Edit: Cực Phẩm
“Em là người đầu tiên anh thấy trên thế giới này lúc đang hôn môi mà ánh mắt lại dữ dội hung hăng như thế.” Trần Tử Hào bất đắc dĩ cười cười, dùng ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn bộ ngực hơi nhô ra của Hạ Triển, sau khi nghe tiếng thở hổn hển đè nén của hắn thì một đường xuống dưới, cách quần bơi cầm…
“Không được ở chỗ này!” Hạ Triển bị kích thích đến toàn thân run lên, khó nhịn nói.
“Vậy tiểu miêu muốn ở chỗ nào? Nói ra rồi hai ta đi.” Trần Tử Hào cắn vành tai Hạ Triển, nội tâm hư hỏng hỏi: “Trên giường? Sô pha? Sàn nhà? Bàn làm việc? Bồn tắm? Hay là gì? Nói đi…”
Hạ Triển cắn răng không nói lời nào.
“Vậy thì ở nơi này.” Trần Tử Hào cười khẽ.
Mùa hè nóng bức, đến biển vui đùa không ít người, mặc dù đa số tụ tập ở chỗ nước cạn, nhưng mà cách đây không xa cũng có mấy người. Tuy rằng cách đá ngầm nhìn không thấy, nhưng trời mới biết đột nhiên có ai bơi tới đây không.
“Dừng lại! Bị người thấy thì làm sao!?” Hạ Triển dùng hai tay vịn vào đá ngầm, chân lại không thành thật đạp loạn dưới nước.
“Giết người diệt khẩu.”
Trần Tử Hào lạnh như băng nói.
Con mẹ nó, đây quả là quá hung tàn được chứ!
“Đùa thôi, bảo bối.” Thấy Hạ Triển dùng ánh mắt quái vật nhìn mình chằm chằm, Trần Tử Hào bất đắc dĩ cười cười, nói: “Em tin thật sao, em xem anh là loại người nào?”
“Người xấu!” Hạ Triển lời ít mà ý nhiều.
“Được rồi.” Trần Tử Hào vừa thở dài vừa mượn sức nâng của nước nâng Hạ Triển lên, mang theo vài phần cười ngạnh tách hai chân hắn ra, bàn tay bị nước biển ngâm đến lạnh lẽo tiến vào trong quần bơi, sau đó cẩn thận tham nhập một ngón tay. “Để cho em không thất vọng, anh liền xấu cho em xem.”
“Con mẹ nó! Chờ một chút!” Hạ Triển sốt ruột muốn đẩy cái gì đang quấy rối ra, thế nhưng tay vừa rời đá ngầm thì thân thể liền mất thăng bằng, vì vậy lại lại nốc lại ngụm nước biển!
Thật sự là cực kỳ cực kỳ bất lực!
“Vịn chắc, không thì cơm tối cũng không ăn cần, uống no mất rồi.” Trần Tử Hào nhẹ giọng cười, lại tăng thêm một ngón tay, chậm rãi nhẫn nại khuấy động, bên trong dũng đạo ấm nóng chặt khít thấm một ít nước biển lạnh lẽo, cảm giác vừa kích thích vừa khó chịu.
“Anh không cảm như thế rất kỳ quái sao!” Hạ Triển vịn đá ngầm, mắt thấy không dùng vũ lực được, buộc lòng phải dùng khẩu độn [1]! “Lão tử còn chưa đáp ứng cùng với anh!”
[1] Thần độn, hay còn gọi ‘khẩu độn’, là một kỹ năng trong Naruto.
“Cho nên anh đang cố gắng theo đuổi em, không phải sao?” Trần Tử Hào cúi đầu, nụ hôn tỉ mỉ như mưa rơi vào cổ Hạ Triển, đầu vai cùng một phần da lưng loã lồ.
Ánh sáng mặt trời chiều chiếu lên nước biển trong suốt xanh biếc làm nổi lên một tầng màu ấm áp, gợn sóng tinh tế tỉ mỉ thay thế ngón tay cùng môi lưỡi của người yêu, an ủi mỗi một bộ vị trên thân thể.
Cảm thấy tiến hành được rồi, Trần Tử Hào rút ngón tay ra, cởi quần bơi của Hạ Triển bỏ lên đá ngầm, sau đó mạnh mẽ đẩy hai đùi của hắn ra.
Hạ Triển muốn né tránh, nhưng lại không biết bơi, muốn xoay người lại đánh hắn một quyền, nhưng buông tay sẽ rơi vào nước… Đây thật là quá khổ bức!
Tuy rằng đã có một lần kinh nghiệm, nhưng khi thật sự tiến nhập thì đau đớn cùng cảm giác dị vật không được tự nhiên vẫn không thể thích ứng ngay lập tức.
“Anh con mẹ nó nhẹ chút coi!” Hạ Triển tức giận đến mắt cũng đỏ!
Mẹ nó, buổi tối không ăn cơm! Miễn cho lại muốn đi nhà cầu!
—— Ở trong thời khắc lãng mạn này, trong đầu Hạ tiểu miêu EQ thấp đến đáng sợ cư nhiên chỉ có hai câu như thế!
Hắn đội thêm cái đầu chỉ vì có thể để cao thêm thôi!
Chủ nhân rất hiểu rõ thân thể tiểu miêu rất nhanh liền tìm được một điểm nhạy cảm, thong thả chậm rãi ma sát, rất hứng thú mà thưởng thức phản ứng của tiểu miêu không được tự nhiên.
Hạ Triển khó khăn cắn môi, cho dù ngâm trong nước biển mát lạnh, da vẫn không tự chủ được mà nổi lên một tia ửng hồng mê người, sau khi một lần đỉnh lộng ác ý, một tiếng rên rỉ bất đắc dĩ xuất ra, nhuộm đầy mùi vị tình dục, triền miên mà không ngọt ngấy.
Tuy rằng Trần Tử Hào rất nguyện ý trong nhạc đệm âm nhạc tại như vậy tiến hành chịu đựng gian khổ bắt đầu công việc đóng cọc, thế nhưng không thể để cho người bơi gần đó nghe thấy!
Vì vậy, hắn vươn một tay bưng kín miệng Hạ Triển, bàn tay mở rộng che nửa gương mặt, lại hợp với viền mắt rưng rưng nước của Hạ Triển, loại thị giác nửa cưỡng bách này hiệu quả thật là kinh người!
“Bảo bối, không thể phát ra…” Trần Tử Hào ác thú vị mười phần cắn tai Hạ Triển, vừa hà hơi vừa nhẹ giọng nói: “Thoải mái đến không chịu được thì có thể vặn vẹo.”
Sau đó lòng bàn tay của hắn đã bị tiểu miêu tức giận cắn một cái!
Mất đi một tay giữ thăng bằng, Trần Tử Hào không thể làm gì khác hơn là đẩy thân thể Hạ Triển về phía trước một cái, kề sát vào trên đá ngầm.
Đá ngầm ngâm trong nước biển nhiều năm bị các loại tảo xanh chiếm đóng, mặt ngoài mềm mại trơn nhẵn, Hạ Triển bị vật gì đó sau lưng rất có tinh thần cọ cọ, cực sâu trong thân thể một điểm nào đó đốt lên ngọn lửa, từng chút từng chút tràn đầy bắt đầu khuếch tán tới toàn thân, căng tràn đến muốn trào ra ngoài, cả người đều căng lên, nhưng hết lần này tới lần khác tay của Trần Tử Hào lại vững vàng đè lại miệng mình, vì vậy tình dục không có chỗ phát tiết, Hạ Triển bắt đầu sụp đổ vặn vẹo thân thể, nhạy cảm phía trước cọ qua thực vật thủy sinh lạnh trơn, mang đến cảm thụ vừa kỳ lạ vừa xấu hổ, vật sau lưng đỉnh lộng bị các loại uốn éo của hắn khiến cho càng thêm mãnh liệt.
“Bảo bối chịu không nổi à?” Trần Tử Hào nhanh chóng quét mắt một vòng bốn phía, theo sắc trời dần tối, phụ cận đông du khác cũng đã bơi vào bờ biển.
Vì vậy, hắn dừng động tác buông tay ra, trở mình Hạ Triển để cho hắn đối mặt với mình.
Xuất phát từ sợ hãi với nước, gần như là Hạ Triển lập tức dùng hai tay ôm chặt cổ Trần Tử Hào. Khóe mắt đong nước mắt, thẹn thùng lan từ hai gò má đến toàn thân, hoàn toàn có thể chứng minh hắn có bao nhiêu thích chuyện đang phát sinh, nhưng bẩm sinh cường ngạnh từ trong xương khiến cho trong ánh mắt hắn vẫn mang theo một tia quật cường không cam lòng.
… Thật là động vật họ mèo.
Trần Tử Hào liếm nước mắt của hắn đi, sau đó bắt đầu một vòng động tác mới, mượn sức nâng của nước, hắn có thể nhẹ nhàng dùng hai cánh tay nâng Hạ Triển lên, theo tốc độ nhanh hơn của phần bụng cường tráng thường ma sát đến □ gắng gượng cứng rắn của hắn, hai tầng kích thích khiến cho Hạ Triển lại rơi vào trạng thái thất hồn lạc phách lần thứ hai, hắn gắt gao ôm lấy Trần Tử Hào, động tình rên rỉ, thanh âm từ tính mềm mại, du dương như đàn violon, khiến kẻ khác mê say.
Khoảnh khắc chìm ngập đến, hắn nhẹ nhàng cắn tai Trần Tử Hào.
