Kiều Luyến giật nảy mình.
Cô và Thẩm Lương Xuyên kết hôn, đã sắp một tháng, lúc hai người ở cùng một chỗ không nhiều, nhưng trong mấy ngày này, Thẩm Lương Xuyên toàn không nói gì đã chạy vào nhà tắm.
Cô cắn môi, mở to hai mắt nhìn, người đàn ông này... Chẳng lẽ là muốn tới làm cái kia với cô?
Thế nhưng rõ ràng toàn thân cô đều bị thương, anh còn muốn cái kia, cũng quá cầm thú!
Ý nghĩ này vừa ra, cô càng thêm cảnh giác, đã thấy Thẩm Lương Xuyên tiến lên một bước, mở miệng: "Tôi tới giúp em."
Giúp cô? Giúp cô làm gì?
Đã thấy anh cầm lấy khăn mặt từ trong chậu, vắt một cái, tiếp đó đè lên bờ vai cô: "Còn có chỗ nào?"
Đây là... Muốn lau người giúp cô sao?
Kiều Luyến chỉ cảm giác đầu óc của mình đều không đủ dùng.
Gia hỏa này... Có pahir đối tốt với cô rồi hay không, chẳng lẽ còn có ý đồ gì?
"Ừm?" Thẩm Lương Xuyên thấy cô thật lâu không nói lời nào, chỉ là trừng mắt tròn vo nhìn anh, tuy quấn khăn tắm, thế nhưng lộ ra bả vai tinh xảo, xương quai xanh đẹp mắt lại gợi cảm.
Da thịt cô rất trắng, bị bóp một chút đều có thể sưng mấy ngày, huống chi lần trước bị đánh?
Những dấu vết ứ đọng kia, để ánh mắt anh có thêm một phần ấm áp, động tác cũng càng dịu dàng.
Lúc này Kiều Luyến mới phục hồi tinh thần lại, nuốt ngụm nước miếng mở miệng nói: "Phía sau."
Thẩm Lương Xuyên đi đến phía sau cô, lập tức kéo khăn tắm ra.
Động tác kia nhanh, Kiều Luyến đều không kịp phản ứng!
Cô định nhặt khăn tắm lên, thế nhưng bả vai lại bị bàn tay ấm áp của anh đè chặt, tiếp đó tiếng anh truyền đến: "Đừng nhúc nhích."
Hô hấp ấm áp phun lên bên tai cô, để cho toàn thân cô đều cứng đờ, chỉ cảm thấy nơi bụng giống như có một ngọn lửa, để cho cô cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Nhiệt độ bàn tay trên bả vai, cũng giống như một là lửa, chậm rãi từ bản vai cô lan tới toàn thân.
Thân thể cô dỏ lên, bả vai không tự giác nhô lên, phổi thì khẩn trương giống như không có không khí.
Phía sau bị khăn nóng đắp lên, loại nhiệt độ kia, kích thích trên nơi khác trên người cô, làm nổi da gà, độ mẫn cảm ở trên thân thể đạt tới cực hạn.
Cô có thể cảm giác rõ ràng được, cái tay cách khăn mặt, nhẹ nhàng xoa lưng cô.
Từ vị trí cổ, dọc theo xương sống xuống dưới, thẳng đến đi tới đuôi xương cụt.
Gương mặt Kiều Luyến bị thiêu đến đỏ ửng, cảm giác bàn tay lớn kia muốn sát qua mông, vội vàng ngăn cản anh: "Chỗ đó, chỗ đó lau qua rồi!"
Động tác Thẩm Lương Xuyên dừng lại một chút, giọng nói có chút khàn khàn, khẽ "à" một tiếng, liền buông lỏng cô ra.
Cả người Kiều Luyến đều lập tức trầm tĩnh lại, nghe thấy tiếng của anh: "Được rồi."
Đương nhiên cô biết rõ!
Xong rồi thì anh mau đi ra đi.
Kiều Luyến cắn môi, lặng lẽ quay đầu, liền thấy ánh mắt nóng rực của Thẩm Lương Xuyên nhìn chằm chằm thân thể mình.
Ánh mắt ấy, giống như là lại cho Kiều Luyến thêm mồi lửa, để cho toàn thân da thịt cô bời vì thẹn thùng, bày ra màu hồng.
Cô cúi đầu, cầm lấy khăn tắm, hốt hoảng bao lấy chính mình: "Ừm, vậy chúng ta ra ngoài đi."
Lời này rơi xuống, cô liền chạy ra ngoài, có thể quá bối rối, dưới chân vấp một chút.
Trong lúc bối rối cô buông lòng tay, bắt lấy Thẩm Lương Xuyên!
Khăn tắm trên người vốn không có che kín, buông lỏng tay như thế, nhất thời lại trượt xuống.
Mà khăn tắm Thẩm Lương Xuyên, cũng bị cô giật xuống, Thẩm Lương Xuyên cũng muốn níu cô lại, thế nhưng ánh mắt lóe lên, liền thuận theo ngã xuống..