Edit: Bông
Beta-er: My
Lời nói của Sở Tiện làm Sở Vân Phàm sững sờ một lát, nhưng cũng chỉ là nháy mắt.
Hắn đảo mắt lần nữa mở miệng:
“Nếu cậu không thích người khác vào phòng ngủ của mình, vậy cậu dọn dẹp tầng dưới đi chứ?”
Sở Vân Phàm nghĩ hắn biết rõ tính của Sở Tiện.
Biết cậu ta có thói quen sạch sẽ không thích người ngoài chạm vào đồ của mình, cũng không thích người khác vào nhà của mình.
Nhưng bây giờ không phải là lúc tranh chấp vấn đề này, hắn chỉ có thể xuống nước.
Sở Tiện cự tuyệt lần nữa: “Xin lỗi, không thích.”
Sở Vân Phàm: “……”
Hắn ngẩng đầu không thể tin được nhìn Sở Tiện.
Không biết trong hồ lô của cậu ta chứa thuốc gì*, hắn đã xuống nước như thế, vậy mà cậu ta còn một tấc lại muốn tiến một thước?
*Câu thành ngữ, nghĩa là không biết cậu ta đang có tính toán gì hoặc có âm mưu, bàn tính gì.
“Vậy cậu muốn thế nào?”
Sở Vân Phàm khó thở, hôm nay tuy rằng là do bọn họ lỗ mãng trước, nhưng nhiều fans và truyền thông cũng ở đây, cũng phải cho chút mặt mũi, đừng có mà lấn tới như vậy.
Sở Tiện nghe vậy, cánh tay vẫn luôn đỡ vai Sở Vân Phàm, bình tĩnh khom lưng với mọi người một lần nữa, thành khẩn nói:
“Thật sự xin lỗi các vị, hôm nay thật sự rất trễ, tôi nghĩ ai cũng mệt mỏi rồi.
Vì không ảnh hưởng đến những người khác nghỉ ngơi trong khách sạn, tôi sẽ bao hết tiền thuê phòng của mọi người.
Nghỉ ngơi một đêm, chờ ngày mai tôi sẽ sắp xếp một nơi trang trọng cho mọi người gặp mặt thế nào?”
Mọi người nhìn nhau, trầm mặc một lúc.
“Hôm nay rất cảm ơn các vị, nhưng hiện tại xác thật không phải lúc để họp fan (fan meeting).
Tôi bảo đảm ngày mai nhất định cho mọi người một câu trả lời vừa lòng.”
Các fan lâu năm nghe Sở Tiện nói vậy, cũng hiểu idol của mình đang khó xử, hơn nữa nửa đêm ai nấy cũng mệt mỏi, vì thế rất thân thiện trả lời:
“Tiện Tiện anh đừng giận, tụi em chính là muốn tạo bất ngờ cho anh.
Hôm nay sinh nhật anh fans đoàn tụi em cùng nhau ước nguyện, hy vọng anh thêm một tuổi luôn luôn vui vẻ hạnh phúc, sự nghiệp nâng cao thêm một bước.
Quan trọng nhất chính là phải phát Weibo nhiều một chút, đăng nhiều ảnh chụp cho tụi em liếm~ ha ha.”
Nghe fans thuần phác lời nói, Sở Tiện hiếm khi bật cười:
“Được, đáp ứng mọi người, ngày mai sẽ đăng cửu cung cách*, tuyệt đối không thiếu một bức nào.”
*Nghĩa là tuyên truyền, đăng ảnh dạng chín ô vuông, như hình dưới
Lời vừa nói ra, nháy mắt các fan hoan hô nhảy nhót.
Ngón tay trỏ của Sở Tiện dựng thẳng đặt trên môi:
“Suỵt, không thể làm phiền người khác.”
Đám người đang hoan hô như bị trấn an, động tác của các cô chỉnh tề vẫy tay chào tạm biệt Sở Tiện.
Sở Tiện thấy vậy âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Sở Vân Phàm nhìn động tác Sở Tiện, nhướng mày:
“Cậu đang lo lắng cái gì vậy? Hôm nay trông khác thường quá, chẳng lẽ giấu ai trong phòng à?”
