Chương 6:
-Nè, anh ơi…anh ơi…-cậu bé chạy đi mua thuốc về lay mạnh cô khiến cô phải giật mình.
-Àk…àk… hả.-cô ngồi gãi đầu cười như ngố.
cậu bé bụm miệng cười rồi nói:
-Em mua thuốc về rồi này.
Bây giờ cô mới choàng tỉnh vội nói:
-Àk…ừk…em đưa đây để anh băng cho-nói rồi cô lấy bông băng rồi băng lại cho cậu thanh niên.
thịch…thịch…thịch…
*oái,sao tim mình đập mạnh vầy nè,mình băng đày cho anh hai rồi, có sao đau. chắc là do hắn đẹp trai thôi mà*
- àk anh ơi,anh tên gì ạk.- cậu bé nhìn cậu thanh nien và nói
- Hạo Phong-cậu ta lạnh lung đáp
- Ồ,tên anh hay thế.- cậu bé reo lên
-*mình nghe cái tên này quen quen*-cô nghĩ thầm
- Thê còn anh,anh tên là gì vậy?-cậu bé quay sang hỏi cô
-Àk…anh tên là Minh Khang…hì hì…-cô cười cười gãi gãi đầu
Cậu bé trầm trồ:
-Woa…tên của anh cũng hay.tên hai anh sao mà hay quá vậy
*tên nghe quen quen*-cậu nghĩ thầm
Cô ngượng ngịu:
-thế em tên gì?
Cậu bé hồn nhiên đáp:
-Dạ…tên em là Minh Trí ạk
Cô nói chuyện một hồi với cậu bé thật vui vẻ.Đến khi cả hai nói chuyện đến khản cổ thì cậu thanh niên kia đã đi mất hút từ bao giờ.trò chuyện được một hồi cô mới nhìn đồng hồ thấy h đã khá trễ.cuối cùng cô nói lời tạm biệt.
-thôi, anh phải về đây, chào em. Chào cậu.- cô cười rồi bước đi