Chuyển ngữ: Puny
Bầu không khí giương cung bạt kiếm.
Da mặt của chủ nhà ngược lại là rất dày, loại thời điểm này còn có thể tỉnh táo ba phải:"Dù sao cũng hai phòng một phòng khách, các người gặp nhau cũng là duyên phận, nếu không thì thuê chung đi, tôi sẽ giảm chút tiền thuê nhà cho hai người..." Anh ta vừa nói, vừa giải thích, "Chuyện một nhà hai người thuê này cũng không thể hoàn toàn trách tôi, tôi gần đây đang ầm ĩ ly dị với vợ tôi đây, vợ tôi đem nhà cho vị tiểu thư này thuê, tôi đây, cũng không biết rõ tình hình, nên liên lạc với vị tiên sinh này..."
Thành Dao lập tức kịch liệt phản đối: "Ở cùng anh ta? Không được! Tuyệt đối không được! Tôi lại không quen anh ta, ở cùng một người đàn ông xa lạ, không an toàn."
Thái độ của người đàn ông đối diện thay đổi 360 độ, đột nhiên cười, anh nhìn chằm chằm Thành Dao nói: "Tôi không có ý kiến, có thể cùng cô này..." Đối phương dừng một chút, khẽ cười nói, "Cùng vị nữ luật sư tinh anh thuê chung, là vinh hạnh của tôi."
Thành Dao:???
Mặc dù là tán dương cô là nữ luật sư tinh anh, nhưng Thành Doa không biết tại sao, luôn cảm thấy vẻ mặt cùng giọng nói này của đối phương, lại khinh rẻ như vậy chứ?
Chủ nhà thấy chuyện đã có thể xoay chuyển, cũng lập tức chuẩn bị nhân cơ hội chuồn đi, trước khi đi còn nhớ ra cái gì đó: "Cô Thành à, cô là luật sự à, vậy có có thể làm vụ kiện ly dị không? Cái đó tôi và vợ tôi ầm ĩ ly dị cũng phải tìm một luật sư tư vấn đây..."
Thành Dao không nói hai lời, hết sức chuyên nghiệp nói: "Anh đây đã hỏi đúng người, công ty luật Quân Hằng chúng tôi, chính là chuyên làm về gia đình, ly hôn, phân chia tài sản, kế thừa di sản, còn có tín thác, bảo hiểm những cái liên quan đến đến chúng tôi có thể nói là chuyên nghiệp nhất trên thị trường, anh nếu có cần, thì gọi điện cho tôi."
Chủ nhà gật đầu liên tục nói cảm ơn, nhưng người đàn ông đối diện lại cười một tiếng.
Thành Dao cũng không thèm để ý anh ta, nhưng đối phương tranh thủ lúc Thành Dao chưa kịp phản ứng, đã xách vali hành lý của mình vào phòng, trước khi đi còn cười cười khiêu khích với Thành Dao: "Cô nếu cảm thấy không an toàn, cô có thể đi ra ngoài thuê phòng." Gương mặt của anh vô cùng anh tuấn, cũng vô cùng thiếu đòn, "Cô không phải là luật sư với mức lương bốn con số sao? Hay là cô đi bảo vệ quyền lợi đi, đến tòa án khởi tố đi, để cho chủ nhà bồi thường cho cô."
Thành Dao thật là hận đến ngứa răng, chính bởi vì mình là luật sư, nên mới không thơ ngây như người bình thường, gặp phải chuyện gì tổn hại quyền lợi mình, thì đến tòa án khởi tố là xong chuyện. Khởi tố là biện pháp pháp lý bất đắc dĩ nhất, không phải vạn bất đắc dĩ, thì sẽ không đến tòa án. Huống chi sơ thẩm phúc thẩm [1], sẽ không vì chút chuyện nhỏ nhặt không đáng kể kia, mà phán quyết của vụ kiện, cũng kéo dài mấy tháng, có thể còn phải cưỡng chế thi hành, hãm bao nhiêu thời gian cùng tinh lực, quá không kinh tế rồi.
[1] Sơ thẩm - nguyên văn là nhất thẩm (一审): phiên toà đầu tiên,. Phúc thẩm - nguyên văn là Nhị thẩm (二审): phiên tòa xét xử phúc thẩm, là thủ tục của tòa án cấp trên xem xét lại bản án bị kháng cáo của tòa án cấp dưới khi nó chưa có hiệu lực pháp luật. Xét xử phúc thẩm nhằm hai mục đích, một là sửa sai bản án, hai là làm rõ và lý giải luật.
Đối phương có lẽ chính là ăn chắc điểm này, lại biết Thành Dao cố kỵ nam nữ thuê chung, dự định cứ như vậy mà cưỡng ép chiếm nhà.
Mình có thể để cho anh ta được như ý sao?
Tất nhiên không thể!
Ai sợ ai chứ! Không phải là một con vịt sao?! Mình còn sợ sao?!
Thành Dao không nói hai lời, xách túi, cũng vọt vào trong nhà: "Thuê chung thì thuê chung." Thành Dao đặt túi lên ghế salon, khí thế nổi lên nói, "Nhưng trước đó có chút điều tuyên bố với anh, đừng đem công việc mang vào nhà."
Đối phương nhíu mày: "Sao?"
Thành Dao hắng giọng một cái: "Anh đừng tưởng rằng tôi không biết anh làm gì."
Đối phương lại không biểu hiện chút mất tự nhiên nào, ngược lại thì rất hứng thú cười cười.
Da mặt này, cũng thật quá dày rồi.
Thành Dao vốn không muốn vạch trần, nhưng chuyện cho tới lúc này, xem ra vẫn phải thẳng thừng một chút: "Anh nếu mang công việc của anh về nhà làm, tôi sẽ tố cáo anh."
"Tố cáo tôi cái gì?"
"Tố cáo anh bán dâm!" Thành Dao nghiêm mặt, "Tôi là công dân tuân theo pháp luật, công việc mà anh làm, tôi cũng thông cảm rằng anh cũng không dễ dàng gì, nếu không phát sinh dưới mắt tôi thì tôi sẽ không xía vào, nhưng tuyệt đối không được ở trong nhà tiếp khách."
"Cô nói tôi bán dâm?" Giọng người đàn ông kia tựa như tức điên rồi, " Tôi? Bán dâm?"
"Được được, phục vụ đặc biệt, được chưa?"
Đối với một bước xuống nước của Thành Dao, đối phương vẫn tiếp tục dùng loại giọng tức điên lên nói: "Phục vụ đặc biệt cái gì?!" Nói xong, đối phương liền bắt đầu xoay người định tìm cái gì đó trong vali hành lý, "Bút ghi âm của tôi đâu rồi?"
"Anh tìm bút ghi âm làm gì?"
Đối phương lạnh lùng cười: "Ghi lại lời cô nói, tố cáo cô tội phỉ báng."
Thành Dao ho khan: "Được rồi, tôi không đâm chuyện thương tâm của anh, làm cái nghề này, anh cũng không muốn, nhưng mà, tôi muốn nói chính là cái này, còn nữa, tôi hy vọng có thể xem giấy kiểm tra sức khỏe của anh một chút, coi như tôn trọng lẫn nhau, tôi cũng có thể đưa giấy kiểm tra sức khỏe cho anh xem..."
Đối phương không lên tiếng, chỉ âm trầm nhìn Thành Dao.
Thành Dao không khỏi cảm thấy, đối phương mặc dù làm nghề không vinh quang, nhưng cái khí chất này, thì rất dọa người.
"Tôi cũng không phải xem thường anh, nhưng mà cái nghề này của anh, ăn cơm thanh xuân, có thể đổi được thì đổi nghề khi chưa muộn đi. Huống chi anh phải biết, loại hành vi này của anh là vi phạm hình pháp đấy."
Thành Dao nói xong, nhìn đồng hồ, không còn sớm, cô phải đi về sửa sang lại hành lý dọn nhà.
Bạn cùng nhà mới lại gọi cô: "Cô chắc chắn không nhường nhà cho tôi? Nhất định phải ở cùng tôi?"
"Dĩ nhiên." Thành Dao liếc mắt, "Cái nhà này anh biết tôi tìm bao lâu không?"
Đối phương cười một tiếng: "Cô sẽ hối hận."
*****
Thành Dao mới không có thời gian hối hận, cô trở về bên Lý Mộng Đình, phát hiện bạn trai Trương Hạo của Lý Mộng Đình đã đem hành lý của mình dọn tới, đang chất trong phòng khách.
Lý Mộng Đình rất không biết ngượng: "Dao Dao xin lỗi, căn nhà của Con Chuột [2] ngày mốt đã đến kỳ hạn, nhà cho thuê thuê mấy ngày cũng không dễ tìm, ở nhà khách lại quá mắc, tớ nghĩ để anh ấy bỏ hành lý tới trước, rồi ngày mai sẽ tới, tạm thời ngủ ở ghế salon phòng khách trước, không biết có được hay không..."
[2] Ở đây mình nghĩ Con Chuột là tên gọi thân mật của Trương Hạo - bạn trai Lý Mộng Đình.
Thành Dao khoát tay, nói chuyện mình tìm được nhà mới với Lý Mộng Đình, Lý Mộng Đình đương nhiên thở phào nhẹ nhõm, cũng vui mừng thay Thành Dao, hai người buổi tối cùng nhau vào phòng bếp thể hiện tài năng mình làm một bàn thức ăn.
Ngày mai Thành Dao sẽ dọn vào nhà mới, vì vậy bữa cơm tối nay, cũng xem như là bữa cơm tạm biệt, hai người chuẩn bị hết sức phong phú.
"Dao Dao, sau này chúng ta mặc dù không ở cùng nhau, nhưng nếu có chuyện gì tôi có thể giúp, thì bất cứ lúc nào cũng có thể tìm tớ." Nói tới chỗ này, Lý Mộng Đình có chút bật cười. "Nhưng mà đoán chừng cậu cũng không cần tớ giúp gì cả, cậu thật sự là mang theo sự thuận lợi may mắn của mình, ở đại học thì thi cuộc thi tư khảo, tốt nghiệp một năm, thì xin được giấy chứng nhận luật sư, bây giờ lại đổi nơi công tác vào Quân Hằng, quả thực là tiền đồ vô lượng."
Thành Dao cũng cười: "Cậu tranh thủ thời gian học tập thi tư khảo tốt, tạm thời đừng chơi game, năm ngoái cậu cũng chỉ thiếu tầm mười điểm, năm nay quyết chí thì sẽ qua, qua cuộc thi tư khảo thì dễ bàn."
Lý Mộng Đình lắc đầu một cái: "Tớ không định thi."
"Sao? Tại sao?"
Lý Mộng Đình có chút ngượng ngùng: "Con Chuột đổi công việc, công việc mới tiền lương hàng năm ba mươi mấy vạn, anh ấy nói không hy vọng tớ quá cực khổ, cậu cũng biết, công việc luật pháp của chúng ta, cho dù là các công tố viên thẩm phán trong hệ thống công chức, áp lực cũng rất lớn, làm thêm giờ cũng nhiều, luật sư thì càng khỏi phải nói, tớ cũng không phải người cống hiến cho công việc, nên tìm một công việc dễ dàng một chút là được."
Thành Dao có chút bất ngờ, nhưng gia cảnh bản thân của Lý Mộng Đình cũng không kém, năng lực của bạn trai cũng lớn, hoàn toàn có thể trải qua nhân sinh thoải mái.
Trên thế giới này, mỗi người đều có vận mệnh không giống nhau.
Nghĩ như vậy, đêm nay nằm trên giường, Thành Dao có chút thấp thỏm và bất an, ngày mai cô không chỉ phải dọn nhà, còn phải đến Quân Hằng báo cáo ngày đầu tiên, không biết tương lai, sẽ cho cô nhân sinh dạng gì?
Cô ngước nhìn trần nhà hít sâu một hơi.
Tương lai à, ngươi nhất định phải đối với tao tốt một chút nha.
*****
Cũng may ngày thứ hai là ngày tốt có ánh mặt trời rực rỡ, tựa như báo hiệu tất cả đều sẽ vừa ý.
Chị Chu trưởng phòng nhân sự của Quân Hăng dẫn Thành Dao đi thăm công ty qua loa, nói một chút điều chú ý cần biết với các nhân viên mới, rồi dẫn Thành Dao đến trước vị trí làm việc của cô.
"Em trước tiên ngồi ở đây, trước mặt em chính là phòng làm việc của par chúng ta." Chị Chu cười cười, "Thông thường mà nói, người mới đều sẽ có thời gian một tháng khảo sát, sau kỳ khảo sát này, nếu như biểu hiện xuất sắc, sẽ có luật sư chỉ bảo dẫn người đó đến đoàn đội mình. Nhưng em khá may mắn đây, Tiền par nhìn sơ yếu lí lịch của em, trực tiếp gọi tên em vào đoàn đội của anh ấy."
Thành Dao hết sức bất ngờ: "Thật, có thật ư?! Luật sư Tiền Hằng sao?"
Chị Chu gật đầu một cái, cô thấp giọng nói: "Thật ra thì cũng không biết là nói em may mắn hay là bất hạnh đây, tóm lại, rất nhanh em sẽ biết phong cách của Tiền par chúng ta." Chị Chu nhìn cửa phòng làm việc đóng chặc của Tiền Hằng, "Bây giờ anh ấy không có ở đây, trở về sẽ gặp em."
Thành Dao lần này hoàn toàn kích động, mặc dù danh tiếng bên ngoài của Tiền Hằng một lời khó nói hết, nhưng năng lực nghiệp vụ được cả ngành luật công nhận là đáng sợ, đi theo anh ấy, học hai ba năm, nhịn một chút, sau khi xuất sư, thì trời cao biển rộng rồi!
Nhất thời, Thành Dao cảm thấy vận khí của mình thật là quá tốt, vậy mà được Tiền Hằng nhìn trúng! Mình hẳn nên đi mua vé số!
Đứng ngồi không yên trên ghế ước chừng một tiếng, thì Tiền Hằng kịch độc nhưng tướng mạo vô cùng đáng đánh trong truyền thuyết cuối cùng cũng trở về.
"Toàn bộ người mới và thực tập sinh đến phòng họp số 2 họp, Tiền par trở về ngay."
Mặc dù hôm nay báo danh chỉ có một mình cô, nhưng trước đó Quân Hằng cũng đã lục đục tuyển vài luật sư mới, còn có mấy thực tập sinh, cộng thêm chị Chu của bộ phận nhân sự, Thành Dao nhìn một cái, tổng cộng sáu người, cô mang theo laptop và bút, đi theo mọi người nối đuôi nhau vào phòng họp số 2.
Một vài người mới và thực tập sinh tới trước còn lại, hiển nhiên đều đã biết nhau, đang nói chuyện, chỉ có một mình Thành Dao thấp thỏm chờ.
Vị sếp tương lai của mình, rốt cuộc trông đẹp đến đâu?
*****
Kết quả sáu người, cứ ngồi đợi trong vô vị nửa giờ, Thành Dao không nhịn được nên đi nhà vệ sinh một lần.
Đợi cô từ nhà vệ sinh trở lại lúc đẩy cửa phòng họp ra, bên trong có một người đàn ông ngồi đối diện năm người còn lại, thờ ơ ngẩng đầu nhìn cô một cái.
Người đàn ông kia thân cao chân dài, khí chất nổi bật, tính tình hình như không tốt lắm, sống mũi cao thẳng đến mức thoạt nhìn giống như đã nâng...
Đây không phải là gương mặt cô mới thấy không bao lâu trước sao.
Cái này, đây rõ ràng là con vịt bạn cùng phòng của cô mà!
Người bạn cùng phòng làm nghề đặc biệt này của cô, cứ như vậy bất ngờ ngồi trong phòng hợp, giá trị nhan sắc gương mặt đáng đánh, mặc dù chưa nói một câu nào, nhưng trên mặt đã viết đầy bốn chữ lớn "Tôi không sống ổn".
Đây là nằm mơ sao? Là mình hoa mắt sao?
Thành Dao vô cùng kinh sợ, nhưng biểu hiện bên ngoại lại hết sức bình tĩnh, cô có chút đờ đẫn mà ra khỏi phòng họp, liếc nhìn ký hiệu của phòng họp, là số 2 không sai...
Vì vậy Thành Dao lại hiền lành nghiêm mặt, đi vào phòng họp lần nữa.
Chị Chu cười giới thiệu: "Luật sư Tiền, đây chính là Thành Dao. Thành Dao, hay là em tự giới thiệu mình với luật sư Tiền đi."
Đầu óc Thành Dao trống rỗng, như ngồi đống than.
"Không cần, tôi đã biết Thành Dao rồi, chúng tôi còn tiến hành trao đổi thảo luận nghiên cứu một ít về vấn đề pháp lý của một nhà hai người thuê." Người đàn ông ngồi ở vị trí chủ trì trong phòng họp ngẩng đầu lên cười một chút với Thành Dao, lộ ra một hàm răng trắng đều, "Có phải không, luật sư Thành?"
"..."
Nội tâm Thành Dao suy nghĩ ngàn vạn, chỉ cảm thấy có một loại cảm giác thiên thạch va chạm trái đất long trời lở đất, đây là tình huống gì? Sếp là vịt?! Không đúng! Vịt biến thành sếp?! Phi phi phi! Nghĩ sai sếp thành vịt!
Tiền Hằng còn đang nói một số lời khuyên răn và khích lệ với luật sư mới, nhưng cái gì Thành Dao cũng không nghe lọt, cô nhìn người đàn ông anh tuấn trước mắt đang nhẹ nhàng khép mở môi, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm...
Giờ phút này rốt cuộc cô cũng có thể hiểu được tại sao Lý Mộng Đình căm thù tốc độ mạng chậm...
Cô cũng chỉ muốn gào thét một câu, mạng Internet rác rưởi, hủy hoại thanh xuân tôi!
Nếu tốc độ đường truyền chạy tốt, mình sẽ biết trước Tiền Hằng trông ra sao, thì có thể phát sinh loại chuyện bi thương thế kỷ này sao?!
Chắc chắn không thể!
Cô chắc chắn sẽ lịch sự và tôn trọng anh ta ngay tại chỗ! Nhường nhà cho sếp, nhân tiện tâng bốc nịnh bợ một chút, hơn nữa còn chúc sếp đại phát tài vạn sự như ý thuận buồm xuôi gió mã đáo thành công thăng quan tiến chức vùn vụt một bước lên mây đường làm quan rộng mở phát triển không ngừng thọ cùng trời đất sớm sinh quý tử...
Giờ khắc này, Thành Dao chỉ cảm thấy đầu choáng váng hỗn loạn một mảng.
Đang lúc nội tâm nghĩ ngợi trăm lần, thì Tiền Hằng dường như đã kết thúc một cách ngắn gọn lời chào đón dành cho người mới với tư cách là một cộng sự.
"Ngoài ra, tôi rất tán thành việc mỗi một người luật sư nghiêm túc mở rộng án nguyên của mình và quyết tâm với nghiệp vụ, nhưng mà, tôi hy vọng mọi người biết, Quân Hằng chúng ta, cũng không phải là dạng khách hàng gì cũng nhận." Giọng Tiền Hằng lạnh buốt, bay bổng mà lướt qua Thành Dao, "Vụ kiện của đối tượng năm mươi triệu trở xuống, đều là lãng phí thời gian."
"..."
Đây là đang châm chọc mình đẩy mạnh nghiệp vụ pháp lý với chủ nhà...
"Được rồi, tan họp đi."
Cuối cùng...
Đáng tiếc Thành Dao vừa định đi, lại nghe Tiền Hằng nói: "Thành Dao, cô ở lại một chút."