Chỉ là một câu nói đùa, nhưng người cười lại chỉ có một mình Sở Vân Phàm, mà những fan cùng các phóng viên chuẩn bị rời đi nghe vậy bỗng chốc dừng bước, quay đầu kinh ngạc nhìn Sở Tiện.
Sở Tiện: “……”
Anh nhấp khóe miệng, đè xuống lửa giận không ngừng dâng lên trong lòng, nỗ lực làm cho mình trông thực bình tĩnh:
“Anh không nói thì không ai bảo anh bị câm đâu.”
Sở Vân Phàm cứng họng, mờ mịt nhìn Sở Tiện.
Chỉ là một câu đùa vui thôi mà, tự nhiên lại nghiêm túc như vậy.
Lúc trước cậu ta toàn là vừa nói vừa cười, cũng không giống như bây giờ.
Nghĩ vậy hắn hỏa khí cũng không cấm lên đây:
“Sở Tiện cậu bị gì vậy? Uống lộn thuốc?”
Sở Tiện cưỡng chế xúc động muốn đánh chết hắn ngay tại chỗ, thấp giọng nói:
“Sáng mai tính sổ với anh.
Bây giờ nhanh chóng giải tán mọi người, ngay lập tức!”
Sở Vân Phàm cười nhạo:
“Xem bộ dáng gấp gáp của cậu kìa, đừng nói là giấu cô nào trong phòng đấy chứ?”
Nói xong hắn lắc đầu cười.
Theo lý thuyết người đại diện không nên đem loại chuyện này ra nói giỡn, nhưng nghệ sĩ dưới trướng hắn là ai? Là Sở Tiện, lão thẳng nam muôn đời không đụng đến ong bướm.
Giữa nghìn đóa hoa, không bao giờ dính tý cành lá nào.
Trong con mắt của người ngoài, Sở Tiện có kỷ luật bản thân khá cao, một bộ không gần nữ sắc.
Hắn đã từng nghi ngờ, Sở Tiện nhà hắn có phải thích đàn ông hay không.
Dưới tình huống như vậy, hắn mới có thể không hề cố kỵ, bởi vì căn bản không nghĩ trong phòng Sở Tiện sẽ có người ngoài, càng không nghĩ tới sẽ có phụ nữ trong đấy……
Chỉ là không đợi hắn trêu đùa xong, một giọng nói nức nở từ trong phòng truyền ra:
“Nôn…… Sở Tiện anh ở đâu? Tôi buồn nôn quá……”
Sở Tiện: “……”
Sở Vân Phàm: “……”
Đôi tai nghe hóng hớt của các fan: “……!!!!”
Cài quái gì thế này???
Nụ cười trên môi Sở Vân Phàm cứng ngắc, ngơ ngẩn nhìn Sở Tiện, mặt hoảng sợ.
“Có chuyện gì vậy?”
Bởi vì nghĩ tới cô gái trong phòng, hàng lông mày trên mặt Sở Tiện nhíu lại.
Anh cắn răng nhìn các fan đang kinh ngạc ngây ngốc như phỗng, kéo cổ áo Sở Vân Phàm, cảnh cáo:
“Mẹ nó cậu có làm hay không? Hoặc là bây giờ giải tán mọi người, hoặc là cút xéo cho tôi, Sở Tiện tôi không nuôi người rảnh rỗi.”
Trong nháy mắt buông tay ra, mặt Sở Vân Phàm xanh mét.
Hắn nhìn chằm chằm mặt Sở Tiện đã biến thành màu đen, thật lâu sau đó, hắn sửa sang lại vạt áo, nghiêng người quay lại chắn trước máy ảnh, khom lưng nói:
“Xin lỗi các vị, trong phòng là một vị đồng nghiệp của chúng tôi.
Hôm nay công ty có sự kiện nên cô ấy có uống chút rượu, vì an toàn tôi kêu cô ấy tạm thời ở đây nghỉ ngơi một chút.
Mọi người cũng biết bất ngờ của chúng ta đã được chuẩn bị từ trước rồi, cho nên đừng đem người không liên quan người lôi vào.”
Sở Vân Phàm cố ý đem ba chữ “không liên quan” đặc biệt nhấn mạnh.
Mặt Sở Tiện trầm xuống, không nói gì.
Mà các fan lại rất tin tưởng thần tượng của mình, tin tưởng bất cứ lời nói của thần tượng.
Nếu người đại diện nói vậy, trong đó khẳng định là đồng nghiệp.
Nhưng các fan đơn thuần, không có nghĩa các phóng viên đơn thuần như vậy.
Một đám bọn họ giống như cá chạch, cực kỳ lươn lẹo.
Muốn đào tin tức từ trên người Sở Tiện, vốn dĩ ôm tâm thái tới xem thử, không nghĩ tới thật sự đào được tin lớn.
Nhiếp ảnh gia và phóng viên phối hợp chụp ảnh, ánh mắt Sở Tiện lạnh lùng, nhàn nhạt nói:
“Anh bạn này nếu muốn chụp ảnh, chờ ngày mai chúng ta sắp xếp địa điểm nhất định cho mọi người chụp đủ.
Nhưng là hôm nay thỉnh tự trọng, đồng nghiệp bên trong không phải người trong giới, tôi nghĩ cô ấy cũng không muốn bị “nổi tiếng” như vậy.”
Tốt xấu gì Sở Tiện cũng là lưu lượng đại biểu hiện tại, phóng viên muốn khai thác tin tức cũng phải cho anh ta mặt mũi, bất đắc dĩ đành phải thu liễm, nhưng các phóng viên cũng không buông tha lôi kéo hỏi chuyện.
“Xin hỏi ngài Sở Tiện, bên trong có thật là đồng nghiệp không? Sao tôi lại nghe thấy giọng nói của một cô gái trẻ, ngọt ngào, có phải là bạn gái cậu không?”
Sở Vân Phàm chạy đến giành trả lời:
“Anh bạn này biết nói giỡn ghê ý.
Nếu nói bạn gái cậu ta còn không bằng nói là bạn gái tôi, mọi người còn không hiểu cậu ta sao? Vạn năm cẩu độc thân*, ha ha ha!”
*aka F.A =)))
Các fan gật đầu:
“Truyền thông sao lại nói như vậy chứ, tính cách anh Tiện của chúng em mọi người đều biết mà.
Giao lưu với mấy cô gái ánh mắt đều không thèm nhìn một lần, nhiều năm như vậy ngoại trừ Hạ Nhiên thật đúng là không thấy ai nói chuyện với anh ấy quá ba cậu.”
Lời này vừa nói ra sắc mặt mọi người nháy mắt biến đổi.
Các fan cũng luống cuống, chẳng lẽ cô gái bên trong là Hạ Nhiên??? Xem biểu tình của idol, hẳn là không muốn cho người bên trong ra hấp thụ ánh sáng.
Ý muốn idol chính là ý muốn của các cô.
Mặc kệ người bên trong có phải Hạ Nhiên hay không, dù sao đều không thể cho cô ta bị phát hiện.
Vì thế, một đám fan chen chúc đem nhóm phóng viên và nhiếp ảnh gia đẩy xuống hướng dưới tầng.
Các phóng viên nào sẽ bỏ qua cơ hội tốt như vậy, một đám gân cổ lên, giơ microphone không ngừng hỏi:
“Á…… Cô đừng kéo tôi.
Ngài Sở Tiện tôi còn có chuyện hỏi, vừa nãy lúc ngài đi ra có mặc áo tắm.
Tôi muốn hỏi nếu thật sự là đồng nghiệp, lại còn khác phái, như thế nào lại ăn mặc tùy tiện như thế?”
Sở Tiện hếch mắt lên, đẩy mắt kính:
“Không được sao?”
Phóng viên nghẹn lời.
Đúng lúc này, trong phòng lại lần nữa truyền ra âm thanh Quý Lạc Lạc nôn mửa, ngay sau đó giọng nói mềm mại của cô lại lần nữa làm nũng:
“Sở Tiện đồ con rùa đen, em khó chịu như vậy anh còn không ôm em…… Hỗn đản!”
Sở Tiện: “……”
Sở Vân Phàm: “……”
Mọi người: “……”
Tay các phóng viên đều là run rẩy.
Đây là bằng chứng nha, bằng chứng cực kì chính xác.
Tin này một khi tuôn ra bọn họ chắc chắn được thăng chức tăng lương đi lên đỉnh cao nhân sinh kết hôn với bạch phú mỹ*!
*người dẹp da dẻ trắng mịn, tướng mạo xinh đẹp, gia cảnh tốt
Biểu cảm của các fan cũng giống nhau, ngơ ngác ngốc ngốc nhìn Sở Tiện.
Sau đó lúc nhiếp ảnh gia lại lần nữa giơ máy ảnh lên, các cô dùng hết sức bình sinh, khiêng nhóm phóng viên và nhiếp ảnh gia lên cong lưng chạy.
Không thể bị chụp lại, nhất quyết không thể bị chụp lại!
Chuyện chung thân đại sự của idol là quan trọng nhất.
Lỡ như idol tức giận, không đăng cửu cung cách, vợ cũng chạy, các cô tìm ai nói lí lẽ đây?
Vì thế một nhóm thiếu nữ, ngang ngạnh vác mấy nam nhân cao lớn vạm vỡ với máy quay phim cấp khiêng xuống dưới lầu, la lối lăn lộn khóc lóc nói cái gì cũng phải tôn trọng riêng tư cuả idol.
Idol nhà người khác yêu đương vụng trộm đó là tật xấu, nhưng idol nhà các cô năm nay cũng gần 30 còn không có đối tượng.
Trên mạng toàn cười nhạo Sở Tiện tính lãnh đạm, các cô sống dễ dàng lắm sao?
Con trai hà mình đã thông suốt, không thể để những các phóng viên này làm thất bại.
Xuống dưới lầu mọi người đều thở phào một hơi.
Trong đó có một nữ hơi lớn tuổi bóp eo, vừa thở dốc vừa cảm thán:
“Con trai cuối cùng cũng có bạn gái, cứ nghĩ cả đời này hắn thật sự cô độc đến già.”
Những người khác cũng gật đầu, một cô bé hỏi:
“Các chị không muốn nhìn bộ dáng một nửa kia của anh Tiện sao?”
Người bên cạnh cười nhạo:
“Anh Tiện nhà chúng mình hoàn mỹ như vậy, tìm bạn gái tuyệt đối sẽ không kém.
Cho dù không phải quốc sắc thiên hương, nhưng sẽ có cái khác xứng đôi với anh Tiện.”
Lúc này có người thở dài, mọi người cùng nhau nhìn cô.
Cô thừa nhận:
“Tôi thật ra không có yêu cầu gì nhiều, chỉ có một, đừng là cục c*t chuột Quý Lạc Lạc toàn tin xấu là được.”
Vừa nghe đến tên Quý Lạc Lạc, các fan cùng nhau rùng mình.
————
Nhìn đám ngườiđi xa, Sở Vân Phàm duy trì bình tĩnh đã biến mất không thấy, mặt hắc tuyến quay đầu, ấn vai Sở Tiện chất vấn:
“Cậu đang làm cái gì? Người trong phòng là ai? Sao cậu không thông báo cho tôi một tiếng chứ?”
Sở Tiện đẩy tay hắn ra:
“Làm sao, vậy chuyện nửa đêm này sao anh không nói với tôi một tiếng trước?”
Sở Vân Phàm nghẹn họng, hắn ngơ ngác nhìn Sở Tiện một lúc, sau đó hắn bình tĩnh lại, hạ thấp giọng ở bên tai Sở Tiện:
“Chuyện này chúng ta phải lập tức xử lý.
Tý nữa tôi sẽ gọi điện thoại cho công ty, nhờ bọn họ liên lạc với truyền thông.
Mặc kệ dùng biện pháp gì trước tiên đem chuyện này áp xuống, sau đó sáng mai chúng ta sẽ mở buổi fanmeeting, giải thích rõ ràng người bên trong là Chu tỷ, tối hôm qua uống say, ở đây nghỉ ngơi.”
Chu tỷ là một người đại diện năm nay gần 50, tối hôm qua cũng tới nơi này, cũng uống rượu.
Bà cũng coi như là một nửa lão sư của Sở Vân Phàm, mấu chốt là Chu tỷ chính là sự lựa chọn an toàn nhất.
Sở Tiện nắm chặt dây cột bên hông, nhìn Sở Vân Phàm:
“Cậu xác định truyền thông sẽ chịu không?”
Sở Tiện xuất đạo đã theo kiểu thân thế trong sạch, lần này vừa vặn bị bắt gặp, cái tin tức lớn như vậy mà lại không viết báo? Cho dù không biết bên trong là ai, bọn họ từng bước từng bước làm thành thật.
Hôm nay nói người này, ngày mai nói người kia, chỉ một cái đề tài này đã đủ ở nằm trong top đề tài một năm.
Sở Vân Phàm thật không nghĩ tới, hắn biết hôm nay bất ngờ này sẽ lên hot search, lại không nghĩ đến ‘bất ngờ’ này thật sự lên hot search với nhiệt độ cực cao.
Sau một tháng hot search, hắn thật sự muốn chuyển nhà.
Chuyện tới bây giờ Sở Vân Phàm cũng không có biện pháp, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, mà Sở Tiện cũng không muốn tiếp tục ngây ngốc mặc áo tắm đứng ngoài hành lang.
Anh không nói lời nào xoay người vào phòng.
Mới vừa cử động, đã bị Sở Vân Phàm cầm cánh tay.
Anh quay đầu lại, chỉ thấy mặt Sở Vân Phàm bảy sắc cầu vồng nhìn mình, hỏi:
“Người bên trong có phải Hạ Nhiên không?”
Con ngươi Sở Tiện đen nhánh không gợn sóng:
“Anh không cần biết, làm tốt công tác của anh là được.
Nếu có lần sau tôi tuyệt đối sẽ sa thải anh.”
Sở Vân Phàm lại ngẩn ra, ngón tay đang cầm cổ tay Sở Tiện từ từ tụt xuống.
“Chuyện hôm nay là tôi suy xét không chu toàn, tôi xin lỗi.
Nhưng cậu yên tâm, chuyện kế tiếp tôi nhất định giải quyết tốt, về phía truyền thông không cần lo lắng.
Nhưng còn cậu, tốt nhất về sau có việc gì trước tiên thông báo với tôi một tiếng, tôi sẽ sắp xếp cho các cậu.”
Chuyện xảy ra quá đột nhiên, mọi người còn chưa tỉnh táo hẳn, lúc này suy nghĩ của Sở Vân Phàm trở nên rõ ràng.
Chuyện này càng nhanh xử lý càng tốt, mỗi một phút mỗi một giây đều sẽ có biến cố.
Hắn muốn nhanh chóng xử lý để tránh tin tức bị lộ, đến lúc đó than trời than đất cũng không được gì.
Hắn hiểu hôm nay là do mình sai.
Làm nhân vật của công chúng không thể có loại tình huống tự nhiên xảy ra này, hắn phải chuẩn bị trước tiên mới đúng.
Có chuyện không thoái thác, nói xong hắn xoay người cùng Tiểu Kiệt rời đi.
Trước khi rời đi Sở Tiện nhìn thoáng cậu nhóc trốn sau lưng Sở Vân Phàm run bần bật.
Tiểu Kiệt bị Sở Tiện nhìn, co rụt cổ lại.
Cậu cảm thấy lần này mình chết chắc rồi!
————
Về phòng, Sở Tiện phát hiện trên giường lớn phòng ngủ không có Quý Lạc Lạc.
Anh cúi đầu tìm kiếm, trên mặt đất có mấy dấu vết nôn mửa.
Anh lần theo và rất nhanh tìm được thân ảnh nhỏ trong buồng vệ sinh.
Giờ phút này cô ôm bồn cầu, nhăn nhăn khuôn mặt nhỏ, vô lực rũ đầu, nhịn không được nôn khan.
Nhìn thấy Sở Tiện, hốc mắt Quý Lạc Lạc đỏ lên:
“Sở Tiện, anh đi đâu? Vì sao để em một mình?”
Sở Tiện cầm khăn ướt lau mặt cho cô, lại đưa cô ly nước súc miệng.
Sau đó rửa sơ qua sàn nhà, ôm người đặt trên giường, vừa đi vừa giải thích:
“Bên ngoài vừa có vài người tới, tôi đi ứng phó một lát.
Hiện giờ trở lại, không thoải mái chỗ nào?”
Quý Lạc Lạc gật đầu, theo động tác anh không ngừng rúc vào trong ngực anh.
