Ảnh Đế Là Tên Tiểu Tiện Nhân!

Edit: Cực Phẩm

Tuy rằng đêm qua lăn qua lăn lại đến khuya mới ngủ, thế nhưng thân là người đứng đầu một nhà trong tương lai, Hạ Triển rất có trách nhiệm mà mới sáu giờ sáng đã mở ra hai mắt đầy máu!

Này nghe có chút trứng trứng đáng sợ…

Nhưng là thật ra hắn muốn đưa Tiểu Thiên đến trường.

Trên ghế salon trong phòng khách, Hạ Thiên ôm Cố Viêm ngủ say y như gấu Koala ôm cây.

Mà tay chân Cố Viêm đều bị Tiểu Hạ Thiên cuốn lấy, ngửa mặt lên trời nằm thẳng tắp, quả thật như một thi thể nghiêm trang!

“Tiểu Thiên, dậy đi, muộn học rồi.” Hạ Triển vỗ vỗ mặt Hạ Thiên. “Muốn ngủ đến trường rồi ngủ.”

“A…” Tiểu Hạ Thiên vừa giùng giằng ngồi dậy vừa dùng ngón cái và ngón trỏ banh mắt mình ra, dáng dấp vô cùng thê thảm! “Em muốn anh Cố Viêm đưa em đến trường.”

“… Vì sao?” Một cỗ trứng trứng thất sủng khiến cho Hạ đại ca bất mãn hết sức!

Đùa gì thế! Lão tử vất vả dậy sớm như vậy!

Hạ Thiên vừa đưa tay “bóc” mí mắt ma vương điện hạ vừa ngáp nói: “Bởi vì đêm qua anh Cố Viêm hôn em rồi.”

Hôn em một cái em liền là người của anh – loại giả thiết này Tiểu Hạ Thiên ngốc manh rất thích!

Nghĩ tới chuyện hôm qua, trong nháy mắt khuôn mặt Hạ Thiên trở nên đỏ bừng, cảm giác hôn môi cùng thần tượng y như nằm mơ vậy.

Rắc rắc.

— Thanh âm cằm Hạ Triển trật khớp!

“Hắn hôn em!?” Con mẹ nó “Tiện nhân B” đây là muốn bị đánh sao! Quyến rũ Tạ Nguyên còn chưa đủ hay sao mà ngay cả Hạ Thiên cũng không buông tha!

“Dạ.” Hạ Thiên ngơ ngác chế tạo hiểu lầm, chỉ chỉ miệng mình nói: “Hôn ở đây, còn làm cho em rất đau nữa…”

Cắn đương nhiên sẽ đau, ma vương điện hạ có cặp răng hổ tà mị nha.

“A —” Hạ Triển hít một hơi khí lạnh!

‘Vèo’ một cái, hắn xách Hạ Thiên từ trên ghế salon xuống cách xa Cố Viêm, lại cưỡng ép nhét Hạ Thiên vào phòng tắm cho nhóc đánh răng rửa mặt thay quần áo, sau đó lấy ra một lon sữa hương dâu và một hộp nhỏ bánh phô mai do Hạ Lạc cất giấu bỏ vào cặp Hạ Thiên! Làm xong những việc ấy, hắn không để ý Tiểu Hạ Thiên kịch liệt phản kháng, trực tiếp xách áo em trai nhét vào trong xe!

Bạo lực đến không chịu nổi!

“Làm sao có thể như vậy, còn chưa cùng anh Cố Viêm kiss tạm biệt đâu…” Tiểu Hạ Thiên chìm đắm trong ảo tưởng yêu đương tốt đẹp cùng thần tượng, cả người đều nổi lên bong bóng phấn hồng.

“Tiểu tử thúi kia cực kỳ đáng đánh đòn!” Hạ Triển nắm chặt tay, các đốt xương kêu răng rắc, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép liếc mắt trừng Hạ Thiên, tức giận nói: “Mà làm em sao cũng không phản kháng vậy?”

Nếu đánh không lại, tốt xấu gì cũng phải thét chói tay hay đá vào chỗ hiểm cũng được!

“Thế nhưng từ lúc đầu em đã sùng bái anh ấy rồi nha…” Hạ Thiên cắn môi một cái, lộ ra một tia thần sắc cố chấp hiếm thấy: “Mặc dù là con trai, nhưng nếu như là anh Cố Viêm thì không sao cả, em, em không ngại.”

Hạ Triển tức giận dồn sức đạp chân ga, cả người đều biến thành thảo nê mã nóng nảy!

Vì sao lão tử có hai đứa em trai, đứa nào cũng ăn cây táo rào cây sung!

Ăn cây táo rào cây sung chưa, còn đậu xanh rau má đều là thụ!

Là thụ còn chưa tính, còn đều là cùng họ Cố!

Thật sự là gia môn bất hạnh…

Nghĩ tới đây, Hạ Triển nhất thời cảm thấy trọng trách trên vai nặng trịch.

Muốn khiến hai em trai cùng nhau công trở về, thật sự là gánh nặng đường xa.

“… Bây giờ còn đau không?” Hạ Triển chần chờ chốc lát, nghĩ vẫn là phải hỏi rõ mới được, nứt hậu môn chính là rất nghiêm trọng đấy!

“Không đau.” Tiểu Hạ Thiên sờ sờ môi của mình, không rõ tại sao Cố Viêm muốn cắn cố sức như vậy.

Đưa mắt nhìn em trai ngốc manh đáng yêu vào cửa trường, Hạ Triển rốt cuộc ức chế không được mà nổi đóa!

Nóng nảy đập bể tay lái, điên cuồng gặm nát GPS, phẫn nộ nhai cần số!

… Tuy rằng có chỗ nào sai sai nhưng nói chung là vô cùng vô cùng hung tàn.

Chuyện thứ nhất khi về đến nhà là Hạ Triển vọt tới ghế salon xách ma vương điện hạ đáng thương từ trong chăn ra, hung ác chất vấn: “Hôm qua mi hôn em trai anh?”

“Không có hôn.” Cố Viêm ngáp không ngừng, lập tức phủ nhận. “Em chỉ cắn nhóc một ngụm thôi, bởi vì nhóc nói nhiều quá!”

“Hơn nữa mi còn đem nó ngủ?” Tháo hán tử Hạ Triển tự động không nghe câu trả lời sau của Cố Viêm mà vô cùng thô tục ném ra vấn đề thứ hai!

“… Em dám sao?” Cố Viêm ai oán liếc mắt trừng Hạ Triển.

Trong cái nhìn này bao hàm vạn ngữ thiên ngôn!

Không nói đến bản ma vương căn bản cũng không muốn ngủ với nhóc ấy! Thì cho dù muốn ngủ cũng dám ngủ ngon sao? Tiểu bại hoại kia nhất định không! cẩn! thận hắc bản ma vương đến thương tích đầy mình! “Liệt.dương.tiết.sớm gì gì đó anh Cố Viêm hoàn toàn không có nha, anh ấy thật sự thật sự không có đâu, em xin thề đó”, hay là “Anh Cố Viêm rất thích ăn rau hẹ, nhưng mà chỉ là đơn thuần thích ăn thôi chứ không phải vì tráng dương nha”, hay là “Tuy rằng lần trước anh Cố Viêm chỉ làm nửa giờ liền [beep], nhưng anh ấy vẫn là một nam tử hán nha”… (Phun ba lít máu!!!) ヽ(′Д) 人 (′Д) 人 (′Д`)ノ

“Vậy cũng là…” Hạ Triển trứng trứng thở phào nhẹ nhõm, ba giây đồng hồ sau lại nhanh chóng bày ra vẻ mặt đen, nghiêm túc cảnh cáo nói: “Tuy lần này không ngủ, sau đó cũng không cho ngủ! Nếu không anh liền đánh mi!”

Cố Viêm liếc mắt, cũng lười trả lời.

Ngày hôm là ngày chính thức bắt đầu tập luyện của ban nhạc, mười một giờ tập hợp tại phòng huấn luyện thật sự vô cùng khiến người ta đau khổ.

Lúc tập hợp kiểu gì cũng bị bốn tên tâm thần kia cười nhạo chuyện kẹp đầu hôm qua… (Tôn nghiêm của ma vương ở đâu!?)? ( ̄ヘ ̄?)

Nhất định phải ngủ thật no để giữ gìn thể lực mới được!

Bởi vì đêm qua vô cùng kịch liệt diễn ra màn 《Hợp tác cùng phát triển》 cho nên Hạ Lạc cùng Cố Phong ngủ một giấc đến mười hai giờ trưa.

“Bảo bối.” Cố Phong dùng một nụ hôn ôn nhu tốt đẹp gọi Hạ Lạc dậy. “Ngày mai anh phải đi thực tập, ngày hôm nay muốn đi chỗ nào, anh đi cùng em.”

Tiểu Hạ Lạc nhu thuận cọ cọ mặt vào ngực Cố Phong, cảm thấy một cỗ trứng trứng thương cảm!

Lúc này, hắn nhớ lại chuyện ngày hôm qua đáp ứng Tạ Nguyên, vì vậy ngẩng đầu hỏi: “Ừm… Hôm nay dạy em chơi bóng rổ nha?”

“Chơi bóng rỗ?” Cố Phong nhướn mày lên, nhéo nhéo bả vai mảnh khảnh và eo nhỏ trắng mịn của Hạ Lạc. “Làm sao tự dưng muốn học cái này?”

Trên sân bóng rỗ có nhiều tháo hán tử như vậy, thật sự là vô cùng lo lắng dẫn vợ vừa ngoan vừa manh đến đó!

Hạ Lạc hết sức mẫn cảm vừa trốn vừa cười, cù lét ngứa ngứa gì gì đó thật sự là vô cùng tình thú! “Bởi vì bài tập cuối kỳ là quay một bộ phim ngắn, em có mấy cảnh ném banh vào rổ, nhưng mà em hoàn toàn không biết…”

Không biết chơi bóng rổ, chuyện này nghe có chút trứng trứng đàn bà! Vì vậy, Hạ Lạc càng nói càng nhỏ.

“Ừ, anh biết rồi, chúng ta đi muộn một chút, nắng trưa thế này độc lắm.” Cố phúc hắc vừa chính trực liếc mắt qua cửa sổ vừa rất không thành thật ở trên người Hạ Lạc sờ soạng một vòng!

Làn da vợ tốt như vậy không thể để nắng làm hư.

Phát hiện bánh phô mai trong tủ lạnh bị người thần bí trộm đi, Hạ Lạc thương cảm kéo Cố Phong ra ngoài ăn trưa, sau đó hai người điềm điềm mật mật đẩy xe đẩy đi dạo siêu thị.

Bởi vì ngày mai Cố Phong và Hạ Triển sẽ đi cho nên đến mua một ít vật dụng hàng ngày mang theo.

Kem đánh răng bàn chải đánh răng, sữa rửa mặt, bọt cạo râu, khăn mặt, chỉ tơ nha khoa, sữa dưỡng da cho đàn ông, sữa tắm… Hạ Lạc đem các loại thất linh bát toái chất thành một đống, còn sách một bịch giấy vệ sinh to bự ném vào trong xe đẩy.

Quả thật giống như một mẹ già! Nơi nào còn là đoá hoa cao lãnh thanh tân lãnh diễm?

“Vùng mới giải phóng em đến một lần rồi, chỗ đó chẳng có gì cả.” Hạ Lạc ưu thương thở dài nói: “Ngay cả giấy vệ sinh cũng không có cho nên mấy đồ này phải chuẩn bị thật tốt.”

“Ừ, cảm ơn bảo bối.” Cố Phong không cười nữa, nghiêm túc gật đầu.

Vật nhỏ thật sự rất tri kỷ, không uổng mình thương hắn.

Đồ đạc mua khá ổn, hai người muốn đi tính tiền.

“Được rồi, em ở đây chờ anh một chút, có đồ quên mua.” Cố Phong xoay người chạy đi.

“Vâng, anh đừng gấp quá.” Hạ Lạc nhu thuận gật đầu.

Sau khi xác nhận Cố Phong rời khỏi, Hạ Lạc ‘vèo’ một cái chạy đến bên cạnh giá hàng, đói khát nhìn chằm chằm gì đó trên giá hàng, liếc qua mấy cái!

Khu đồ dùng người lớn gì gì đó, cùng anh ấy đi dạo sẽ rất thẹn thùng nha.

Giữa lúc Hạ Lạc hồi hộp suy nghĩ xem có nên len lén mua đồ đầy đủ sau đó đêm nay chân chính đến một phát thì đột nhiên một thanh âm to vang thanh thuý như tiếng sấm truyền đến! “Vị khách hàng này! Chào ngài! Xin hỏi có thể giúp ngài được gì hay không!”

Hạ Lạc sợ đến run một cái, căm tức ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một tiểu ca hướng dẫn mua hàng khoác áo vàng, vẻ mặt rạng rỡ nhìn mình!