"..."
*****
Trong phòng họp lớn như vậy, chỉ còn lại Thành Dao và Tiền Hằng.
Thằng Dao bất chấp khó khăn, quyết định dẫn đầu phá vỡ yên lặng: "Thật xin lỗi! Sếp! Là tôi có mắt mà không nhìn thấy núi Thái Sơn!" Cô dùng thái độ liều chết tạ tội, "Nhà, anh ở là được, tôi sẽ đi ra ngoài tìm căn khác!"
Tiền Hằng nhấp một ngụm trà, từ chối cho ý kiến, anh hiển nhiên rất hiểu tâm lý người bị gây khó dễ, cảnh này kéo dài trong yên lặng, giống như lăng trì vậy khiến cho người ta khó mà chịu được.
Sau một thời gian yên lặng dài dằng dặc, Tiền Hằng rốt cuộc cũng mở miệng, anh nhíu mày: "Làm một luật sư, không phải nên vì quyền lợi của mình mà chiến đấu đến một giây cuối cùng sao?"
"..."
"Tuyệt đối không nhận thua?"
"..."
Tiền Hằng cười cười: "Người làm nghề luật pháp chúng ta, nguyên tắc quan trọng nhất chính là, không được phép khuất phục trước cường quyền, lấy luật pháp làm thước đo, lấy sự thật làm căn cứ, vì khách hàng mà chiến. Cô không dễ dàng gì mà tranh thủ được quyền lợi như vậy, thì tôi làm sao có thể dựa vào thân phận cấp trên cướp đi?"
"..."
"Cho nên cô sẽ nhận được cơ hội ở cùng sếp." Đôi mắt đẹp của Tiền Hằng nhìn về phía Thành Dao, giọng vô cùng vô sỉ, "Như thế nào? Kích động hay không kích động? Phấn khởi hay không phấn khởi?"
Thành Dao nhạt nhẽo nói: "Kích động. Phấn khởi."
Thật là "kích động" chết đi được! "Phấn khởi" chết đi được!
"Đương nhiên, vì để tránh phiền toái không cần thiết, chuyện ở chung này, đối với các đồng nghiệp còn lại trong công ty, chúng ta cứ giữ bí mật là được." Tiền Hằng cười cười, "Còn có vấn đề khác sao?"
Trong lòng Thành Dao đương nhiên cả một bụng vấn đề, người cộng sự có tiền như vậy, chẳng lẽ không có nhà riêng sao? Cho dù không có nhà, thì tại sao phải chen vào tiểu khu chất lượng trung bình này? Lái Bentley, mà lại thuê loại tiểu khu này? Còn nữa, vì sao tìm cô vào đoàn đội của anh ta?! Anh ta có phải muốn báo thù cô hay không? Rõ ràng cô cũng nhượng bộ đồng ý không thuê rồi, tại sao còn muốn kéo cô cùng ở? Rốt cuộc có âm mưu gì?! Anh ta là chòm sao bò cạp sao?! Lòng trả thù mạnh như vậy?!
Tiếc là Thành Dao dám hỏi sao?
Không dám.
Thái độ cô cung kính nói: "Không có vấn đề."
"Tôi đây ngược lại là có một vấn đề." Tiền Hằng híp mắt, "Làm việc cùng nhau thuê cùng một chỗ, cơ hội tiếp xúc của chúng ta sẽ tương đối nhiều, cho nên tôi hy vọng cô có thể giữ ranh giới cuối cùng của mình, khống chế bản thân."
Thành Dao rất mờ mịt:???
Tiền Hằng chớp chớp hàng lông mi dày: "Cô sắp trở thành người trợ lý luật sư thứ mười bốn trong năm nay của tôi, cô có biết mười ba người trước đó, tại sao phải bị đuổi không?"
Hôm nay là tháng mười một, cũng đã đuổi mười ba người... Thành Dao ngẩng đầu nhìn khuôn mặt anh tuấn nhưng cũng ngạo mạn đến không chân thật của Tiền Hằng một chút, đáp án trong lòng cực kỳ sinh động ----
Còn không phải bởi vì anh khó sống chung sao?
