Edit: Cực Phẩm
Cố hoả hoả vô cùng tức giận nhìn chằm chằm đám học sinh trung học kia nói tạm biệt trước quầy tính tiền.
Sau đó cái loại nhìn qua rất chướng mắt khoác vai Hạ Thiên, cùng hai tên nam sinh khác đi tới phương hướng Cố hoả hoả.
Hừ, thỏ con chít chít tự tay bản ma vương nuôi lớn nhất định sẽ dùng tốc độ như bay bính bính khiêu khiêu nhào tới trong lòng bản ma vương đồng thời dùng thanh âm nhuyễn nhu làm nũng nói “Ma vương điện hạ em rất nhớ anh”! (Đố kị đi! Tên địa cầu kia!) (●′▽`●)
Vì vậy, Cố hoả hoả liền dạt dào nhộn nhạo mà bày ra tư thế song chưởng mở rộng chuẩn bị nghênh đón thỏ con chít chít! Đồng thời còn cao ngạo dùng lỗ mũi liếc nhìn ba nam sinh!
Sau đó bốn người liền nhìn không chớp mắt mà qua sát bên người Cố hoả hoả!
Hạ Thiên cũng không biết là bị rót cái gì, thậm chí lúc đi ngang qua Cố hoả hoả nhìn cũng không nhìn hắn một cái, mắt nửa mở nửa khép rất không tinh thần, bước đi cũng có chút phiêu.
Vì vậy, Cố hoả hoả đáng thương liền duy trì cái tư thế kia hóa đá năm giây trên đường!
… Tiểu bại hoại này xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là muốn trêu đùa bàn ma vương? Hay là bởi do bình thường bản ma vương cắt đứt chuyện ba ba ba của người ta cho nên rơi RP [1] sao? (Không! Nhất định là uống nhiều cho nên đường nhìn không rõ!) (⊙?⊙)
[1] RP: vận may. Từ này bắt nguồn từ game vì pinyin của nhân phẩm viết tắt là RP cho nên dùng RP là nhân phẩm hoặc là vận may.
Thế là Cố hoả hoả giải trừ ma pháp hóa đá! Trọng chỉnh tinh thần đuổi theo!
Không chỉ có đuổi theo, hơn nữa còn chạy như bay đến ngay phía trước bốn người, một tay chống nạnh một tay đỡ trán bày một tạo hình tương đối huyễn khốc loá mắt!
Nhất định lần này có thể thấy bản ma vương? Nhanh chóng loé ra đôi mắt ngôi sao vừa hô to “Tạo hình của anh Cố Viêm thật soái” vừa nhào đến ôm lấy bản ma vương nào! (Góc áo bay trong gió đêm vù vù rất suất khí!) ~~~(//////▽//////)~~~
Thế nhưng Tiểu Hạ Thiên vẫn cứ nhìn như không thấy đi đến, trong nháy mắt Cố Viêm xác định hắn thấy mình, nhưng là tầm mắt của hắn không có tiêu điểm, hư hư quét tới từ trên mặt Cố Viêm.
Lần này, ba nam sinh kia đều quăng cho Cố Viêm một cái nhìn!
“Hồi nãy tên này mới làm cái tư thế kỳ quái gì vậy…”
“Có vấn đề về tinh thần sao? Ha ha!”
“A? Thoạt nhìn có chút quen mắt.” Trình Vũ sờ sờ cằm, tò mò đánh giá Cố Viêm, mà Cố Viêm cũng đáp lại bằng ánh mắt sát nhân tràn đầy ác ý!
“… Tối hôm nay có thể chơi rồi.” Trình Vũ bị ánh mắt của hắn làm cho run một chút, chột dạ đổi đường nhìn, vừa bước nhanh vừa nói với hai tên kia để có thêm can đảm. “Này, tớ nói, hai người các cậu phải cảm ơn tớ làm sao? Nếu như không phải tớ gắng lừa nó uống cho mệt chết thì làm sao hai đứa cậu đụng vào nó được?”
Lỗ tai Cố Viêm vèo một cái dựng lên!
“Xì, thuốc là tớ tìm mà, nếu tính công lao thì của tớ phải lợi hại nhất chứ!” Một nam sinh cười hì hì nói.
“Ờ ờ, tớ thấy tiểu tử này căn bản không thể nào bỏ cậu mà, nhưng mà qua tối nay hẳn là liền…” Một nam sinh khác rất hưng phấn nhìn từ Hạ Thiên trên xuống dưới. “Hình như nó đứng không nổi nữa, Trình Vũ ôm nó là được rồi, để hai chúng tớ đón xe.”
Mẹ nó, bọn khốn khiếp kia muốn làm gì với thỏ con chít chít của bản ma vương!? Bản ma vương muốn giết các ngươi!!! (Hoả tiễn!!!)
(* >Д=Σ 口 >=Σ 口 >
Chỉ thấy trong cơn giận dữ ma vương điện hạ cuồng dã cởi áo khoác vứt xuống đất!
Con mẹ nó, chẳng lẽ là biến thân?
Ví dụ như cơ thể toàn thân tăng vọt làm cho quần áo nát thành mảnh nhỏ sau đó phơi mông vừa gào khóc kêu to vừa xuất ra bắc đẩu thần quyền!?
Hoặc là trong nháy mắt biến ảo thành người sói lộ ra răng nanh sắc bén cùng với một thân lông sói đen bóng sau đó phơi mông xông lên cắn chết bọn họ!?
Hoặc có thể là gien ma tộc thức tỉnh cả người tản mát ra hắc hỏa diễm cháy hết thảy địa ngục sau đó phơi mộng thiêu huỷ tra tình địch thành bụi phấn!?
Đương nhiên không có khả năng!
Hơn nữa cũng không có phương thức biến thân phơi mông đâu!
Thực tế là Cố hoả hoả cởi áo khoác chỉ để đánh nhau cho tiện mà thôi.
Là em trai thân sinh của Cố phúc hắc, từ nhỏ Cố hoả hoả bất hạnh mắc phải bệnh tâm thần trọng độ không ít lần cùng anh trai khổng vũ hữu lực đánh nhau!
Cho nên tuy rằng Cố hoả hoả chỉ có sáu khối cơ bụng đánh không lại Cố Phong toạ ủng tám khối cơ bụng, bình thường toàn là bị đánh, nhưng người thường cũng hoàn toàn không phải đối thụ của hắn!
Vì vậy, một giây kế tiếp! Thân hình Cố hoả hoả lay động tựa như quỷ mị, uyển chuyển không tiếng động nhảy vào hẻm nhỏ bên cạnh.
Con mẹ nó, địch nhân cũng đâu có ở trong hẻm nhỏ.
Chẳng lẽ là lạt mềm buộc chặt mê hoặc địch nhân!?
Chẳng lẽ muốn sử dụng hắc ma pháp trong hẻm nhỏ âm u nguyền rủa giết địch nhân!?
Chẳng lẽ một giây sau sẽ có một trăm Cố hoả hoả từ trong hẻm nhỏ dũng mãnh tiến ra!?
Đáp án đều là phủ định!
Chỉ thấy Cố hoả hoả bưng lên một cái thùng rác màu xám cỡ lớn trong hẻm nhỏ khí thế hung hăng hướng ba cặn bã kia đi tới!
Nhóm cặn bã lưng về phía Cố hoả hoả, hoàn toàn không biết mình sắp đón nhận vận mệnh bi thảm cỡ nào!
Cố hoả hoả chọn một nam sinh thoạt nhìn cường tráng nhất, xuất ra khí lực toàn thân hung hăng đội thùng rác lên đầu người ta! Sau đó lại bay lên một cước đá vào mông hắn! Đạp cho cả người hắn đều bay đi! Vì vậy, tên đáng tương này đã bị thùng rác tròn vo kẹp nửa người trên cạch cạch cuốn xa!
“Rác rưởi thì phải bỏ vào thùng rác.” Cố hoả hoả thâm trầm nói, suất đến bạo tạc!
Một giây sau, hắn tò mò ngửi ngửi tay mình!
Mẹ nó, thùng rác thật thối quá trời! (Thật muốn ói…) ( ̄△ ̄;)
Cho nên nói không hổ là ma vương điện hạ! Ngay cả đánh nhau đều có thể đánh thành nhị như vậy!
Thật là đương đại đệ nhất kỳ nam tử (người đàn ông đương đại kỳ quái nhất)!
“Mày làm gì vậy!” Sự việc phát sinh quá bất giờ, Trình Vũ và người nam sinh còn lại trố mắt mấy giây mới hồi phục, tức miệng mắng to.
“Bản ma vương muốn giúp cái đầu xấu xa bẩn thỉu của các người tẩy sạch, cặn bã A và cặn bã B.” Cố hoả hoả trừng hai người lộ ra dáng tươi cười âm trầm, hàn quang tiểu hổ nha bắn ra bốn phía vô cùng anh tuấn! “Còn không mau quỳ xuống nói tạ chủ long ân?”
U! Tạ chủ long ân hình như có chút lỗi thời! Lần sau phải đổi lại một lời kịch suất khí một chút như gì “Còn không mau trở thành tín đồ của bản ma vương” hoặc là “Đưa linh hồn cho bản ma vương chà đạp đi”! (Ảo não! Đấm tượng!) ┣(—_)
“Mày mẹ nó tìm đánh đúng không?” Cặn bã A Trình Vũ hừ lạnh một tiếng, kéo Hạ Thiên đang trong trạng thái nữa hôn mê cho hắn dựa vào rào chắn ngồi xuống đất, sau đó xoay người một quyền quất tới!
Đầu năm nay muốn làm giáo thảo không chỉ có tướng mạo vượt qua kiểm tra mà còn phải biết đánh nhau được chứ!
Cùng lúc đó, cặn bã B cũng xông lên trợ trận, lấy nhiều khi ít gì gì đó nhóm cặn bã thích nhất!
Năm giây sau, hai cặn bã che mũi thống khổ cuộn mình lăn lộn trên đất!
Bản ma vương là vô địch! (Song quyền đều xuất hiện!) (Д ̄#( ○=( ̄ 皿  ̄)=○)#  ̄Д ̄)
Tuy rằng tạm thời tiến công làm tan rã căn bã, thế nhưng nghĩ tới chuyện vừa rồi Cố hoả hoả liền giận không chỗ phát tiết!
Nếu như hôm nay không phải là đột nhiên không kềm chế được chạy tới tìm Hạ Thiên thì sự tình sẽ biến thành cái dạng gì?
Vật nhỏ luôn luôn kề cận mình một tấc cũng không rời, vật nhỏ rõ ràng biết mình là một người đầy khuyết điểm lại vẫn xem mình là tất cả, vật nhỏ vừa cô đơn nói “Anh Cố Viêm không thể bên em cả đời” vừa dùng đôi mắt sáng lấp lánh nhìn mình chăm chú…
Lời nói của vật nhỏ trong mắt đầy quang mang —— Điều này khiến cho Cố Viêm không tim không phổi từ lúc chào đời lần đầu tiên nếm được tư vị sợ hãi, cảm giác rét lạnh, từ xương cụt lan tràn đi, thẳng đến toàn bộ lưng đều bị mồ hôi lạnh chiếm hết.
Lúc này hai người té trên mặt đất giùng giằng muốn đứng lên, vì vậy Cố hoả hoả giận dữ quyết định thật nhanh mà bổ một cước vào bụng của hai người!
Sau đó, hắn nắm cổ áo của cặn bã A Trình Vũ lên, kéo hắn lại rào chắn chỗ Hạ Thiên ngồi, tiêu sái dứt khoát nhét đầu hắn vào khe hở rào chắn!
Sau đó hắn cũng làm theo y chang với cặn bã B, nhưng mà đầu cặn bã B khá lớn! Cố hoả hoả nhét vào tương đối phí sức! Có thể thấy được hắn muốn rút ra cũng cần tiêu hao một phen tâm tư!
Cho nên nói tuy rằng bình thường Cố hoả hoả giả bộ không sao cả nhưng quả nhiên là đối với chuyện kẹp đầu vào rào chắn sinh ra bóng ma sâu đậm trong lòng sao?
Nghĩ tới nghĩ lui quả nhiên chỉ có loại khốc hình này mới có thể tiêu thất lửa giận trong lòng bản ma vương!
(Lời nguyền の Kẹp đầu vào rào chắn!) ||(≧ 皿 ≦)||(T 皿 T)||
Lúc làm xong việc, Cố Viêm xoa xoa tay trên quần áo, sau đó ngồi xổm trước mặt Hạ Thiên dùng hai tay nhẹ nhàng nâng mặt hắn lên, sau đó lấy dũng khí dùng giọng ôn nhu nhất cả đời này nói: “Hình như bản ma vương thật sự thích em rồi… Cho nên em… Anh, sau này chúng ta thật sự là người yêu đó, sau này em không được cùng người khác chạy ra ngoài chơi, cũng, cũng không được nhắn tin với người khác, mấy ngày nay bản ma vương thiếu chút nữa bản ma vương bị axit sunfuric làm chua chết, mỗi ngày đều nhớ em, ngay cả ngủ cũng ngủ không ngon, ghi âm cũng luôn phạm sai…”
Cố hoả hoả đang dõng dạc phát biểu tuyên ngôn tình yêu đầu tiên trong cuộc đời này!
Trái tim của hắn đều bị nước trong bể tình tắm cho đến ướt nhẹp luôn!
Mà lúc này, Tiểu Hạ Thiên nhẹ nhàng gục đầu lên vai Cố hoả hoả!
Cố hoả hoả khẩn trương đến không hít thở nổi!
Hạ Thiên: Zzzz…
“Này!!! Tiểu bại hoại em cố ý đúng không!!!” Cố hoả hoả sợ hãi nắm vai Hạ Thiên lắc qua lắc lại vài cái! “Tui sát! Thật sự ngủ à! Em vẫn luôn ngủ hả! Từ lúc đầu cứ mở to mắt ngủ à! Đến cuối cùng là đám hỗn đản kia cho nhóc uống cái thuốc mèo gì!?”
Vì vậy, thật ra tuyên ngôn tình yêu của Cố hoả hoả là nói cho cặn bã A và cặn bã B kẹp đầu trong rào chắn nghe…
Dĩ nhiên, cặn bã C đang giãy giụa trong thùng rác cũng có thể nghe được một ít…
Cố hoả hoả ủ rũ cúi đầu ôm Tiểu Hạ Thiên đón xe về nhà, lại một lần nữa thật sâu hoài nghi nói không chừng mình thật là một nhị bức!
Có lẽ anh trai nói không sai? IQ của bản ma vương có vấn đề sao? (Bị ngũ lôi oanh đỉnh đánh cho lật ngược!) ┌(Д)┐