Anh Chàng Bộ Đội Đặc Chủng Cố Chấp Yêu Em



Scandal của Triệu Chỉ Huyên vừa nổ ra thì như châm ngòi dây dẫn nổ, một số đối thủ nhanh chóng bắt tay vào hành động, bắt đầu tung ra những tài liệu đen khác, mà những thứ này kém xa so với đoạn ảnh GIF dài 10 giây trí mạng kia.

Sau khi tin tức tiêu cực của Triệu Chỉ Huyên bị phơi bày, những cư dân mạng lúc trước vẫn đang giúp cô ta nói chuyện thì giờ đã quay lưng, trả hết lại cho cô ta tất cả những bạo lực mạng đã gây ra trên người của Mạnh Uyển Yên, mà những fans đã nói sẽ mãi đi cùng với Triệu Chỉ Huyên cũng không dám nói gì nữa, bọn họ chỉ cần mở miệng thì sẽ trở thành mục tiêu công kích của mọi người ngay.

Dù sao thì bằng chứng của chuyện 'đập đá' chất như núi, là một vết nhơ mà một nghệ sĩ vĩnh viễn không cách nào xóa được, tuy rằng fans thích cô ta nhưng ít nhất tam quan chính nghĩa vẫn còn, nếu như ủng hộ một nghệ sĩ 'đập đá' vậy thì ai sẽ trả lại mạng cho những người cảnh sát phòng chống ma túy đã hi sinh kia?

Trên mạng, tình hình công khai lên án Triệu Chỉ Huyên càng ngày càng nghiêm trọng, khí thế của đối phương to lớn, phốt bị bóc ra khiến cho Triệu Chỉ Huyên và đoàn đội của cô ta không còn sức để phản kích lại, một đoạn video cộng thêm một bức ảnh GIF dài 10 giây, mỗi cái đều đóng đinh cô ta dính chắc vào trên cột ô danh, mà chuyện 'đập đá' của cô ta, công ty quản lý cũng không hề hay biết, sau khi Weibo tung ra, công ty của Triệu Chỉ Huyên trực tiếp đưa ra tuyên bố chấm dứt hợp đồng.

Chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, các chủ đề hot search trên Weibo không ngừng nghỉ, cư dân mạng hóng drama choáng ngợp không xuể, cuối cùng là lấy #Nghệ sĩ 'đập đá' cút khỏi giới giải trí# xem như là chấm dứt phong ba bão táp.

Mạnh Uyển Yên ở công ty chờ đến trưa, lúc quay lại nơi ở đã hơi trễ, sau khi video làm sáng tỏ đăng lên, cô không để ý bình luận trên mạng nữa, khỏi cần đoán cũng biết, những cư dân mạng lúc đầu mắng chửi cô bây giờ chắc chắc lại bày ra bộ mặt căm phẫn trào dâng để bạo lực mạng Triệu Chỉ Huyên.

Dù sao cũng lăn lộn trong giới giải trí ba năm, mấy cái trò này cô gặp nhiều rồi, giậu đổ bìm leo, con đường sau này của Triệu Chỉ Huyên chắc chắn sẽ không dễ đi.

Buổi tối, Mạnh Uyển Yên ở trong phòng tắm rất lâu, cả người đều ngâm trong nước ấm, cô vùi mình chìm xuống đáy nước đến khi sắp không thở được mới 'rào rào' một tiếng ngoi lên khỏi nước, hốc mắt bị nước vào, có hơi cay rát.

Trước kia cô thích nhất là nằm trong bồn tắm nín thở, bởi vì lúc đó Lục Nghiên Thanh cứ luôn nói sức thở của cô kém, hôn có tí mà đã thở gấp cả buổi, sau đó cô cảm thấy không phục, vì thế mỗi khi tắm đều nín thở trong nước, sau này mỗi lần cùng anh hôn sâu xong, cô đều giống như con gấu Koala đu trên người anh và hỏi anh xem mình có tiến bộ không.

Thoạt đầu Lục Nghiên Thanh chỉ cong môi không nói gì, con ngươi đen như mực sạch sẽ dịu dàng, đôi môi mỏng hiện lên ánh nước mờ ám, lại bị cô truy hỏi, kết quả lấy được chính là Uyển Yên liền bị đè ra hôn, hôn đến khi hai chân mềm nhũn, bờ môi tê rần, cô sợ sệt hệt như một con chim cút, không dám đọ sức với anh nữa.

Hồi ức qua đi, Mạnh Uyển Yên lặng lẽ chìm vào trong nước, máu huyết trên người như bị rút sạch, trái tim yên ổn gõ vào lồng ngực.

Cô mở to hai mắt, sững sờ nhìn lên trần nhà trên đỉnh đầu, trong đầu lần lượt hiện lên hình bóng của Lục Nghiên Thanh, thời gian qua lâu, quang ảnh dần loang lổ, đầu váng mắt hoa.

Cho đến khi nước trong bồn tắm lạnh đi, cô rùng mình vì lạnh cóng mới sờ chiếc khăn tắm bên cạnh, quấn người lại rồi đi ra khỏi phòng tắm.

Gần đây cô hơi lười, không thích sấy tóc, cứ quấn khăn trên đầu như thế rồi thoải mái thả mình vào đệm giường êm ái.

Lúc này điện thoại rung lên, trên đó hiển thị 10 cuộc gọi nhỡ.

Tiểu Huyên, mẹ Mạnh, cậu cả và cậu hai nhà họ Mạnh, còn có một người nữa là Bạch Cảnh Ninh.

Uyển Yên rũ mắt, tầm mắt quét xuống phía dưới, nhìn thấy một dãy số lạ gọi đến vào nửa tiếng trước.

Điện thoại cá nhân của cô vẫn luôn được bảo mật, chỉ có người thân bên cạnh mới biết.

Uyển Yên lần lượt trả lời Wechat của mọi người, cuối cùng trượt đến nhật kí cuộc gọi, ngẩn người nhìn vào dãy số lạ đó.

Cũng không biết có phải là vấn đề của điện thoại hay không mà đến cả vị trí định vị của số điện thoại cũng không hiển thị.

Lẽ nào là ba cô Mạnh Kình Nghị?

Uyển Yên tự ngẫm nghĩ rồi lắc đầu, ba cô còn ương ngạnh hơn cô một bậc, sao có thể chủ động gọi điện cho cô.

Trong đầu nảy ra mấy khả năng nhưng cô không muốn gọi lại để hỏi xem là ai, sau mấy giây do dự, Uyển Yên chuẩn bị ném điện thoại thay đồ ngủ.

Dãy số lạ kia gọi đến thêm một lần nữa, đi kèm bên dưới dãy số chính là vị trí định vị: Thành phố C.

Chính là thành phố quay "Nam La".

Uyển Yên sửng sốt một chút, lần này đã biết là ai gọi đến rồi.

Điện thoại rung không ngừng, cô nắm chặt lấy, cảm thấy phỏng cả tay, sau khi do dự, đầu ngón tay đè xuống nút màu đỏ tắt đi.

Cô và Lục Nghiên Thanh đã chia tay rồi.

Anh lại muốn làm gì đây?

Lẽ nào là muốn hàn gắn lại tình cũ với cô?

Mạnh Uyển Yên cảm thấy hô hấp không thông thuận nên dứt khoát từ trên giường bò dậy, vẻ mặt nghiêm túc trừng mắt nhìn điện thoại, nếu như anh vẫn dám gọi đến, cô chắc chắn sẽ nghe rồi chửi ầm lên.

Cô cắn môi, lông mày nhíu chặt, dường như đến cả lời chửi bới cũng đều đã chuẩn bị xong, nhưng điện thoại trước mặt vẫn trì trệ im bặt không có động tĩnh gì.

Chờ vài phút, trái tim đang treo lơ lửng của Mạnh Uyển Yên từ từ rơi về lại chỗ cũ, nói không rõ rốt cuộc là là nhẹ nhõm hay là mất mát.

Giây tiếp theo, màn hình sáng lên, dãy số đó lại xuất hiện.

Lần này, cô bắt máy nghe ngay tức khắc, nhưng ngay khoảnh khắc kết nối thông, lời nói đã đầy ngập trong lòng như thể bị ai nhấn nút tắt tiếng, không có âm thanh nào.

Xung quanh im ắng, gió đêm cuối hè mát mẻ dễ chịu, rèm cửa nhẹ đong đưa, ánh trăng dịu dàng rơi trên mặt đất, một tay của Mạnh Uyển Yên nắm chặt điện thoại, tay còn lại siết chặt một góc chăn, như muốn níu ra một cái lỗ.

Cả hai người không ai nói chuyện, rơi vào sự im lặng vừa ăn ý vừa gượng gạo.

Mạnh Uyển Yên lắng nghe cẩn thận, đầu dây bên kia điện thoại truyền đến tiếng mưa tí ta tí tách xa xăm, tiếng thở sâu và đều đặn của người đàn ông xen lẫn vào trong đó như có như không.

Cũng không biết anh gọi điện ở đâu, nghe có vẻ như anh đang ở bên ngoài.

Lục Nghiên Thanh không nói lời nào, Mạnh Uyển Yên càng kiên quyết sẽ không chủ động, giống như đang đánh cược xem anh có thể chống đỡ được bao lâu.

Thời gian hai người giằng co có chút dài, Mạnh Uyển Yên dứt khoát ném điện thoại ở trên gối, mở loa ngoài, trên màn hình hiển thị thời gian cuộc gọi đã là 10 phút, cô chẳng muốn chờ nữa, do đó gỡ khăn tắm ra thay đồ ngủ, ngồi trước bàn trang điểm, bắt đầu dưỡng da.

Có một khoảng thời gian cô vô cùng chán chường, da dẻ cũng xuống sắc, sau đó hoàn toàn tỉnh ngộ, cho dù có không vui đến mấy cũng không thể có lỗi với khuôn mặt này, cho nên cô nghĩ, một phần lớn nguyên nhân mà cô cai thuốc kiêng rượu chính là cô không muốn già đi và xấu xí.

40 phút sau, Uyển Yên dưỡng da xong lên giường đi ngủ, cuộc gọi im lặng kéo dài đến mức cô tưởng đối phương đã cúp máy từ lâu rồi, nhưng không phải.

Cô 'sột soạt' bò vào trong ổ chăn, ngón tay dừng ở trên nút màu đỏ, do dự mấy giây, cuối cùng vẫn không cúp máy.

Tùy anh vậy.

Anh đã chủ động gọi đến nhưng không có gì muốn nói thì cô hà tất gì phải hỏi.

Tóc đã khô sương sương rồi, Uyển Yên vùi đầu vào trong gối, để điện thoại ở bên cạnh.

Thật ra trong tiềm thức của cô vẫn còn đang đợi, nhưng cô đợi quá lâu, lâu đến nỗi mơ mơ màng màng ngủ mất, Lục Nghiên Thanh vẫn không nói chuyện.

Cuối cùng là một đêm mộng đẹp, gió yên sóng lặng.

Ngày hôm sau khi Uyển Yên tỉnh dậy thì mặt trời đã lên ba sào, đây là lần đầu tiên cô thức dậy muộn như thế trong mấy năm gần đây, nếu như không phải bị điện thoại của Tiểu Huyên đánh thức thì cô vẫn có thể tiếp tục ngủ.

Điện thoại được kết nối, Uyển Yên xoa đôi mắt nhập nhèm, đầu óc có chút ngu ngơ, đón ánh mắt ban mai ấm áp, nghe thấy Tiểu Huyên nói với cô: "Chị Uyển Yên, Triệu Chỉ Huyên rút khỏi giới giải trí rồi.

"

Tối hôm qua Tiểu Huyên gọi cho cô muốn nói với cô chuyện này nhưng điện thoại của Uyển Yên vẫn luôn bận, không thể liên lạc được.

Một loạt tình huống ngày hôm qua khiến cho Triệu Chỉ Huyên chỉ trong một đêm đã trở thành mục tiêu cho mọi người công kích, trước áp lực, cô ta không nhắc đến một chữ về chuyện video và chuyện 'đập đá' mà là xóa sạch tất cả các động thái Weibo, chỉ để lại một bài tuyên bố rút khỏi giới.

Thật ra cho dù cô ta không đăng lên Weibo bài đăng đó thì cũng có người sẽ ra tay trước một bước chặn tất cả tài nguyên của cô ta, Triệu Chỉ Huyên chủ động rút khỏi giới chỉ là muốn để lại một chút mặt mũi cuối cùng.

Uyển Yên ngáp một cái khi đang nghe, 'roẹt roẹt' kéo rèm cửa ra để cho ánh nắng lọt vào chiếu lên người cô.

Thật sự là quá lâu rồi không được ngủ ngon như thế.