Sau đó tìm một vị trí thoải mái, ôm cổ anh nỉ non:
“Em còn tưởng anh đi rồi……”
Đôi mắt Sở Tiện lóe lên ý cười ôn nhu, bởi vì người trong lòng ngực mà khóe môi tự giác cong lên.
“Không đâu, anh ở đây cùng với em, không đi đâu hết.”
Quý Lạc Lạc nghe thế cười thành tiếng: “Đúng vậy, anh đã đáp ứng em, vĩnh viễn sẽ không rời đi.
Cho dù cả thế giới đều vứt bỏ em nhưng anh sẽ không, đúng không?”
Cô mở mắt ra, ánh mắt sáng long lanh nhìn nam nhân trước mắt giống như trong ký ức, vươn tay xẹt qua mặt anh.
“Sao anh lại ngốc như vậy chứ? Vì một cô gái nhân phẩm không ra gì danh tiếng cực kì kém, từ bỏ thành quả mình dốc sức làm, anh có vui không?”
Đầu ngón tay cô phảng phất mang theo ma lực, chạm vào chỗ nào chỗ ấy nóng lên, làm Sở Tiên miệng lưỡi khô khốc, ngực nhói lên.
“Sở Tiện, em mệt quá, em không muốn mệt như thế nữa.
Em đã muốn cùng anh mãi mãi ở bên nhau, sinh con cho anh, mỗi ngày làm cơm ở nhà chờ anh về.”
Cô dựa vào vai anh, những ký ức đó cuồn cuộn đến.
Không biết như thế nào, mấy ngày nay vô luận Quý Lạc Lạc lảng tránh, đều tránh không khỏi, trốn không xong.
Lại nhhớ tới đời trước một mình Sở Tiện cô đơn ngồi trong phòng hai người chờ mình.
Mà cô, vì cái gọi là sự nghiệp mà lưu luyến nán lại trên thành công.
Thẳng đến chết đi, chưa bao giờ làm cho anh một bữa cơm, chưa bao giờ một lần nghe anh tâm sự.
“Em đã rất hối hận.”
Bước chân Sở Tiện dừng lại, rũ mắt:
“Vì sao hối hận?”
Quý Lạc Lạc lại cười, giống như mèo con lười biếng, dựa trên đầu vai hắn liếm láp móng vuốt nhỏ.
“Hối hận…… Vì sao không sớm nhìn rõ chính mình, không sớm…… Ăn anh!”
Ánh mắt Sở Tiện tối sầm lại: “Em say rồi.”
Quý Lạc Lạc gật đầu: “Lúc trước say rối tinh rối mù, hiện giờ rất thanh tỉnh.
Chỉ có như vậy mới có thể nhìn rõ chính mình, nhìn rõ anh.”
Sở Tiện đem người mềm oặt đặt trên giường, không có rời đi.
Anh chống tay đặt hai bên Quý Lạc Lạc, cúi người nhìn cô.
Cách một tầng lễ phục màu rượu đỏ, anh hỏi:
“Em có biết người đàn ông trước mặt em là ai không?”
Hắn có thể tiếp thu hết thảy những tính xấu của cô, cũng có thể tiếp thu sự tùy hứng của cô.
Thứ duy nhất không thể tiếp thu, chính là bị trở thành một thế thân.
Ánh mắt của cô, tuy rằng đang nhìn anh, nhưng anh biết, cô xuyên qua anh nhìn một người khác, nói về những chuyện mà anh hoàn toàn không biết.
Ngực Sở Tiện phảng phất bị đốt cháy, hắn chưa bao giờ từng có lúc bị dày vò như thế này.
Cho dù vừa mới bị truyền thông gặng hỏi, cho dù khi mới xuất đạo bị người người nghi ngờ, đều không phẫn nộ, không cam lòng như hiện tại.
“Người trong lòng em, rốt cuộc là ai?”
Quý Lạc Lạc nhìn biểu tình nam nhân tràn đầy khói thuốc súng, đột nhiên cười.
Cười hoa chi loạn chiến*, cười chảy cả nước mắt.
*Kiểu cười run cả người.
Cô duỗi tay, tháo xuống mắt kính anh dùng để che dấu bản thân, nhìn ánh mắt tràn đầy tính xâm lược, ý cười càng sâu:
“Đồ ngốc, ngoại trừ anh thì còn ai nữa?”.