Dư Mạn Linh nào chịu được khi nghe những lời thô tục này của anh, cả mặt cô đỏ bừng lên.
Đôi môi bị Đổng Kiến Huy hôn đã hơi sưng đỏ dùng sức cắn vào cánh tay rắn chắc của anh.
Theo động tác va chạm, vài tiếng giọng mũi than nhẹ tinh tế tràn ra đầy dễ chịu.
"Ưm……""A a……"Đổng Kiến Huy như không cảm giác được đau đớn, thân thể tráng kiện hơn phân nửa đã che chắn chặt chẽ cho cô vợ ở dưới thân.
Hơi ngước đầu, nâng cao thân eo, tăng nhanh tốc độ ra vào.
Không thể chịu được sự va chạm ma sát nhanh như vậy, Dư Mạn Linh nới lỏng miệng, phát ra thứ âm thanh đầy dâm đãng.
"A a a a……"Ngay lúc cao trào muốn xuất tinh, Đổng Kiến Huy nhanh chóng rút côn thịt ra, một dòng tinh dịch đậm đặc phun trào ngay xung quanh phấn huyệt, khe mông cũng có.
Trương Tiểu Yến nhìn từ nãy đến giờ, lúc này mới như người mất hồn, ba chân bốn cẳng vội vàng chạy đi.
Đổng Kiến Cường đang ngồi trong nhà, đầu không thèm ngẩng lên, ngậm điếu thuốc trong miệng, tay linh hoạt bện giỏ trúc.
Trương Tiểu Yến về đến nhà, đứng ngay cổng, đưa mắt nhìn người đàn ông của mình, dáng người đã không cao bằng thằng ba thì cũng thôi đi, bề ngoài sao cũng bình thường như vậy chứ.
Vừa rồi lúc còn ở nhà thằng ba phía dưới của chị đã ướt đẫm, bây giờ trong người chị cực kỳ ngứa ngáy trống rỗng.
Nghĩ đến cảnh thằng ba ở trong người của vợ nó trừu sáp như đóng cọc.
Đi lên đằng trước, dùng một tay cướp lấy cái giỏ trúc đã bện được một nửa trong tay của chồng mình, ném sang một bên.
Đưa tay tháo dây lưng quần của anh, động tác thành thạo, giọng nói lộ vẻ vội vàng:"Cường Tử, em muốn, nhanh sờ vú của em đi.
"Đổng Kiến Cường nhìn vợ mình có dáng vẻ vội vã không nhịn nổi, nứng lên nhưng vẫn y nguyên không hề phản ứng gì.
Nhưng vẫn làm theo chị, cách quần áo sờ vú, lại chẳng có tí thành tâm nào.
Cả quá trình không có ý định muốn cởi quần áo cho vợ.
Trương Tiểu Yến qua vài động tác đã cởi được quần của người đàn ông, nhìn một cục thịt đang cúi đầu xuống, nhổ một ngụm nước bọt lên, nắm lấy nó bắt đầu chuyển động lên xuống.
Một hồi lâu, vật kia mới chịu đứng lên một chút.
Chờ không nổi nữa cởi quần mình xuống, dạng hai chân ra ngồi lên người anh.
Hai tay lung tung lay vạt áo của Đổng Kiến Cường, bắt đầu tự mình chuyển động, trong lúc đó cũng rên rỉ mở miệng.
"Thằng ba, nhanh dùng kê ba chơi chị đi.
"Chị đã hoàn toàn không còn ý thức được mình đang nói cái gì.
Còn anh hai thì vẫn còn rất tỉnh táo, nghe được vợ gọi thằng em ba của mình thì tức giận đứng dậy, đẩy ngã người đang ở trên thân mình xuống đất, con ngươi như muốn nứt ra, giận không kìm được mắng.
"Mày đúng là con đàn bà lẳng lơ không biết xấu hổ, mày vừa kêu ai?" Trong giọng nói là sự phẫn nộ.
Trương Tiểu Yến bị quẳng xuống đất, cơ bản không ý thức được mình đã thốt ra những lời từ trong tiềm thức, chị đã gọi thằng ba.
Nhìn về phía người đàn ông của mình, gương mặt dữ tợn, cầm lên cây trúc dưới đất bắt đầu làm nó chào hỏi với mình.
Chị bị doạ sợ mà la loạn, không lo được quần áo đang không chỉnh tề, loạn tránh khắp nơi.
Mặc dù là như thế, trên thân vẫn bị quật không ít.
.