Cùng lúc đó, giọng nói của Tiền Hằng cũng vang lên: "Là bởi vì bọn họ đều không khống chế bản thân, có ý nghĩ không nên với tôi."
"..."
Anh, anh có phải suy nghĩ nhiều hay không vậy???
Chẳng lẽ người khác không phải không chịu nổi anh nô dịch với kịch độc nên mới đi sao???
Tiền Hằng không chú ý đến biểu hiện của Thành Dao, giọng anh tựa như rất khốn khổ: "Tôi thật rất khó hiểu, trong mười ba người, thậm chí có hai người là đàn ông, tôi có lúc cũng rất hao tâm tổn trí, mị lực cá nhân tôi thật sự lớn như vậy sao?"
"..."
Anh ngẩng đầu lại nhìn Thành Dao: "Tôi biết mị lực con người tôi khá lớn, nhưng công việc là công việc, nhất là cấp trên cấp dưới, nếu như nảy sinh tình cảm, thì vô cùng không chuyên nghiệp."
"..."
Thành Dao cảm thấy một câu mình cũng không nói được, cô bây giờ cuối cùng cũng đã thông dòng chú thích trên LAWXOXO đối với Tiền Hằng, người đàn ông này, quả thật kịch độc, mới tiếp xúc ngắn một lát, mà Thành Dao đã có loại triệu chứng sắp trúng độc hộc máu bỏ mạng...
Ngay tại lúc Thành Dao chết lặng chuẩn bị rời đi, Tiền Hằng đột nhiên lại nhớ tới chuyện gì gọi cô lại.
"Còn nữa, tôi muốn chỉ cho cô một cái điểm mù kiến thức." Anh duỗi một ngón tay thon dài trắng nõn ra, gõ mặt bàn, "Đơn thuần bán dâm, nếu như không phải là tổ chức bán dâm, thì không thuộc về phạm tội hình sự, mà chỉ liên quan đến quy định xử phạt quản lý an ninh trật tự, có thể tạm giam 10 đến 15 ngày, có thể bị phạt tiền từ 5.000 nhân dân tệ trở xuống."
"..."
Giờ phút này Thành Dao cuối cùng cũng có thể xác định, lấy tính cách mang thù của của Tiền Hằng, đều không phải là mình số cứt chó [3] mới may mắn được chia đến đoàn đội của anh ta, đây rõ ràng là anh ta vì trả thù, vì muốn nô dịch mình tốt hơn, mới lựa chọn mình!
[3] Số cứt chó (狗屎运): chỉ số may mắn, cái may mắn này không được dự báo trước, đột nhiên đến mà không báo trước.
Tác giả có lời muốn nói: Văn mới tiếp tục cầu ủng hộ, xin mọi người cất giữ và để lại bình luận nhiều hơn!
[Kịch nhỏ]
Người dẫn chương trình A Phỉ: Xin hỏi sau khi đến công ty luật ấn tượng đầu tiên của bạn khi thấy Tiền par là gì?
Thành Dao: Vịt như luật sư.
Người dẫn chương trình A Phỉ: Vậy sau đó bạn có thay đổi cái thành kiến này không?
Thành Dao: Thay đổi.
Người dẫn chương trình A Phỉ: Ấn tượng mới là?
Thành Dao (mặt không biểu cảm): Luật sư như vịt.
Tiền Hằng mỉm cười: Cô ấy là chỉ buổi tối.
Đôi lời tâm tình của editor: Bộ này vì 1 chương rất dài, cộng thêm các thuật ngữ về ngành luật nên mình quyết định sẽ đăng vào THỨ 2 và THỨ 6 hàng tuần. Sorry mọi người nhiều vì lúc trước đã hứa đăng đều đặn các ngày lẻ, nhưng sức lực một mình tui không thể vừa làm bộ này mà chạy theo bộ Tiên nữ được. Nhưng bù lại tui sẽ đẩy nhanh tiến độ bên Tiên nữ. Yêu yêu