Tiểu Huyên: "Uyển Yên, đạo diễn Lưu nói gần đây đoàn phim tạm thời ngưng làm việc, vai diễn của Triệu Chỉ Huyên phải chọn lại từ đầu, đúng lúc chị có thể thừa dịp khoảng thời gian này để ở nhà nghỉ ngơi.

"

Ánh nắng bên ngoài cửa sổ xuyên qua các kẽ tay, vầng sáng chói mắt, Uyển Yên xoay người lại, "Chị biết rồi.

"

Tiểu Huyển lại vội vàng nói: "Chị Uyển Yên, tối hôm qua và sáng sớm hôm nay em đều không liên lạc được với chị, cứ báo là đường dây bận, có phải điện thoại của chị bị hư không?"

Lời nói của Tiểu Huyên ngược lại nhắc nhở Mạnh Uyển Yên, nét mặt cô khẽ khựng lại, ngay lập tức mở nhật ký cuộc gọi ra, thời gian nói chuyện với dãy số lạ hôm qua kéo dài 10 tiếng.

Mạnh Uyển Yên rũ mắt, vươn tay khẽ chạm vào hoa nhài đang đón gió tung bay trên ban công, mùi hương nhẹ nhàng thanh khiết, ngón tay của cô dừng lại, nhàn nhạt hỏi: "Tiểu Huyên, có phải em đưa số điện thoại của chị cho anh ấy?"

"! "

Tiểu Huyên sửng sốt, mặc dù biết chắc chắn sẽ bị phát hiện nhưng mà cũng nhanh quá rồi nhỉ!

Cô ấy mím môi, nhỏ giọng ấp úng: "Là Lục- đểu- cáng hỏi em, em cảm thấy anh ấy vẫn còn thích chị, hơn nữa trước kia tình cảm của hai người tốt như thế, nói không chừng sau này sẽ làm lành lại! "

Lần này là Tiểu Huyên tự mình làm chủ, cô ấy vặn lông mày, càng nói càng kém tự tin, lúc này giống như một cô học sinh nhỏ mắc lỗi, lẳng lặng chờ bị dạy bảo.

Không ngờ Mạnh Uyển Yên lại không nổi giận, im lặng một lúc, Tiểu Huyên nghe thấy cô nói: "Lần sau đừng như thế nữa.

"

Tiểu Huyên 'dạ' một tiếng nặng nề, gật đầu như thật mặc dù biết Uyển Yên sẽ không nhìn thấy.

Cô ấy không hiểu được, tại sao hai người từng yêu nhau lại trở thành người dưng, cô ấy có thể nhìn ra Uyển Yên không buông bỏ được Lục Nghiên Thanh mà Lục Nghiên Thanh cũng không buông bỏ được cô.

Hai người gặp lại sau một thời gian dài nhưng tại sao lại không thể bắt đầu lại lần nữa?

Chuyện tình cảm quá phức tạp, Tiểu Huyên tạm thời không thể hiểu thấu.

Mấy ngày tiếp theo, cuộc sống của Uyển Yên vô cùng dễ chịu, vết thương trên chân cô cũng sắp khỏi rồi, rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì lại xem kịch bản, tưới nước cho hoa, nhàn nhã tự tại, bước vào cuộc sống dưỡng già trước.

Sau khi chuyện của Triệu Chỉ Huyên qua đi, fans trên Weibo của cô tăng lên không ít, danh tiếng cũng dần dần trở nên tốt đẹp, thỉnh thoảng cô cũng lướt Weibo, thế mà lại có thể nhìn thấy có người nói tốt thay cô, thoạt đầu cô còn tưởng là thủy quân mà Bạch Cảnh Ninh mua, sau đó khi fans vượt qua 20 triệu, cô mới cảm thấy thì ra tăng cao không phải tất cả đều là fans giả.

Weibo là một nền tảng xã hội được đông đảo công chúng đón nhận, dù là scandal buôn chuyện trong giới giải trí hay là tin tức tình hình chính trị, độ chú ý cao thì sẽ lên hot search ngay.

Mạnh Uyển Yên chưa từng có thói quen xem các chương trình phát sóng tin tức, thế mà lại nhìn thấy chủ đề #Tình thế căng thẳng ở thành phố C# bò lên danh sách hot search nhưng bị rất nhiều tin tức trong giới giải trí đè xuống dưới chót, không xem kĩ sẽ rất khó chú ý đến.

Cô mới từ thành phố C trở về, lại trải qua một vụ nổ cho nên cô cực kì nhạy cảm với từ này.

Một trang Weibo lớn tích V có tên "Tin tức quân sự quan trọng" đã chụp ảnh màn hình bản tin nhanh trong chương trình phát sóng tin tức, đại khái là vùng biên giới ở thành phố C xuất hiện phần tử khủng bố vũ trang, chi đội cảnh sát vũ trang địa phương đã được điều động.

Blogger này cũng chỉ chia sẻ những nội dung liên quan đến quốc phòng quân sự trong chương trình phát sóng tin tức như thường lệ, mà bản tin này cũng là một đoạn tin ngắn trong bản tin, không giải thích chi tiết.

Bình luận ở bên dưới bài Weibo này cũng chỉ có rải rác mấy cái.

[Các tiểu ca ca cảnh sát vũ trang cố lên! Bọn em tự hào về các anh!]

[Mấy năm gần đây thành phố C cũng không yên bình gì, cũng may là có mấy anh chiến sĩ cảnh sát vũ trang bảo vệ quê hương và đất nước, chúng ta mới có thể yên ổn như thế, cảm ơn *bắn tim* ~]

[Các chiến sĩ cảnh sát vũ trang man quá!!! đây mới là dáng vẻ của thần tượng chứ, không phải là cái đám tiểu thịt tươi (*) chỉ biết khoa chân múa tay trong làng giải trí kia.

]

(*) Tiểu thịt tươi là khái niệm đặc biệt, được nền giải trí Hoa ngữ khai sinh và dần phổ biến rộng rãi trên toàn Châu Á để chỉ những chàng trai trẻ trung, ngoại hình thanh tú, làn da không tì vết, ăn nói nhỏ nhẹ và sở hữu vẻ đẹp mang hơi hướng phi giới tính (unisex).

Mạnh Uyển Yên đặc biệt lướt đến tin tức ngày hôm qua, đọc kĩ một lần, chỉ có một trung đội chiến sĩ cảnh sát vũ trang trú đóng ở biên giới thành phố C, mà Lục Nghiên Thanh là một trong số đó.

Sau khi tắt Weibo cô mới phát hiện lòng bàn tay của mình đã ẩm ướt, đầu ngón tay lạnh buốt, máu toàn thân như đông lại.

Uyển Yên bắt buộc chính mình không được nghĩ nữa nhưng mỗi lần tim đập đều mang theo sự đau đớn như thiêu đốt khiến cho cô khó ngồi yên được.

Cô không khống chế được bàn tay của mình tìm kiếm trên trình duyệt: Tình thế ở thành phố C, phần tử vũ trang và đội cảnh sát vũ trang đặc chiến chiến đấu ác liệt.

Cô chỉ tùy tiện nhập vào mấy từ khóa thôi, ví dụ thực tế không nhiều, thêm nữa chỉ toàn là chụp màn hình phim ảnh, trong lòng Uyển Yên rõ, phim ảnh sẽ thiên về hướng thổi phồng bầu không khí hơn nhưng vẫn không nhịn được mà nhấn vào, nhìn lướt qua rồi không dám nhìn tiếp nữa.

Mạnh Uyển Yên ngồi bệt dưới đất, lưng dựa vào bức tường lạnh lẽo, hai chân đã tê dại, hốc mắt chẳng biết khi nào đã tràn đầy nước mắt, bỗng nhiên trào ra.

Cô ném điện thoại đi, cầm kịch bản lên bắt đầu học thuộc lời thoại, định phân tán lực chú ý nhưng chỉ cần nhắm mắt thì sẽ xuất hiện cơ thể thủng lỗ chỗ, máu thịt lẫn lộn của Lục Nghiên Thanh.

Cơn ác mộng nhiều năm qua lại tái hiện lần nữa.

Sau khi đấu tranh mấy phen, Mạnh Uyển Yên đầu hàng với chính mình, cô lau nước mắt chảy trên má một cách qua loa, tìm số điện thoại tối qua, gọi qua.

Trái tim treo trên cao, đập liên hồi.

Mãi cho đến khi đầu bên kia truyền đến giọng nữ lạnh lùng máy móc: "Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui