Phía trước và phía sau Bạc Ngôn, bao gồm cả nghệ sĩ và thành viên đoàn phim, tổng cộng có mấy chục người.
Bạc Ngôn đi trước, quay đầu sang bàn kịch bản với đạo diễn bên cạnh.
Trên người anh mặc trang phục diễn, là quần áo của thời Dân Quốc, áo dài và giày vải, tóc được vuốt ngược ra sau.
Loại trang phục này kỳ thực rất dễ lộ ra điểm béo, nhưng anh mặc lên người thì chỉ cảm thấy đập vào mặt là một cỗ khí chất của người trí thức phong độ, thanh tú phi phàm
Xung quanh đều là người, còn có không ít các nghệ sĩ.
Nhưng dáng người Bạc Ngôn cao gây lại đẹp trai, có khí chất, cứ như là nhân vật bước ra từ bức tranh cổ, nổi bật giữa đám đông, cảm giác như sao vây lấy trăng.
Nhìn lại bản thân, tuy trước sau có năm người vây quanh, nhưng so với thành thế của anh, quả thực rất tổn thường.
Khoảnh khắc thấy Bạc Ngôn xuất hiện, Ngụy Tĩnh Tĩnh liền đưa tay ra, cố gắng nắm lấy cánh tay của Hạ Tu Vũ, hạ giọng dặn dò: "Anh Tần nổi rồi, nhất định phải khiêm tốn, khiêm tổn! Không được gây chuyện nữa.
Nhất là không được gây chuyện với Bạc Ngôn.”
Nhưng mà bàn tay trong không trung cái gì cũng không bắt được.
Sau đó lập tức nhìn thấy Hạ Từ Vũ đã đi trước một bước báo hiệu sắp xảy ra chuyện chẳng lành rồi.
Mục đích chính là Bạc Ngôn ở cách đó không xa!
Ảnh mắt Ngụy Tĩnh Tĩnh tối sầm lại, thôi xong rồi! Lần này xong thật rồi! Với tính khí của Hạ Tư Vũ, thế nào cũng phải gây chuyện cho long trời lở đất
Hạ Tư Vũ một tay đẩy gọng kính râm, một tay giữ chiếc áo khoác trên vai.
Hất cằm, ưỡn ngực, giẫm lên giày cao gót, hất tóc và bước thắng tới phía Bạc Ngôn.
Lối vào sân chụp ảnh không lớn lắm, Hạ Tư Vũ bước ra trước một bước, đối phương cũng đi thẳng đến, chẳng mấy chốc hai người chỉ cách nhau năm mét.
Khi Hạ Tư Vũ bước một chân ra tới thực ra đã có người trong đoàn đội phía trước phát hiện ra.
Nhìn thấy cô tới bỗng chốc có chút ngạc nhiên.
Bất cứ ai đã xem Hot Search tối qua đều biết rằng Hạ Tư Vũ xuất hiện vào thời điểm này là không tốt.
Bên cạnh Bạc Ngôn không có vệ sĩ, trợ lý Tống Phong Trí lại đang đi lấy trang phục giúp anh nên không có ở bến.
Các nghệ sĩ và ễkíp xung quanh anh cũng không dám gây sự với Hạ Tư Vũ.
Những chị gái này tính khí nóng nảy, còn có thể động thủ với bạn trai cũ ở trên đường, tôi hôm qua không vui gây náo loạn lớn như vậy, có trời mới biết cô sẽ làm nên chuyện gì?
Nhưng bọn họ không phải là những người bên cạnh Bạc Ngôn, phần lớn vẫn là muốn xem một vở kịch vui.
Vì vậy khi Bạc Ngôn phát hiện ra, Hạ Tu Vũ đã đi đến trước mặt anh.
Còn cố tình nhắc kính râm lên, nhếch khóe miệng nhìn anh.
Trong vô thức, những người trong đoàn phim của Bạc Ngôn đều đi chậm lại.
Tất cả những người trong đoàn đều nhìn Hạ Tư Vũ ở phía đối diện, rồi lại quay đầu nhìn về phía anh, trên mặt lộ rõ vẻ đầy ẩn ý.
Dưới sự chú ý của mọi người, con người của Bạc Ngôn bình tĩnh, nét mặt vẫn mảy may không đổi, nhịp bước chân cũng ổn định, ngay cả ánh mắt cũng khống dành cho người nào đó ở trước mặt, nhưng...!
Cơ thể nhẹ nhàng nghiêng nghiêng, bước chân hướng sang một bên, nghiêng qua Hạ Tư Vũ, thậm chí ngay cả vạt thừa của y phục còn không chạm vào, xem cô như một chướng ngại vật mà lướt qua một cách hoàn mỹ.
Sau đó bước nhanh hai bước, trực tiếp bỏ cô lại ở phía sau.
Mặc dù Bạc Ngôn đã đi rồi, nhưng những người bên cạnh anh vẫn không thể coi Hạ Tu Vũ là không khí, có một vài người nhân viên lão làng và người mới vào ngành trẻ tuổi lịch sự gật đầu cúi người gọi "Chị Hạ”, nhưng nhịp bước chân lại không hề chậm trễ giống hệt nhau.
Đợi khi đoàn đội của bọn họ lần lượt đi vào phía sân trong, Hạ Tư Vũ mới dường như thức dậy sau một giấc mơ.
Quay đầu lại tức giận hét tên anh: "Bạc Ngôn, anh đứng lại cho tôi!".