Chương 12 : Trở về
Chúng nó khám phá ra một bí mật động trời , mắt cảu ALice thật ra là màu xanh ngọc bích...do bố mẹ nó là người lai của nhiều thế hệ , mẹ nó cũng tiết lộ rằng mắt nó còn còn có thể chuyển màu mà nó thích những cái mắt của nó vẫn giữu màu đen nâu là vì trong tâm trạng của nói chỉ có hận thù . Quả là trong 1 lần đi chơi , nó vui lắm vì được quây phá ở 1 quán bar nên khi quậy song , mắt nó đã vô tình chuyển sang màu xanh , Bọn bạn nó ai cũng ngạc nhiện và tất nhiên nó cũng thế...kì lạ nhỉ ?
1 năm sau...
Trên một chiếc giường nhỏ nhắn có 1 cô gái đang nằm ngủ và đó không ai khác chính là...Anna (tưởng nó chớ)
Đang ngủ ngon lành thì cái đồng hồ báo thức reng ing ỏi , không chần chừ...
"Cạch...bụp...Choang..."
Đó là những tiếng động khi hành vì "ném đồng hồ" huyền thoại của chị Anna xinh đẹp . Bỗng từ đâu cái cửa phỏng mở tung , một cô gái xinh như cô tiên bước vào và...Nó nói :
- 1 là dậy đề đi , 2 là ở đây là chết luôn trong phòng này . CHọn đi- giọng nói thấu xương và đôi mắt màu tím rợn người của ALice vang lên
Anna nghe thấy rợn người bật dậy và nói :
- 1 ạ , 1 ạ . Chị đợi e tí , e ra ngay
Quả là sau 1 năm chúng lại học ở Mĩ thì giờ chúng nó quyết định về hẳn và tất nhiên là cai quản cái bang thân thương của nó . Và hôm qua nó mới tiết lộ cho By rằng nó đã mở 1 công ty lớn và đứng đầu về mặt Du lịch của thế giới . Hốt hoảng By hỏi lại nếu thế ai quản CT thì nó bảo , đề cho thằng Kevin quản (_ __")
Sau khi gọi 2 con lợn nái kia dậy cùng(đẹp vậy mà chị bảo lợn nái) thì tụi nó đến sân bay và đi về một cách nhanh nhất . Và cũng như lân trước , cái chị ý trở thành tâm điểm ngay và luôn
Ra ngoài sân bay đã thấy Phong và Huỳnh Anh đang đứng đợi ở đó cùng 2 con siêu xe và bao nhiêu cô nàng dang ngất trên cành quất vì bị cướp trên cành mướp cái trái tim rồi...Nhưng:
- ANh yêu...anh đến đón tụi e àh ? – Alice chuyển giọng ngọt ngào
- Tát nhiên , anh phải đi đón "bấy bì" của anh chứ - Phong tiếp lời
Mấy đứa kia cũng không vừa
- Huỳnh Anh... trùi ui , đi đón tui cơ ý – Anna
- Of couse :v :v
Sau khi tụi nó ra và chào hỏi thân mật như thế thì không biết từ đâu một làn sóng nhẹ có sức mạnh công phá hơn cả sóng thần nổi lên . Cảm giác này là ghen tị đó...
CHoáng ngợp của sân bay hôm nay , sao lại có người đẹp thế nhỉ. Tụi nó lên xe rồi ra về trong bao nhiêu ánh mắt : ghen tị có , ngưỡng mộ có , và cả những ánh mắt hình trái tim của cả trai lẫn gái (cho ai thì không cần phải nói rồi)
Về đến biệt thự , tụi nó lăn ra ngủ không biết trời đất là gì , khổ tội cho 2 anh em nhà kia thì phải xách đồ vô nhà cho tụi nó. Chúng nó vào đến nhà là than dủ thứ chuyện :
- Ôi , ê mông quá mày ơi...- Anna
- Hơ hơ , ngồi siêu xe mà còn ê mông thì chắc phải đi xe nào có hẳn cái giường mất quá - Mia
- Lắm chuyện – Alice lên tiếng, chả hiểu tại sao 1 năm nay nó lạnh lùng hẳn đi...
- Thôi , lên phòng nằm nghỉ đi , hôm này không đi đâu hết á – Ell thông thái lên tiếng
- Ờm – đồng thanh chap 1
- Từ từ,...- Ell lại nói
- What ? – đồng thanh chap 2
- Tụi mik chưa ăn gì mà đã ngủ rồi là tí nữa đói khó ngủ lắm
- Ừm...cũng đúng – Đồng thanh chap 3
- Thôi xuống nàh bếp coi có gì ăn không mà còn đi ngủ cho nó rảnh nợ
- Đi thì đi , nói nhiều thế - Lại là chị Alice nè
- Hơ hơ....
Chúng nó nhanh chóng giải quyết gần 2/3 số đồ ăn có trong nhà bếp(sức công phá quá lớn...má ơi) rồi lên phòng và "ZzzZ"
Sau khi về, cuộc gặp gỡ định mệnh đã thay đổi cuộc đời của chúng nó...như thế nào nhỉ ?
Các đọc giả hãy chờ đón chương sau của By nha