“Tôi cái gì cũng không cần.” Hạ Lạc lùi về sau, cảm thấy rất xấu hổ.

“Nhưng ánh mắt của ngài không phải như vậy! Dường như ngài muốn cùng vị nam sĩ đẹp trai kia đến một phát!” Tiểu ca anh tuấn hướng dẫn mua hàng lấy ra một hộp màu sắc tiên diễm từ trên giá hàng! Bước xa đến trước mặt Hạ Lạc! Sinh lực bắn ra bốn phía giơ ngón cái lên! Giọng vang vang nói: “Chỉ cần bây giờ mua một hộp bao cao su hiệu ‘Điếu bạo’! Ngài có thể được mua một tặng một phần thuốc bôi trơn hiệu ‘Điếu tạc thiên’! Thẳng cứng! Lãng mạn! Nhiệt tình! Nóng bỏng!’ là tôn chỉ sinh sản của mọi đàn ông! Còn chờ gì nữa? Mau tới mua đi!”

Người chung quanh đều trợn mắt há miệng bắn ánh nhìn qua hắn!

Tuy rằng Hạ Lạc rất muốn đem hộp “Điếu bạo” giành lại ném vào mặt hắn, nhưng lo lắng Cố Phong sẽ nhanh chóng trở lại, vì vậy không thể làm gì khác hơn là rất mất mặt đẩy xe đồ chạy như điên đến quầy tính tiền!

Con mẹ nó, tên này quả thật quá điên! Là bị ma vương điện hạ quấn thân sao!

Hạ Lạc chưa tỉnh hồn vỗ vỗ ngực.

“Bảo bối làm sao vậy?” Từ phía sau, Cố Phong vươn tay vỗ vỗ đầu Hạ Lạc.

“Không có gì!” Tiểu Hạ Lạc nhẫn nhục nhanh chóng thay đổi biểu tình, lộ ra một nụ cười ngọt ngào!

Nếu như đem chuyện vừa bị một tên tâm thần quấy rối mình nói, Cố Phong anh tuấn như thế nhất định sẽ chạy đến đánh người, như vậy ảnh hưởng thật không tốt.

Tiểu Hạ Lạc hiền lành chu đáo; vì nam nhân nhà mình suy nghĩ!

“À…” Cố Phong nghi ngờ liếc mắt nhìn về khu độc quyền đồ người lớn, sau đó nhìn về hộp phô mai trong xe đẩy, mỉm cười nói: “Buổi tối làm bánh phô mai cho em.”

Vì vậy, tâm linh Tiểu Hạ Lạc bị hung hăng đánh trúng!

Anh tuấn nam nhân làm bánh phô mai!

Còn có thể tuyệt vời hơn nữa sao!?

Cùng lúc đó, ở phía sau giá hàng treo đầy bao cao su, một nam nhân trung niên mặc âu phục đen lo lắng hướng đến tiểu ca hướng dẫn mua hàng, nói: “Cậu chơi đã rồi thì đem quần áo đồng phục cởi ra đi.”

“Cái tổ hợp này anh không lấy dùng thử sao?” Tiểu ca hướng dẫn mua hàng nhanh chóng thay đổi dáng dấp kích.tình bắn ra bốn phía, lộ ra bộ dáng lười biếng, xấu xa đùa nghịch tổ hợp “Điếu bạo” cùng “Điếu tạc thiên” trong tay…

“… Không lấy, sợ bị bạo tạc.” Người áo đen lúng túng lắc đầu.

Tiểu ca hướng dẫn mua hàng nháy nháy mắt, nhìn chằm chằm hai người vừa xếp vừa nị oai, thở dài nói: “Được rồi, vậy tự tôi giữ lại dùng.”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Cảm ơn lựu đạn của Greens~~~ (Mặc váy cỏ khiêu vũ~) ~( ̄?  ̄~)(~ ̄?  ̄)~ Một chương thật quá độ, che mặt >///< Ma vương hôn xong liền không nhận hắc~~~ Tiểu Hạ Thiên sẽ hắc chết hắn luôn~ Ngày mai sẽ khiến Tiểu Hạ Triển tạc mao bị ép ở chung với anh Tử Hào yêu dấu của hắn~~~ Chậc~~~ Hai loại này ở chung một chỗ vừa hoàng lại vừa bạo lực… Còn để cho tiểu ca hướng dẫn mua hàng lộ mặt nữa… =w=+


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui