Ảnh Đế Là Tên Tiểu Tiện Nhân!

Edit: Cực Phẩm

Là một người đàn ông đích thực, Hạ Lạc cảm thấy mình cần phải khí phách biểu thị với Cố Phong “Từ nay về sau anh chính là người của em em sẽ dẫn anh đến Châu Âu kết hôn không cần lo lắng”, thế nhưng mở miệng nói ở loại thời điểm này hình như có chút phá hư bầu không khí, cho nên Hạ Lạc không thể làm gì khác hơn là ủ ra ủ rũ ngậm miệng lại, chuyên tâm thưởng thức cơ ngực anh tuấn của nam nhân nhà mình!

Hai người nghỉ ngơi một hồi, sau đó vào phòng tắm tắm nước nóng.

Tuy rằng Hạ Lạc cảm thấy mình cũng không giống như trong truyền thuyết “sảng khoái đến ngay cả đầu ngón tay cũng không nhấc lên được” mà Cố Phong cũng không “ôn nhu ôm ngang mình đặt vào bồn tắm sau đó thuận thế tới một phát nữa trong bồn” nhưng tổng thể mà nói thì đây cũng là một buổi tối vô cùng tốt đẹp!

Hạ Lạc chôn đầu vào cổ Cố Phong, thỏa mãn ngửi mùi thơm tươi mát như cỏ cây, ngủ.

Sở dĩ hai người có thể thuận lợi ba ba ba, thật ra hoàn toàn là công lao của thỏ con chít chít Hạ Thiên!

Nếu như theo trước kia mà mói, nhất định ma vương điện hạ sẽ đột nhiên gõ cửa “mời” anh trai cùng ngưỡng ngoạ khởi tọa [1]rèn cơ bụng.

[1] Ngưỡng ngoạ khởi tọa, tiếng anh gọi là sit-up, nôm na là gập bụng.

Hoặc là hỏi mượn Hạ Lạc một chai keo xịt tóc duy tu (giữ gìn tu sửa) dây anten bảo trì tín hiệu của ma vương!

Đồng thời bày ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ hỏi mình “Lại không cẩn thận phá hủy một đêm lãng mạn ấm áp à”!

Quả thật là phá hoại đến cực điểm!

Mà bây giờ, hắn đang buồn bực không vui nằm bẹp hình chữ đại trên giường, nhìn Hạ Thiên đang viết chữ trên bàn đờ ra.

Là một học sinh tốt thông minh, mỗi ngày Hạ Thiên đều sẽ kiên trì hoàn thành các loại bài tập.

Tuy rằng bình thường nhìn qua vừa ngây ngô vừa dễ bắt nạt, nhưng khi Hạ Thiên chăm chú học tập thì hình dáng cũng rất soái, lông mi thật dài buông xuống, đôi môi mềm mại hơi mân lên. Ánh mắt Cố Viêm liền dừng trên bờ môi hắn, càng nhìn mặt càng nóng.

“A… Không biết làm bài này.” Hạ Thiên cắn nắp bút đột nhiên xoay qua, thẳng tắp đối lại đường nhìn của Cố Viêm, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy thần sắc ảo não.


“Hỏi học trưởng của nhóc đi!” Cố hoả hoả vèo một cái thu lại đường nhìn chui vào trong chăn, cả người đều ngạo kiều! “Đây không biết!”

Bản ma vương mới không những thứ tri thức buồn chán lại vô dụng đâu! (Nhân loại ngu xuẩn, ha ha.) (*-ω-)

“Đúng ha, ngay cả lớp mười một anh Cố Viêm cũng chưa học xong mà.” Hạ Thiên thở dài thương tiếc vì thiếu niên thất học.

“Trong lòng nhóc biết là được rồi! Không cần phải nói ra!” Cố Viêm ngóc đầu ra, dùng cái lỗ mũi tức giận trừng mắt nhìn Hạ Thiên!

“À.” Hạ Thiên ngốc manh gật đầu, khép lại bài tập tập cầm điện thoại bò lên giường, tự nhiên nằm cạnh Cố Viêm sau đó dùng tư thế gấu Koala ôm cây ôm lấy ắn. Tay vòng qua ngực Cố Viêm, lúc đầu chân nhỏ vắt qua ngang bụng Cố Viêm, lại vì sợ hắn thở không được cho nên trượt xuống dưới, vắt qua đùi. Lúc đó chân nhỏ của Hạ Thiên sượt qua rốn Cố Viêm, bụng nhỏ và [beep]…

“Ủa? Hình như lúc này có đụng vào cái gì cưng cứng.” Hạ Thiên nghi ngờ dùng tay “lục lọi” trên người Cố Viêm.

“Không được sờ loạn!” Cái mặt già nua của Cố hỏa hỏa đỏ bừng, đè lại hai tay của Hạ Thiên, cố định trong ngực mình!

Ai cho nhóc vừa dùng cái miệng phấn đô đô cắn nắp bút! Ai cho nhóc cởi cổ áo ngủ rộng thế lộ ra xương quai xanh! Ai cho nhóc mặc quần ngủ ngắn như vậy còn dùng đùi cọ bụng bản ma vương! Suốt ngày chỉ biết bán manh là muốn câu dẫn ai!? (Bản ma vương là công làm sao mà không phản ứng được!) (≧∩≦)

“Nhưng mà hai bữa trước em đọc tin trên Weibo thấy có người trên bụng họ có cái gì cứng đó rồi không để ý, sau lại phát hiện là ung thư tuyến tiền liệt rồi chết luôn.” Máy chế tin vịt Tiểu Hạ Thiên lo lắng trùng trùng nói, mắt còn không cam lòng mà liếc xuống tiếp.

“… Ít lượn Weibo, không tốt cho IQ đâu!” Tiền Sina Weibo [2] Cố hoả hoả ngữ trọng tâm trường nói.

[2] Sina Weibo là một trang mạng xã hội dạng tiểu blog của Trung Quốc, cũng tương tự như Twitter hay Facebook. Đây là một trong những trang phổ biến nhất tại Trung Quốc.

May mà bản ma vương đã sớm tỉnh ngộ thoát khỏi ma chưởng của Weibo! (IQ đề cao rõ rệt!) (~▽~)ノヽ(~▽~)

“Biết rồi.” Hạ Thiên nhu thuận gật đầu, nhìn thoáng qua di động vừa thông báo có tin nhắn mới.

“Ai thế?” Cố hoả hoả chua lòm hỏi.


“Dự báo thời tiết.” Hạ Thiên nhét di động vài dưới gối đầu, nghĩ thầm ngày mai phái nhắc Cố Viêm mang dù theo.

Ai nha, loại cảm giác hiền thê ôn nhu này!

Hạ Thiên bị huyễn tưởng hạnh phúc của mình đánh trúng, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút phiếm hồng.

Vật nhỏ này quả thật quá dối trá! Ai lại xem dự báo thời tiết mà mặt đỏ tim đập? Nhất định là mười tám bí mật nhỏ cấm kỵ học trưởng gì kia gửi tới! Anh anh anh thật muốn trộm nhìn một chút! (Vì chính nghĩa!) (* ̄(エ) ̄)

Tuy rằng trong lòng trào lên tầng tầng lớp lớp sóng triều thảo nê mã, thế nhưng sắc mặt của ma vương điện hạ vẫn vô cùng lạnh lùng nghiêm nghị! Tuy rằng cả người đều sắp bị dấm hoà tan, nhưng mà ma vương vẫn không chịu thừa nhận sự thật đã rơi vào bể tình với Hạ Thiên!

Bởi vì lịch sử khuất nhục trong tiệc sinh nhật quả thật là quá đáng sợ được chứ!

Mặc dù bình thường Tiểu Hạ Thiên vui vẻ hoạt bát ôn nhu săn sóc, đối với Cố hoả hoả tốt đến nhân thần cộng phẫn…

Nhưng “Tử địch の Suốt đời” mạc danh kỳ diệu biến thành tình nhân, loại cẩu huyết này ma vương hắn vô cùng kháng cự!

Huống chi mặc dù mỗi năm hắn rơi vào bể tình với hơn trăm người, hơn nữa hôm trước hắn vừa kết thúc thầm mến với tiểu ca chuyển phát có duyên gặp mặt một lần anh tuấn có một không hai, nhưng đây cơ bản đều là giỡn chơi! Thật ra ma vương điện hạ là một “ngốc nghếch yêu đương” còn chưa từng nói qua chuyện tình yêu cuồng si, so với anh trai xử nam của hắn còn tội nghiệp hơn!

Hơn nữa anh trai hắn cũng không phải xử nam nữa rồi!

Cố hoả hoả đã bị ném xa tít tắp luôn!

Ôm oán khí không nói rõ đầy mình, Cố hoả hoả buộc mình nhắm mắt lại không nhìn Tiểu Hạ Thiên đang dính trên người, nhưng trong đầu vẫn đủ các loại tiểu huyễn tưởng nhộn nhạo, chất lượng giấc ngủ vô cùng tệ!

Hôm sau rời giường hai vành mắt đen thui, ngay cả nếp nhăn trên trán cũng xuất hiện!

Bởi vì ý thức được có thể Cố Viêm đang ghen, cho nên tín đồ trung thực Tiểu Hạ Thiên không thể làm gì khác hơn là đánh rụng luôn học trưởng, tin nhắn không trả lời điện thoại không nghe, cực kỳ cực kỳ tuyệt tình!


Vì vậy, tan học hôm nay Trình Vũ lại cúp nửa tiết tự học mò đến chờ trước cửa lớp học của Hạ Thiên, thành công chặn lại thỏ con chít chít ở góc tường.

“Tại sao đột nhiên em lại không để ý đến anh?” Trình Vũ vừa bẹp bẹp nhai kẹo cao su vừa vô tội hỏi.

Đúng thế! Giáo thảo đáng thương thành công bị Hạ Thiên kích thích ra bóng ma trong lòng!

Bẹp bẹp!

“Em không có mà.” Hạ Thiên mất tự nhiên nắm lấy quai đeo balo, trong lòng có chút trứng trứng xấu hổ.

Đối với ma vương điện hạ đồng tính còn không có chút cảm giác cho nên Tiểu Hạ Thiên không thể hiểu được vì sao học trưởng cứ không có chuyện gì mà lại quấn mình không tha, nhưng đích thật là trước đó mình không có để ý đến người ta…

“Em chờ chút được không?” Trình Vũ buồn cười vươn tay xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Thiên, hương vị ngọt ngào phấn nộn thoải mái trơn mềm! “Hôm nay là sinh nhật anh, em đi với anh được không?”

Là một manh shota, bình thường Hạ Thiên bị người khác xoa xoa mặt đã thành thói quen, cho nên lúc này cũng không chống cự, chỉ ngẩng khuôn mặt nhỏ bé lộ ra một nụ cười thật tươi: “Học trưởng sinh nhật vui vẻ! Nhưng chút nữa em còn có…”

“… Có việc thì anh đi chung với em, dù sao anh cũng tính hôm nay sẽ đi cùng em mà.” Trình Vũ nhanh chóng cắt đứt câu chuyện, vô lại mười phần cười, độ cao da mặt đã có thể leo tới mặt trăng!

“Em thì đi không được!” Tiểu Hạ Thiên cơ trí đáp lại!

“Em cứ chán ghét anh vậy sao?” Mặt đẹp trai của Trình Vũ xụ xuống.

“Không phải là chán ghét đâu.” Hạ Thiên có chút lo lắng, nhưng không giải thích được.

“Vậy thì cùng anh đi sinh nhật được mà, trước đi ăn cơm rồi đi Karaoke nhé.” Trình Vũ xoa xoa tóc Hạ Thiên, làm bộ thở dài. “Có nhiều người đi lắm, anh cũng đâu có ăn em.”

Vì vậy, dưới sự nhõng nhẽo cứng rắn của Trình Vũ, Tiểu Hạ Thiên luôn quan tâm không nỡ cự tuyệt người đành phải miễn cưỡng đáp ứng, đồng thời nhắn cho Cố Viêm một tin nhắn ngắn uyển chuyển nói “Đi sinh nhật của bạn học, hôm nay không đến được”.

Cố hoả hoả vẫn luôn ghi âm cũng không thể thấy tin nhắn, hơn nữa bởi vì Hạ Thiên chậm chạp không đến mà liên tiếp phạm lỗi, lạc tông, phá âm, hát sai từ, hát đến phân nữa đột nhiên hồn bay lên trời… Tình trạng cực kỳ cực kỳ nhiều! Ngay cả bốn thành viên bệnh tâm thần cũng không nhìn được nữ!

“Đội trưởng, thoạt nhìn vẻ mặt cậu y chang dục cầu bất ãn.” Hứa Khôn tà mị cười.


“Bởi vì Tiểu Thiên không đến!” Hà Băng một lời trúng đích.

“Căn cứ vào kinh nghiệm trước đây, muộn hoặc không đến nhất định bởi vì đi hẹn hò với học trưởng, xem ra đội trưởng phải cô độc suốt quãng đời còn lại rồi?” Miệng Lưu Hâm vô cùng tiện.

“Chắc đội trưởng sắp ngất rồi…” Trình Lâm vô cùng lo lắng.

Cố hoả hoả tâm thần không yên bước ra khỏi phòng ghi âm lấy điện thoại từ trong túi, sau khi nhìn đến tin nhắn thì nghiêm túc suy nghĩ hai từ “Bạn học” và “Học trưởng” có độ gần giống và tính dùng thay trong ngữ pháp hay không…

Đáp án là thật ra không khác nhau lắm!

Tiểu bại hoại học được chơi chữ! Bản ma vương dám lấy một khối cơ bụng rằng tuyệt đối nhóc đi sinh nhật của học trưởng! (Anh anh! Thấp thỏm không giải thích được này!) (゜゜)(..)(゜゜)(..)

Vì vậy, tay Cố hoả hoả run run gửi tin nhắn hỏi: “Em đang ở đâu?”

“Em đang ở đường Đông An, chán quá, muốn đi tìm anh.” Hạ Thiên nhàm chán nâng má, vô cùng thống khổ chịu đựng mạch bá [3] học trưởng ngũ âm bất toàn lại rất tự tin giọng ca, càng thêm tưởng niệm ma vương hơn!

[3] Mạch bá, có hai nghĩa, nghĩa thứ nhất chỉ người hát Karaoke hát rất nhiều bài, rất nhiều loại hình, nghĩa khen ngợi. Nghĩa thứ hai chỉ người bá chiếm microphone không cho người khác hát, không hát được cũng tự chế ra hát, nghĩa xấu, trong đoạn này dùng nghĩa thứ hai.

Tiểu bại hoại càng ngày càng dối trá! Nghĩ đến tìm bản ma vương thì tới đi! (Chờ nhóc lâu quá!) ( ̄﹏ ̄m)

Vì vậy, Cố hoả hoả vớ áo khoác lên liền xông ra ngoài! Đại diện tiên sinh sợ hãi đưa tay, nhưng ngay cả lông của ma vương cũng chưa nắm được! Vô cùng thương cảm!

Sau đó, Cố hoả hoả liền khí phách mười phần hóa thân thành trăm ngàn con dơi ba ba ba bay vào bao phòng KTV hút khô máy tình địch đáng ghét, sau đó lại huyễn hóa thành hình người ôm Hạ Thiên vào trong lòng! Dùng răng nanh sắc bén nhẹ nhàng cắn ra một lỗ nhỏ trên cổ trắng nõn của thiếu niên, tà mị nói “Ta muốn biến em thành một thành viên huyết tộc”… Đây khẳng định là cầm nhầm kịch bản rồi.

Trên thực tế, Cố hoả hoả tựa như một nhị bức chân chính đứng hơn một giờ ở cửa ngoài quầy tính tiền, ngay cả dây anten ma vương cũng bị gió đêm lạnh thấu xương thổi ngã…

Đang lúc hắn cảm thấy kiên nhẫn sắp dùng hết rồi thì hắn thấy một đoàn học sinh trung học từ quầy tính tiền ra ngoài, một nam sinh vóc dáng cao lớn tướng mạo tương đối khá nhưng vô cùng chướng mắt trong đó đang thân mật ôm vai Hạ Thiên…

Cố hoả hoả cúi đầu nhìn chính mình xốc xếch trong gió, lại ngẩng đầu nhìn Hạ Thiên và học trưởng đang tương thân tương ái…

Vì vậy trong nháy mắt hắn liền nổi giận!

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Cảm ơn địa lôi của Greens~~~~! Hôm nay tác giả cũng mất trật tự như ma vương cho nên đăng chậm… Anh anh anh!!! Cuối cùng một đôi cũng tỏ tỉnh… (Đại khái chương sau… Rốt cuộc tỏ tình đi… Hôm nay trễ quá… Mai về bình luận!!!!!!)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận