Anh Chồng Khờ


Trong lòng Kim Nam Diệu nổi lên sóng to gió lớn.

Mỗi câu nói của Trần Hạo đều đâm thẳng vào trái tim hắn ta, những năm nay, Kim Nam Diệu có thể xuôi gió xuôi nước để tẩy trắng, có thể nhảy thẳng từ đại ca của thế giới ngầm lên thương nhân đều là nhờ vào sự tồn tại của người kia.

Hắn ta phí bao công sức dâng hiến em gái mình đến cho người đàn ông kia, còn cảm thấy chưa đủ, nghĩ trăm phương ngàn kế để quyến rũ vợ của người kia, mới khiến cho những năm nay được thuận buồm xuôi gió, nhưng nếu như chuyện này bị lộ ra thì người đàn ông đó nhất định sẽ nổi trận lôi đình, những ngày tháng an nhàn của mình cũng sẽ chấm dứt.

Trần Hạo cười tủm tỉm nói: “Cảm giác bị uy hiếp nó thế nào? Ông chủ Kim, không đến trêu chọc tôi thì chuyện này vĩnh viễn nằm chỉ để trong lòng mà thôi, nếu không! Hừ hừ!”
Nói xong những lời này, Trần Hạo chậm rãi quay người rời đi, vào trong nhà hàng.

Lúc Kim Nam Diệu còn đang vô cùng kinh ngạc thì Trần Hạo đã về tới nơi.

Sau khi Kim Nam Diệu xuất hiện, đám người ở đó đã không còn tâm trạng ăn cơm từ lâu, thấy anh quay về, ai nấy đều kinh hãi trợn mắt há hốc mồm!
Kim Nam Diệu là ai? Đã từng là bá vương của thế giới ngầm ở La Thành, hiện tại chính là sự tồn tại khiến cho nhà họ Tống cũng phải nể mặt vài phần? Vừa nãy Trần Hạo độc ác chỉnh em gái của hắn ta, lại bị Kim Nam Diệu kéo ra ngoài nói chuyện, thế mà còn bình yên vô sự trở về được nữa?
Một đám người tự hỏi không biết có phải mình đang nằm mơ hay không, có không ít người đưa tay lên dụi mắt theo bản năng.

Mà đúng lúc ấy, Kim Xảo Nhược vừa làm lại mũi xong trùng hợp nhìn thấy tình cảnh này, thấy Trần Hạo chuẩn bị dẫn Tống Ninh Mông đang tươi cười rời đi, cảm thấy không biết có phải bản thân mình bị hoa mắt hay không, liếc mắt nhìn thấy anh trai đang ở chỗ ngoặt của hành lang bên ngoài cửa sổ, cô ta bèn chạy ra ngoài.

Mấy giây sau, Kim Xảo Nhược khí thế hừng hực chạy tới trước mặt Kim Nam Diệu: “Anh, sao anh lại buông tha cho thằng khốn kia vậy? Chẳng lẽ anh không biết em bị anh ta bắt nạt thế nào sao? Anh xứng đáng…”
Gương mặt của Kim Xảo Nhược đang không ngừng xả giận nhìn rất dữ tợn, cảm xúc kích động.

Tâm trạng của Kim Nam Diệu vốn đang khó chịu lại bị chọc giận, nãy giờ hắn ta vẫn luôn phải kiềm chế cơn giận, lúc này bộc phát trong nháy mắt, tất cả cơn giận đều trút hết lên người em gái, một cái bạt tai bị quăng ra, đánh cho Kim Xảo Nhược ngây cả người.

“Câm miệng cho anh, yên lặng đi!”, Kim Nam Diệu gầm thét.

Kim Xảo Nhược bị đánh sững sờ, từ nhỏ anh trai chưa từng làm thế với mình, cho dù có làm chuyện lớn tày trời anh trai cũng sẽ bao dung, hôm nay lại thế nào đây?
Nghĩ đến đây, Kim Xảo Nhược tủi thân, hai mắt đỏ lên, nhưng thấy Kim Nam Diệu vẫn có vẻ âm u lờ cô ta, chỉ có thể dậm chân chạy đi.

Kim Nam Diệu không để ý đến em gái, trong lòng không ngừng tính toán nên xử lý chuyện này như thế nào, làm sao mới có thể giảm ảnh hưởng đến mức thấp nhất.

Không phải là hắn ta không thể chọc vào Trần Hạo, đã bao nhiêu năm xông xáo, liếm máu trên lưỡi đao, Kim Nam Diệu chưa từng sợ ai.

Chỉ là những tin tức mà Trần Hạo biết thật sự quá chí mạng, Kim Nam Diệu cần có thời gian suy nghĩ, cần lựa chọn phương án thích hợp nhất để xử lý.

Mà Đại Cường lúc trước bị Trần Hạo đánh bay bây giờ mới tập tễnh đứng dậy, vội vàng tới bên cạnh hắn ta..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui