Mấy người đang nói chuyện được nửa, người phục vụ bắt đầu đến phục vụ.
Họ đã không tiếp tục chủ đề này nữa.
Cố Tri Dân kết luận bằng một câu: “Em cứ nghĩ kỹ đi, nếu em tin tưởng vào anh, hãy ký kết với Thịnh Hải, anh chắc chắn sẽ cung cấp cho em nguồn lực và đội ngũ tốt nhất.”
Hạ Diệp Chi mỉm cười và khẽ gật đầu.
Cố Tri Dân cũng đề cập đến việc tìm kiếm nóng trên mạng củaHạ Diệp Chi và Thẩm Lệ.
“Thanh tìm kiếm anh đã đọc hết rồi.
Hay là, hai người có thể cùng nhau ra nói, hoặc thêm cả anh, ba người chúng ta có thể cùng nhau ra nói cũng được.”
Sau khi Cố Tri Dân nói xong, anh tự cười lớn trước.
Thẩm Lệ lườm cho anh ta một cái: “Đừng có hòng.”
Cố Tri Dân thần sắc nghiêm túc trở lại: “Anh nói nghiêm túc mà, trước kia có những người gọi cho anh hỏi thông tin liên lạc của Chi Chi đó …”
Cuộc tìm kiếm nóng hổi trước đây trên Weibo đã đưa ba người họ lên, những người đó đương nhiên sẽ biết rằng anh quen biết Hạ Diệp Chi, việc tìm anh để hỏi phương thức liên lạc của Hạ Diệp Chi cũng là chuyện bình thường.
Thẩm Lệ ngay lập tức nói: “Chi không muốn gặp rắc rối với những thứ này.”
“Anh biết, nên anh đã không nói cho bất cứ ai.” Cố Tri Dân khoát tay liên tục.
*
Nửa chừng bữa ăn, Hạ Hạ muốn đi vệ sinh.
Hạ Diệp Chi đưa con bé ra ngoài.
Hạ Hạ đi vào phòng vệ sinh, Hạ Diệp Chi đợi con bé bên ngoài.
Điện thoại di động của cô vừa reo lên.
Đó là một số lạ.
Hạ Diệp Chi nghe máy: “Xin chào, ai đó?”
“Xin chào cô Hạ, tôi đến từ công ty biểu diễn nghệ thuật XX …”
Hạ Diệp Chi cau mày ngay lập tức khi nghe điều này: “Xin lỗi, bạn gọi nhầm số rồi.”
Cô cúp máy, lại có một cuộc gọi khác đến.
Hạ Diệp Chi nhấc máy nghe, phát hiện ra là chương trình gì đó gọi.
“Xin lỗi, tôi không có ý định tham gia chương trình.” Sau khi Hạ Diệp Chi cúp điện thoại, điện thoại lại reo.
Vẫn là số lạ.
Cố Tri Dân nói rằng anh không nói thông tin liên lạc của cô với người khác, nhưng bây giờ là thời đại thông tin, không khó để kiểm tra thông tin liên lạc của cô.
Cô không giống như Mạc Đình Kiên, tất cả thông tin đều được mã hóa, những người khác không thể tìm thấy nó.
Hạ Diệp chi cài đặt lại điện thoại, ngăn các cuộc gọi lạ đến.
Điện thoại cuối cùng cũng im bặt.
Lúc này, tiếng bước chân vang lên không xa.
Từ xa đến gần.
Hạ Diệp Chi nhìn lên, nhìnthấy rằng nước da của người đó mờ nhạt.
Cô chưa bao giờ thấy Tô Miên kể từ đám cưới của Mạc Đình Kiên.
Chuyện xảy ra trong đám cưới, đã khiến cho danh tiếng cúa Tô Miên hủy diệt hoàn toàn trong cả thành phố Hà Dương.
Tô Miên trốn trong nhà cho đến hôm nay mới ra ngoài.
Nhưng không ngờ rằng, vừa bước ra liền gặp người quen cũ.
“Hạ Diệp Chi.” Tô Miên nhìn chằm chằm vào Hạ Diệp Chi, khuôn mặt và giọng nói của cô ấy rất ảm đạm.
Hạ Diệp Chi từ từ cất điện thoại, nhìn Tô Miên không nói gì.
Tô Miên nhìn Hạ Diệp Chi, giọng cô ảm đạm: “Việc xảy ra trong lễ cưới, là cô làm đúng không?”
Việc xảy ra trong đám cưới không phải do Hạ Diệp Chi làm, nhưng các tài liệu video lại do chính cô tìm thấy, ban đầu dự định sẽ bàn giao ra ngoài.
Không đợi Hạ Diệp Chi nói, Tô Miên cười và tự nhủ: “Tôi thực sự rất tò mò, làm thế nào cô lại có được những tài liệu đó”.
“Nếu muốn người khác không biết, trừ khi không làm.” Hạ Diệp Chi lạnh lùng buông ra câu nói này, sau đó đi vào phòng vệ sinh để tìm Hạ Hạ.
Tô Miên nhanh chóng tiếp cận cô và ngăn cô lại: “Cuộc sống của tôi đã bị cô hủy rồi, cô chỉ buông vài lời rồi lướt qua như thế sao? Cô có biết tôi đã phải hy sinh bao nhiêu để kết hôn với Đình Kiên không? Tất cả mọi thứ đều bị hủy hoại bởi cô! ”
Sắc mặt của Tô Miên rất hung dữ, cả người trông như đang phát điên.
Hạ Diệp Chi nghe thấy một âm thanh mơ cửa nhẹ.
Chắc là Hạ Hạ đi ra khỏi nhà vệ sinh rồi.
Sắc mặt Hạ Diệp Chi trầm nhẹ…
.