Tiểu miêu giống như ngâm nga khiến Trần Tử Hào mất khống chế trong nháy mắt.
“Có phải là rất thoải mái hay không?” Lăn qua lăn lại đến đủ, Trần Tử Hào lắc đầu dũ mồ hôi và nước biển, thỏa mãn ôm Hạ Triển vào trong ngực.
“Sau này không được như vậy nữa tên hỗn đản này…” Hạ Triển yếu ớt gác cằm lên vai Trần Tử Hào. Mặc dù mệt đến ngay cả lời cũng không muốn nói nhưng có mấy lời nhất định phải nói! “Sau này mà thế này nữa lập tức chia tay…”
“Chia tay?” Trần Tử Hào chợt nhíu mày.
“Sai, thao… Là báo cảnh sát!” Hạ Triển hận không thể tát vào miệng mình một cái! “Giam cầm phi pháp!”
Nói sai gì gì đó thật sự là quá sốt ruột!
“Qua một tháng nữa là sinh nhật anh.” Trần Tử Hào cười cười, ôm người trong lòng chặt hơn nữa. “Đến lúc đó anh sẽ công khai quan hệ của chúng ta trong tiệc sinh nhật, em thấy thế nào?”
“… Quan hệ là gì?” Tội phạm cùng bị người hại?” Hạ Triển vô cùng sắc bén! “Hơn nữa ba tôi mà biết được nhất định sẽ chặt đứt ba chân của anh bán sang Thái Lan làm nhân yêu (gay)!
Trần Tử Hào như tiểu hài nhi cúi đầu chôn trong cổ Hạ Triển cọ cọ, ôn nhu hỏi: “Vậy anh ấy đánh anh thì em làm sao?”
“Đương nhiên là lão tử sẽ vỗ tay trầm trồ khen ngợi, sau đó thừa dịp anh không có năng lực hành động thì đè anh!” Mắt Hạ Triển hung quang lộ ra, nghiêm túc nói.
“Nói trắng ra là em muốn đè anh thôi.” Trần Tử Hào cười đến đau bụng.
“Cái rắm! Là vì báo thù nên tôi mới chịu nhục đè anh! Anh cũng không phải mỹ thiếu niên!”
“Hửm? Lúc anh mười mấy tuổi, hoặc trước? Cũng là mỹ thiếu niên nha.”
“Hắc! Hắc! Hắc! Tuyệt không buồn cười đâu đại thúc chết tiệt!”
Hạ Triển chán nản!
Vì cái lông gì cả ba anh em Hạ gia đều là mặt dưới vậy?
Con mẹ nó, chẳng lẽ là bởi vì họ “Hạ”? (Hạ nghĩa là dưới)
Đây là thua ngay ở vạch xuất phát được chứ!?
Dưới trời chiều, trong làn nước biển xanh biếc có hai người ôm nhau, nếu như im lặng một chút thì nhìn cực kỳ cực kỳ đẹp!
Mấy ngày nay, Hạ Lạc cùng mẹ Cố tinh lực tràn đầy đến bạo tạc đi rất nhiều nơi chơi, công viên đại dương gì đó, vườn bách thú, hội chùa các loại. Hơn nữa mẹ Cố cuồng mua sắm bất kể đi đến chỗ nào cũng đều có biện pháp mua một đống đồ về nhà, ví dụ như gấu bông chim cánh cụt báo biển cá voi trắng ở công viên đại dương, ví dụ như áo thun và mũ lưỡi trai kỷ niệm ở vườn bách thú, lại như món cua hoa cúc! Cho nên mỗi ngày Tiểu Hạ Lạc đáng thương đều bị lăn qua lăn lại đến toàn thân mệt mỏi như sắp chết, vô cùng chua xót!
Liều mình tiếp mẹ chồng gì gì đó thật sự là vừa nghe liền đặc biệt có khí khái nam tử hán!
Hạ Lạc ngồi phịch trên ghế sa lon, tự mình xoa bóp vai…
“Ngày mai con cũng không có lớp à?” Mẹ Cố xiên một miếng cua hoa cúc xốp giòn vàng óng ánh cho Cố Phong, Cố Phong cười khổ nhìn vợ, vô cùng muốn đấm bóp cho hắn!
“Ngày mai thứ bảy, có một tiết tự học, để cho bạn con điểm danh giùm cũng được.” Hạ Lạc lên tinh thần lấy lòng mẹ chồng.
“Được! Vậy chúng ta đi khu vui chơi!” Mẹ Cố hăng hái vang dội!
“Mẹ… mẹ không mệt à?” Cố Phong cẩn cẩn dực dực hỏi.
Vừa nghe khu vui chơi thứ bảy liền vô cùng hung tàn, thân thể nhỏ nhắn yếu ớt như vậy của vợ mình thật sự không thành vấn đề sao?
“Thật vất vả cha con mới không bên cạnh quản mẹ, đương nhiên phải thả lỏng một đã chứ.” Mẹ Cố liếc mắt nhìn Cố Phong, nói: “Vừa thấy gương mặt này mẹ sẽ cáu!”
Vợ chồng già tú ân ái gì gì đó thật sự không thành vấn đề sao! Nhớ tới ngày hôm qua Cố Phong nói, mặt Tiểu Hạ Lạc đỏ hồng.
Nhưng mà buổi sáng ngày kia mẹ Cố phải trở về Australia, mệt mỏi nữa cũng phải kết thúc công tác một cách thật tốt.
Ngày hôm sau, Hạ Lạc vịn một thân cây nôn đến ruột gan đứt đoạn!
Đối với công trình to lớn trong khu vui chơi hung ác như là thuyền hải tặc vượt trên dòng thác gì gì đó, cho tới bây giờ Hạ Lạc liếc mắt nhìn liền cảm thấy bắp chân chuột rút, từ nhỏ đến lớn vẫn luôn là chơi trò ngồi ngựa gỗ xoay, cho nên từ xe thần xuống, Tiểu Hạ Lạc rất không tiền đồ mà nôn hết toàn bộ bữa trưa!
“Tới tới, nhanh súc súc miệng.” Mẹ Cố lo âu đưa một chai nước khoáng qua. “Thật ra con sợ thì chờ phía dưới là được.”
“Cảm ơn cô, con không sao…” Hạ Lạc thở đứt đoạn nói: “Cô đi xếp hàng đi, con nghỉ một chút là ổn thôi.”
Quả thật giống như một chiến sĩ cách mạng kiên trinh bất khuất!
Sau đó mẹ Cố liền cảm động kéo tay rưng rưng nói con dâu “Cô biết con đối với Tiểu Phong nhà chúng ta là thật tâm con là một hài tử tốt cô chúc phúc cho hai con~” Sau đó trực tiếp thành công tiến vào kết cục CG [2] công lược (tiến công chiếm đóng) làm sao có thể!
[2] CG: viết tắt của Competitive Game, là những trận đấu DOTA theo một số luật lệ chung của giải đấu nào đó hoặc do chính hai đội đã thỏa thuận từ trước.
Trên thực tế, mẹ Cố cất Hạ Lạc đến ghế dài xong, liền chạy đi xếp hàng…
Hạ Lạc phun máu năm thước!
Thế nhưng hắn có thể nói gì? Thật ra chỉ cần mẹ chồng vui là được rồi.
Vì vậy, hắn xoa xoa bụng nhỏ, vừa uống nước suốt từng chút từng chút vừa mang theo trứng trứng ước ao ghen ghét nhìn du khách vui sướng chạy tới chạy lui.
Tiếp theo sau một cái chớp mắt, hắn liền thấy hai người rất không có khả năng xuất hiện ở khu vui chơi!
Càng sợ hãi chính là hai người kia lại còn cùng nhau xuất hiện!
Này còn chưa tính, phảng phất như từ khi Trần Tử Hào chui ra từ trong bụng mẹ sẽ không mặc đồ nào ngoài màu đen cư nhiên lại mặc áo khoác màu vàng in hình mèo Chi! Trên mặt luôn luôn lãnh nhược băng sương còn lộ ra một nụ cười tiện!
Hạ Lạc dụi dụi mắt, lại chà xát mặt.
Mà bên người Trần Tử Hào, Hạ Triển cũng mặc áo khoác in hình mèo Chi, tay trái cầm một cây kẹo đường hồng nhạt lớn, tay phải nắm một khinh khí cầu cừu vui vẻ! Đen mặt căm tức nhìn Trần Tử Hào!
Con mẹ nó, nhất định là phương thức nôn vữa nãy sai! Tốc độ nôn quá nhanh tạo ra lỗ hổng thời gian khiến người xuyên đến thế giới song song gì gì đó!
Theo cái nội dung vở kịch phát triển tè xè xè này, nói không chừng trong thế giới song song này Cố Phong là nữ!
Tiểu Hạ Lạc tư duy cực độ khiêu thoát hoảng sợ lăn xuống từ trên ghế dài!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Cảm ơn địa lôi của Greens và w2royal~~~~! Ôm nhiệt tình (Ai du, tay ngắn quá…) (′ ▽) 爻 (′▽) Thịt kho tàu tiểu miêu cực kỳ cực kỳ ngon! Hấp tiểu miêu cực kỳ cực kỳ non mềm! Rau trộn tiểu miêu cực kỳ cực kỳ giòn! Tiểu miêu chiên giòn cực kỳ cực kỳ xốp! Đây là chỉ là thực đơn mà thôi, thần khiết muốn chết được chứ.
~*~