Anh Chàng Không Kết Hôn, Lấy Em Đi

Anh, em thích Bách Kiến Tề, làm cho em cùng anh ấy cùng nhau được không?” Tô Y Nguyên bắt lấy Tô Y Phàm, dùng sức cầu xin, ý nghĩ của cô rất đơn giản, đã thích hắn liền ở cùng với hắn, cô còn không để ý đến ý nguyện của Bách Kiến Tề, chỉ biết là trước tiên phải thu phục các anh trai vừa nghe cô nói thích Bách Kiến Tề sắc mặt liền thay đổi lớn, cũng kêu lên phản đối.

“Không được, Nguyên Nguyên, em còn quá nhỏ, chờ thêm hai năm nữa, anh giúp em giời thiều bạn trai càng suất, càng tài giỏi.” Tô Y Phàm đi làm một ngày mệt mỏi, vốn chỉ là ngẫu nhiên về nhà lớn Tô gia, nhưng vì là thời kì đặc thù, khiến cho hắn không thể không lái xe trở về, mỗi ngày bị em gái cuốn lấy sắp hỏng mất.

“Em không nhỏ, mẹ khi bằng em thì sinh ra anh!” Tô Y Nguyên lấy lý do thuyết phục mọi người đã hai ngày, mà nói chính là cố gắng thuyết phục anh trai.

“Không được!” Tô Y Phàm cầm âu phục, quyết định né tránh em gái bị trúng tà, “Tóm lại mặc kệ đối tượng là ai đều có thể, chỉ có Bách Kiến Tề là không được!”

Tô Y Phàm giống như trốn lên lầu, hai ngày nay công chủa nhỏ vui vẻ làm cho người người sợ, bởi vì cô theo đuổi thật khủng bố.

Tô Y Nguyên quyết miệng, ngồi ở trên sofa, chờ đợi anh họ tan tầm

“Ba ba, mẹ, con thích Bách Kiến Tề, để cho con kết giao với anh ấy đi, được không?” Tô Y Nguyên bắt lấy ba, mẹ đang cố chuồng êm về phòng, mỗi tay ôm một người, đáng thương cầu xin.

“Không được, Nguyên Nguyên, tên kia không phải là người tốt, con sẽ bị hắn lừa.” Tô ba ba nhìn thấy con gái bộ dáng đáng thương liền đau lòng, nhưng, lại không thể thỏa hiệp dù chỉ một chút.

“Ba ba, con không sợ đau khổ, con chỉ muốn ở cùng anh ấy.” Y nghĩ của Tô Y Nguyên đơn thuần trực tiếp lại bướng bỉnh. 

“Ngoan, nếu con thuyết phục được anh trai con, chúng ta sẽ đáp ứng.” Tô ba ba bị con gái cuốn lấy không cách nào chống trả, chỉ có thể đổ hết thảy lên người con trai.

Buổi sáng ngày thứ hai, Tô Y Phàm vừa mở cửa phòng ngủ, Tô Y Nguyên liền đi đến, “Anh trai, để em ở cùng Bách Kiến Tề đi, em không sợ, em thực sự rất thích anh ấy, nếu không thể cùng anh ấy kết giao, em sẽ đau lòng đến chết!”

Tô Y Phàm thực sự sắp điên rồi, nếu có thể, thật muốn đưa tên đàn ông kia lên sao hỏa đừng bao giờ trở về, “Nguyên Nguyên, hắn ta không thích hợp với em.”

“Anh không phải là anh ấy, làm sao anh biết.” Tô Y Nguyên cầm lấy góc áo anh trai đi theo hắn xuống lầu, sợ vừa buông tay thì hắn đã chạy trốn, cô lại phải chờ một ngày.

“Nguyên Nguyên, hắn căn bản không có tim, sẽ không thích em!” Những lời này Tô Y Phàm luôn muốn nói lại không nhẫn tâm nói.

Tô Y Nguyên theo bản năng tưởng phản bát, nhưng suy nghĩ vài giây, cảm thấy bị Tô Y Phàm thuyết phục, hắn căn bản không thích cô! Hắn ném lễ vật của cô, hắn thích phụ nữ ngực lớn mông tròn…… Giọt nước mắt rơi xuống, Tô Y Nguyên khóc xoay người chạy lên lầu.

Tô Y Phàm đuổi theo hai bước thì dừng chân lại, như vậy cũng tốt, làm cho em gái nhận rõ thực tế, không cần lại tiếp tục ầm ỹ, bằng không Tô gia sẽ tập thể tiến vào bệnh viện tầm thần. (AN:))

Tô Y Nguyên nhốt mình trong phòng ba ngày, ai cũng không gặp, cũng không chịu ra khỏi cửa.

Cha mẹ Tô gia lo lắng, bảy anh em Tô gia cũng nhanh vội muốn chết, bọn họ biết rõ mấu chốt, lại vô lực giúp cô giải quyết, nếu Tô Y Nguyên muốn có ánh trăng còn dễ dàng hơn.

Bọn họ không thể để Tô Y Nguyên rơi vào tay Bách Kiến Tề, cũng không có cách bắt buộc Bách Kiến Tề thích em gái bọn họ, đây là vấn đề khó nhất anh em Tô gia từng gặp, chỉ có thể nhận em gái thút thít tiều tụy.

Hạ Tinh Vân theo vị hôn phu đến Tô gia để thăm công chúa nhỏ Tô gia, cô cùng Tô Y Nguyên rất hợp ý, Tô gia một nhà đàn ông cực cần cô khai mở cho Tô Y Nguyên, Hạ Tinh Vân cũng hy vọng em chồng tương lai thông suốt phóng khoáng.

Tô Y Nguyên luôn luôn nằm trên giường không muốn đứng dậy, ăn cơm cũng chỉ có một chút, ánh mắt sưng như hai quả hạch đào, cả người tiều tụy đi rất nhiều, nhìn thấy mà Hạ Tinh Vân một trận đau lòng.

Tô Y Nguyên cùng cô là hai loại phụ nữ khác nhau, Tô Y Nguyên kiều như vậy, nộn như vậy, nhanh vui như vậy, đơn thuần như vậy, sinh mệng phảng phất như căn bản không có phiền não gì, nhưng một chữ tình vần tra tấn cô thực thảm.

“Nguyên Nguyên, đừng khóc, các anh trai em đều thực lo lắng cho em.” Hạ Tinh Thần ngồi ở bên giường, đau lòng vỗ về tóc Tô Y Nguyên.

“Em biết, nhưng là em không khống chế được.” Vừa nghe các anh trai lo lắng cô, Tô Y Nguyên khóc càng lớn tiếng, cô cũng không muốn đem lại phiền toái cho mọi người, nhưng cô thực sự rất thích Bách Kiến Tề a!

“Nguyên Nguyên, anh trai em phản đối là có nguyên nhân, gã đàn ông kia thực sự không thích hợp với em.” Hạ Tinh Vân từng nghe qua rất nhiều chuyện kể về Bách Kiến Tề, cũng đồng ý Bách Kiến Tề tuyệt đối không phải là đối tượng thích hợp với Tô Y Nguyên, nhưng là không nghĩ tới Tô Y Nguyên lại bướng bỉnh như vậy.

“Chị Tinh Vân, em chỉ thích anh ấy thôi, em thực sự thích anh ấy, ô ô ô ô……” Tô Y Nguyên hé miệng thút thít, ánh mắt phảng phất vĩnh viễn sẽ không cạn, không ngừng rơi lệ.

“Ai.” Hạ Tinh Vân thở dài, kéo Tô Y Nguyên vào lòng, có lẽ bởi vì Tô Y Nguyên quá mức đơn thuần, căn bản không biết phải suy xét vấn đề này có đáng giá hay không, thích hợp hay không thích hợp, chính là loại nghé con mới sinh tinh thần dũng cảm tiến tới này, làm cho cô rất hâm mộ, “Đồ ngốc, nếu em thực sự thích hắn, liền càng không thể cả ngày trốn ở nhà thút thít.”

“Vậy em phải làm sao bây giờ?” Tô Y Nguyên ngồi thẳng dậy, hốc mắt rưng rưng nhìn Hạ Tinh Vân, cô rất thích, rất sùng bái Hạ Tinh Vân, càm thấy nếu Hạ Tinh Vân giúp cô thì nhất định sẽ thành công.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui