Cậu ta nói đến đây, hít vào một hơi thật sâu: "Tôi mới là người đứng nhất LOT, nhất định phải tìm anh ta đánh một ván!"
Kiều Luyến nghi ngờ nhìn Thẩm Lương Xuyên một chút: "Hai người solo lúc nào?"
Thái tử không nhịn được mở miệng nói: "Tôi chỉ hỏi cô một chút, biết làm sao liên hệ với anh ta không? Sao cô nói nhiều như vậy?"
Kiều Luyến bị thái độ của cậu ta chọc giận, sau đó mở miệng nói: "Tôi không biết."
"Không biết thì không biết thôi!" Thái tử nói dông dài một câu, còn muốn nói điều gì, đã thấy Thẩm Lương Xuyên lạnh lùng nhìn sang, thái tử nhất thời ngậm miệng lại.
Thái tử ngồi ở chỗ ngồi của mình, sau đó trong lúc xe đang lắc lư, ngáp một cái.
Loại người chơi game giống họ, rất nhiều ngày đêm điên đảo, đoán chừng buổi sáng không biết mấy giờ mới ngủ, lúc này đã nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Chờ đến khi cậu ta ngủ thiếp đi, cũng cuối Kiều Luyến cùng cảm thấy trong xe an tĩnh.
Cô nhẹ nhàng thở ra.
Có lẽ là đêm qua, ngủ chung với Thẩm Lương Xuyên, cô có chút nghỉ ngơi không tốt, cũng có lẽ là mang thai, bản thân liền thích ngủ.
Cô ngồi ở trong xe, nhìn điện thoại di động, mí mắt cũng bắt đầu đánh nhau.
Đầu của cô, cũng từng chút nghiêng nghiêng.
Sau cùng, cuối cùng không khống chế nổi, cứ ngủ thiếp đi như vậy.
Thẩm Lương Xuyên vừa nghiêng đầu, phát hiện cô ngủ thiếp đi, lặng lẽ nhích tới gần cô một chút, sau đó đem đầu của cô, nhẹ nhàng đặt ở trên vai của mình.
Cuối cùng Kiều Luyến ngủ say.
Thẩm Lương Xuyên lại nhìn chằm chằm mặt cô, nghi ngờ nhíu lông mày.
Trước kia Kiều Luyến không có thói quen nghỉ trưa.
Hiện tại sao lại buồn ngủ như thế, dáng vẻ ngủ không hề phòng như thế.
Lại nghĩ lúc cô ở đoàn làm phim, cũng một bộ như không có ngủ được, mỗi ngày đều ngáp không ngớt.
Là bởi vì rời anh, sinh hoạt quá cực khổ sao?
Nghĩ tới đây, anh liền buông mắt, tâm không khỏi nhói lên một cái.
-
Khi Kiều Luyến tỉnh ngủ, mới phát hiện đã đến khách sạn.
Cô vội vàng ngồi ngay ngắn, ngơ ngác nhìn phía trước, sau đó liền thấy mọi người chuẩn bị xuống xe.
Thế nhưng, Thẩm Lương Xuyên không xuống xe, đám người này cũng không dám động!
Dù sao, Thẩm Lương Xuyên là người có địa vị cao nhất trong làng giải trí.
Gặp bộ dạng mọi người, Thẩm Lương Xuyên bỗng nhiên tiến đến bên tai Kiều Luyến nói ra: "Gặp ở cửa nam khách sạn."
Sau đó liền dẫn đầu xuống xe.
Thẩm Lương Xuyên xuống xe, lúc này mọi người mới lần lượt xuống xe.
Lúc cô đi qua thái tử, phát hiện thái tử còn ngủ say.
Khuôn mặt vùi vào trong áo lông, hai cánh tay ôm lấy, đầu hơi nghiêng, nhìn qua đơn thuần vô hại...
Kiều Luyến không có gọi cậu ta tỉnh, dẫn đầu xuống xe.
Xuống xe, liền giao hành lý cho trợ lý, sau đó mở miệng nói: "Tôi còn có chút việc, cô đem hành lý vào khách sạn giúp tôi, buổi tối tôi về tìm cô."
Trợ lý gật đầu.
Lúc này Kiều Luyến mới chào nhân viên, xác định buổi tối hôm nay không có chuyện, lúc này mới đi tới cửa nam khách sạn.
Cửa Nam bên kia, dừng một chiếc xe con màu đen.
Cô vừa đi qua, xe con liền vang lên hai tiếng.
Kiều Luyến lập tức đi mau hai bước, mở cửa trái xe ra, quả nhiên thấy Thẩm Lương Xuyên, cô liền lên xe.
Xe chạy về phía đoàn làm phim, lúc dừng lại ở ngoài đoàn làm phim, Kiều Luyến vừa nghiêng đầu, lại thấy vài người đàn ông, vây quanh một cô gái.
Vẻ mặt cô gái nghiêm nghị: " Mấy người làm gì vậy? Tránh ra!"
Giọng này... Là Thi Niệm Diêu!