Nửa đêm.
Không khí trong câu lạc bộ tư nhân đứng đầu Đông Thành đang rất high, tiếng nhạc ở tầng một đinh tai nhức óc.
Thực ra Chu Thần Diệp rất ít tới những nơi như thế này để tiêu pha hoang phí, anh ta không phải là con cháu nhà giàu có, không có điều kiện đãi ngộ thuận lợi, lúc còn trẻ trong tay cũng không có bao nhiêu tiền, sau này mới trở nên giàu có, nhưng đã qua cái tuổi ăn chơi.
Chỉ thỉnh thoảng xã giao mới đến đây vài lần.
Anh ta có một phòng bao riêng của đây, có đôi khi bàn chuyện công việc muộn quá sẽ ở lại đây luôn.
Quản lý trực ban nhớ rõ mặt mỗi vị khách VIP.
Lúc nhìn thấy Chu Thần Diệp bước vào, anh ta thoáng sửng sốt, một chốc sau mới hoàn hồn lại chạy tới chào hỏi: “Anh Chu, anh đến rồi.”
Chu Thần Diệp giương mắt liếc nhìn người quản lý, trong ánh mắt mang đầy băng giá không thể tan đi.
Anh ta đứng trên đài cao đã lâu, ánh mắt dường như đã mất đi sự trong sáng như khi còn trẻ, thay vào đó là vẻ cay nghiệt và nham hiểm khiến người ta có cảm giác áp bức nặng nề.
Người quản lý bị ánh mắt của anh ta làm choáng váng, nhưng không thể lùi bước, chỉ có thể căng da đầu thận trọng hỏi: “Anh… vẫn như trước chứ?”
Đàn ông đến đây bàn chuyện làm ăn, một là không thiếu rượu ngon, hai là không thiếu các cô chân dài.
Chu Thần Diệp không phải ngoại lệ.
Trước đây khi anh ta cùng đối tác tới đây đàm phám cũng sẽ gọi vài người đẹp đến tiếp khách.
Trước khi kết hôn anh ta sẽ ở lại đây qua đêm, sau khi kết hôn thì kiềm chế bản thân một chút, chỉ gọi phụ nữ qua uống rượu chứ không gọi vào phòng bao riêng của mình nữa.
Lần này, quản lý nhìn thấy sắc mặt của anh ta không được tốt, cũng không biết trong lòng anh ta rốt cuộc đang nghĩ gì.
Một lát sau, Chu Thần Diệp dời ánh mắt lạnh lùng khỏi gương mặt người quản lý, không nói một lời đi thẳng vào bên trong.
Trong lòng anh ta đang lo lắng đến tờ đơn ly hôn, không có thời gian rảnh để ý đến người khác.
Người quản lý đứng sau nhìn theo bóng lưng lạnh lùng anh ta, trong lòng lại thêm do dự.
Ý của anh Chu…… là muốn phụ nữ, hay là không muốn?
Còn đang phân vân không biết nên làm thế nào, một người phụ nữ ở bên cạnh quan sát từ nãy đến giờ bỗng đến gần anh ta.
“Quản… quản lý Trần…” Người phụ lắp bắp lên tiếng, hai bàn tay nhỏ bé nắm lấy góc áo, hẳn là đang căng thẳng: “Hay là, để tôi thử xem…”
Cô ta mới tới đây làm việc từ tuần trước, công việc bình thường chỉ là uống rượu và tâm sự với khách hàng, còn là gái trinh.
Quản lý Trần đánh giá cô ta từ đầu đến chân, cảm thấy khuôn mặt này thật sự rất ưa nhìn, có phần xinh đẹp.
“Cô tên là gì?”
“Tô Tô.”
“Cô đi cũng được, nhưng…” Quản lý Trần vẫn đang phân vân, “Nếu cô muốn đi thì phải chuẩn bị tinh thần, tâm trạng của anh Chu hôm nay không được tốt lắm.”
Vị tổ tông kia đang khó chịu, nếu làm không vừa ý thì rất có thể sẽ bị đuổi ra ngoài.
Tô Tô nhẹ nhàng gật đầu: “Không sao, tôi đã chuẩn bị tinh thần rồi.
Quản lý Trần, tôi nghe các chị em nói nhìn tôi rất giống vợ cũ của anh Chu, nên tôi muốn thử xem…”
Cô ta chỉ uống rượu trò chuyện với khách, cơ thể còn sạch sẽ, cơ hội hẳn là rất lớn.
Quản lý Trần giật mình: “Vợ cũ của anh Chu?”
Anh ta biết Chu Thần Diệp đã kết hôn, nhưng lại không biết nhiều về chuyện gia đình họ, cũng không biết vợ của Chu Thần Diệp là ai.
“Đúng vậy, mấy chị em có cho tôi xem ảnh vợ cũ của anh ấy, đúng là có vài phần tương tự.” Tô Tô cười nói, “Hơn nữa tên cũng rất giống…”
Cô ta nói xong, sau một lúc im lặng quản lý Trần mới gật đầu đồng ý..