Anh Chàng Huấn Luyện Viên H


nhóm dịch: trái camĐây là lần thứ hai Trần Hương tới đây, so với lần đầu tiên còn chật hẹp.

Lần đầu tiên đến, có lẽ bởi vì trang trí nội thất, cho nên không có ai.

Nhưng hôm nay, câu lạc bộ boxing thật sự quá đông, hơn nữa! Tất cả đều là đàn ông.


Cô đi theo em trai đi vào trong, có chút tự ti rụt vai, ánh mắt cũng không dám nhìn loạn khắp nơi, khi nghe em trai giới thiệu đến ai đó, lúc này mới ngẩng đầu nở nụ cười với đối phương.

“Chị, đây là sếp của em, cũng là huấn luyện viên ở đây, lần trước chị tới chưa gặp được anh ấy.

” Em trai Trần Hương dẫn cô đến dưới lôi đài, sau đó hô to với người đàn ông ở phía góc lôi đài, “Huấn luyện viên! Đây là chị gái em!”Người đàn ông trên lôi đài để trần trên người, lộ ra cơ bắp rắn chắc, anh tiện tay tìm khăn mặt lau mặt lung tung, xoay người cầm lấy chai nước ngửa đầu uống một ngụm, ánh mắt rũ xuống, quét đáy mắt nhìn cô gái ăn mặc quê mùa, cổ họng khẽ vang một tiếng, “Ừm.

”Trần Hương giương mắt liền nhìn thấy yết hầu của người đàn ông lăn lên xuống, cô không được tự nhiên quay mặt sang một bên, dư quang nhìn thấy cơ bụng màu đồng của người đàn ông, lỗ tai cô đều đỏ lên, lui về phía sau Trần Diễm cúi đầu nói, “! Xin chào huấn luyện viên, tôi là Trần Hương, là chị gái của Trần Diễm, cảm ơn! Cám ơn anh đã chăm sóc Trần Diễm trong khoảng thời gian này, tôi, tôi! Cám ơn.


”Khoảng cách có chút xa, giọng nói Trần Hương lại nhỏ, âm thanh những người khác trong câu lạc bộ luyện quyền liên tiếp truyền đến, dẫn đến Liêu Tuấn căn bản không nghe rõ cô nói cái gì, Trần Hương nói chuyện vẫn cúi đầu, anh liếc mắt nhìn qua, liền nhìn thấy cô buộc bím tóc, trên người cô gái mặc áo sơ mi kẻ sọc màu xám, phía dưới mặc quần jean giặt đến bạc trắng, một đôi chân rụt vào trong một đôi giày thể thao cũ nát, nhìn cực kỳ thê thảm.

Bên cạnh có không ít người chú ý tới động tĩnh bên này, tất cả đều nhìn qua, có người nhẹ giọng nở nụ cười, trong mắt lóe lên sự khinh thị và khinh bỉ.

Trần Hương bị tầm mắt chung quanh nhìn chằm chằm đến cả người không thoải mái, túi xách trong tay đưa đến một nửa, lại không dám đưa về phía trước, vẫn là Trần Diễm nhận túi từ trong tay cô, nói với huấn luyện viên, “Huấn luyện viên, đây là cơm chị em làm, mời anh ăn nhé.

”Liêu Tuấn từ trên đài nhảy xuống, trực tiếp đi tới, giọng nói của anh có chút thô, còn hơi khàn trầm ấm, “Có thịt kho tàu không?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận