ phía sau cô ta bước đến, gương mặt của Nam Đình tựa như không dám tin vào những gì mình nghe được...!Bạch Linh Lung này đúng là vì tình yêu mà phát điên rồi, đến chuyện kinh thiên động địa như giết người mà cũng dám làm! Thật sự là điên rồi.
Trương tổng, Bạch Linh Lung và Đồng Thuật Khiêm thông đồng muốn hãm hại Lý tiểu thư, chúng ta phải làm gì đây?(Trước mắt thì cứ cử người bảo vệ Tiểu Du, tìm thêm người bảo vệ cả Tiểu Tinh ở trường nữa.
À...!Còn phải để cho ông già kia nhìn thấy cô gái lương thiện trong mắt ông ta đang muốn hại người nữa chứ!]Vậy thì...(Tạm thời cứ bảo vệ hai mẹ con của Tiểu Du đã, chuyện khác thì cứ để tôi lo)Được, tôi hiểu rồi, tôi sẽ làm ngay!.