Anh Biết Em Chờ Anh Lâu Lắm Rồi Không

Từ xưa đến nay nhưng chuyện chẳng bao giờ tin thì nó lại xảy ra, tỉ như vụ rơi máy bay. Bắt đầu từ MH370, sau đó là hàng loạt vụ tai nạn hàng không đáng tiếc. Mà ngành hàng không là ngành đảm bảo an toàn kĩ thuật tốt nhất. Trước khi bay đội ngũ kĩ thuật phải dành rất nhiều thời gian, kiểm tra kĩ lưỡng mới cho bay, ấy vậy mà vẫn có tai nạn. Và trong kì thi này đây, tôi đã gặp một sự cố vô cùng kinh điển để rồi thành kì tích cho lũ bạn nó tỉ đểu sau này.

Ngày thi rồi thì cuối cùng cũng đến. Trường tôi có lệ là những môn không thi tập trung sẽ phải kiểm tra hết môn còn những môn mà thi thì sẽ đánh số thứ tự theo tên học sinh. Tôi còn nhớ tôi ngồi phòng 21. Con số định mình của các kì thi.

Trước ngày thì môn Văn tôi cắm đầu cắm cổ ôn theo đề cương của Ánh đưa cho và đề phòng bất trắc tôi có đọc qua vài lần phần đề cương của Ánh còn thiếu trong tập xủa Xuân. Nói chung là tình hình có thể chấp nhận được. Vì chủ quan học tốt Toán và Hóa nên tôi chỉ làm sơ sơ. Tiếng Anh ôn cũng khá nhiều.

Đang đọc dở Văn thì mẹ tôi xuống ngồi cạnh tôi lúc nào không hay.

- Sáng mai thi môn gì hả con?

- Sáng mai thi Văn, chiều thi Anh. – Tôi quay qua trả lời.

- Học được nhiều chưa? – Mẹ xoa đầu.

- Dạ! cũng hòm hòm nhưng không giới hạn nên khó xơi quá.

- Uhm thôi học cẩn thận đi, có con bé nhắn tin cho mày, hỏi về học Văn thế nào này, học xong nhớ trả lời nó nhé.

- Vâng!

Mẹ dặn dò rồi cũng đi lên nhà trên làm việc. Tôi định bụng sẽ nhắn tin lúc đi ngủ nhưng học được một lúc thì có tiếng chuông điện thoại kêu.

- Tuấn ơi lên có bạn gặp này. – Tiếng bố gọi trên nhà.

- Vâng!

Tôi tót chạy lên nhà vì chắc Xuân gọi cho tôi đây mà, mãi không thấy trả lời, cô bé này đúng là….. Ơ mà khoan. Xuân nhắn tin cho tôi vào di động của mẹ thì sẽ gọi theo số di động chứ sao lại gọi dzô máy bàn nhỉ? Lạ thế.

- Alo! – Tôi trả lời.

- Tuấn phải không? – Tiếng bên kia vang lên, là giọng nữ.

- Ai thế? – Tôi hỏi.

- Ánh nè.

- Uhm, Ánh à, có chuyện gì thế?

- Tuấn học Văn được nhiều chưa?

- Cũng học kha khá rồi, hi vọng là trúng.

- Uhm, học cho chăm vào nhá, mất công lắm á.

- Cảm ơn nhiều nhé, Ánh học thế nào rồi? – Tôi mỉm cười hỏi lại.

- Ánh học cũng như Tuấn thôi.

- Vậy cố gắng nhé.

- Uhm….

- Thôi Tuấn cúp máy nhé.

- Uhm…. Mà này….

Tôi toan định cúp máy thì nghe bên đầu dây giật thót có tiếng gọi cho mình.

- Gì thế Ánh? – Tôi hỏi lấy làm lạ.

- Tuấn học truyện Kiều đi nhé, phần đó dễ thi vào lắm.

- Uhm, Tuấn biết rồi. Thôi đi ngủ đi mai lấy sức mà đi thi.

- Ngủ ngon nhé!

Tôi cúp máy rồi cũng xu dọn sách vở lên giường đi ngủ. Nhắn tin với Xuân chủ yếu là để hỏi han và nói chuyện cho đỡ nhớ thôi. Điều tôi thắc mắc là tại sao Ánh lại biết số điện thoại nhà mình và gọi thẳng luôn còn dặn là vào truyện Kiều nữa. Lan man rồi cũng ngủ khì từ lúc nào không biết.

- A thánh chém đến đâu rồi, em yêu thánh, em nhớ thánh. – Tài vẹo nhìn thấy tôi là bắt đầu lên cơn.

- Mày từ từ thôi không người ta biết mối quan hệ của chúng mình bây giờ. – Tôi vờ nói giọng bỡn cợt.

- Bố thắng điên, cút!

Mấy thằng chúng tôi cười rụng rốn. Rồi thằng nào lên phòng thi thằng đó, thằng Dũng thì ngồi mấy phòng đầu không gần chúng tôi lắm, chúng tôi rải rác mỗi người một phòng.

- Thi tốt nhé! – Ánh đi ngang qua tôi cười duyên.

- Thi tốt nhé! – Tôi cũng mỉm cười lại.

Ngày đầu tiên thi tuyệt vời vì Văn vào truyện Kiều còn Anh cũng không quá khó, toàn dạng mà chúng tôi đã được cô giáo cho ôn luyện suốt. Nói chung là suôn sẻ.

- Thế nào thằng chó, liệu có thủ khoa môn chém gió không? – Quân đen vỗ vai Hùng Lợn.

- Đùa chú hỏi nhầm người rồi, anh Á khoa thôi!

- Vậy làm cái lễ ăn mừng thôi – Nó tỉ đểu.

- Game hay nước?

Quên chưa nói là thằng Hùng Lợn chơi game có số có má, nó chơi đế chế thuộc hàng cự phách, mình nó bao giờ cũng cân đôi nên chúng tôi thường có kèo 3 vs 4.

- Game cũng được mà nước cũng ok?- Quân đen lại tỉ đểu.

- Được các chú theo anh, theo thống lĩnh Hùng ra quán nước.

- Anh em theo nó.

- Khoan, thằng nào chi?- Nó hỏi giả ngu.

- Mày chứ ai nữa con lợn? – Quân đen chỉ thằng Hùng.

- Cút không tao đá thụt mông giờ.

Cả hội cười như nắc nẻ, biết thằng hùng gài rồi nhưng Quân cứ cợt nhả để anh em được cười. Đó cũng là chút giải trí cho mọi người khi thi xong.

- Thế này nhé, mai anh em thi xuong đi làm cốc nước rồi chơi game luôn. Ok?- Tôi lên tiếng.

- Được, anh duyệt. – Tài Vẹo đưa ngón tay cái chỉ hiệu OK.

Chúng tôi đường ai nấy về để chuẩn bị cho ngày thi thứ hai. Tối hôm đó cũng có gọi điện cảm ơn Ánh và xin được số điện thoại di động của nàng luôn. Sau này có chém gió đỡ bị cả nhà biết. Ông anh tôi thì thi trước rồi nên ông đang xả hơi bằng việc là xem bóng đá bật loa to inh ỏi. Cú.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui