Trong đầu Kiều Luyến đều là, Thẩm Lương Xuyên cố ý chạy tới an ủi cô, có phải thật sự có ý với cô hay không?
Dẫn đến tiếp đó, Phạm Kiệt nói liên miên lải nhải một tràng, cô một câu cũng không nghe lọt tai.
Thật vất vả đưa Phạm Kiệt đi, trên đường cô về tòa soạn, nghĩ đến Thẩm Lương Xuyên, nhịp tim đập có chút nhanh, gương mặt cũng không nhịn được nóng lên.
Cô không nhịn được cúi đầu, suy nghĩ một chút, cầm điện thoại di động lên, gửi cho Thẩm Lương Xuyên một tin Wechat:
【 đêm nay mấy giờ tan tầm? 】
Tin tức gửi đi hoàn tất, cô tiến vào tòa soạn.
Mới vừa đi vào, đối diện liền thấy Tô Mỹ Mỹ.
Hốc mắt cô ta đỏ bừng, giống như là nhìn kẻ thù mà nhìn chằm chằm Kiều Luyến, dáng vẻ đó, để Kiều Luyến cho là mình làm chuyện gì không thương hương tiếc ngọc!
Cô bình tĩnh đi qua người Tô Mỹ Mỹ, liền nghe thấy Tô Mỹ Mỹ mở miệng nói: "Kiều Luyến, cô chớ đắc ý! Xem như trong lúc nhất thời chiếm thượng phong thì thế nào? Bằng vào bản lãnh dụ dỗ, mê hoặc Phạm Kiệt! Nếu cô thật sự có bản lãnh, sao không giống tôi có thể khai trừ cô?!"
Bước chân Kiều Luyến dừng lại, quay đầu nhìn về phía cô ta.
Trong tòa soạn có chủ biên và Lưu Chí Hưng, cô thực sự không có cách nào khai trừ Tô Mỹ Mỹ, cho nên mới không đưa ra yêu cầu này với Lưu Chí Hưng.
Nhưng giờ phút này nghe cô ta nói, Kiều Luyến không được cười: "Kỳ thật giữ cô lại, so với cho đi tốt hơn."
Tô Mỹ Mỹ sững sờ.
Kiều Luyến giải thích: "Lưu lại, mới có thể nhận rõ ràng, cô đối với Lưu Chí Hưng mà nói, chẳng qua là một đồ chơi có thể tùy tiện bỏ qua!"
"Cô...!" Tô Mỹ Mỹ tiến lên một bước, vươn cánh muốn đánh cô, lại bị Kiều Luyến nắm lấy cổ tay.
Kiều Luyến nhìn cái người sắp phát điên, nở nụ cười: " Tô Mỹ Mỹ, cô nói, mới vừa rồi nếu như tôi yêu cầu Lưu Chí Hưng nhất định phải bỏ cô, nếu không tôi không ở lại, mang theo Phạm Kiệt rời đi, hắn ta sẽ làm sao?"
Hắn ta sẽ làm sao?
Tô Mỹ Mỹ ngây ngẩn cả người.
Chắc chắn Lưu Chí Hưng sẽ không để cho chính mình bị ủy khuất, có thể đi qua chuyện hôm nay, đột nhiên cô ta cảm giác được, có lẽ Lưu Chí Hưng sẽ không chút do dự sa thải cô ta!
Sự do dự của cô ta không rơi được vào mắt Kiều Luyến, Kiều Luyến cười lạnh: " Tô Mỹ Mỹ, thân là chủ biên, tôi lệnh cho cô, bây giờ, ngay lập tức đi xin lỗi Mạc Như!"
Sau đó, cô trực tiếp đẩy người đang thất hồn lạc phách ra, đi vào phòng làm việc của mình.
Ngồi ở vị trí của mình, cô cầm điện thoại di động lên, phát hiện Thẩm Lương Xuyên trả lời tin nhắn của cô: 【 làm sao? 】
Kiều Luyến khẩn trương nhìn chằm chằm màn hình.
Trong khoảng thời gian này, cô và Thẩm Lương Xuyên chung đụng vô cùng tốt.
Thẩm Lương Xuyên cũng không phải là không có cảm giác với cô, vậy nếu như cô tỏ tình, Thẩm Lương Xuyên có thể thử tiếp nhận cô hay không?
Kiều Luyến từ trước đến nay là người hành động, nghĩ tới đây, liền đánh chữ, nhưng đánh xong, lại xóa bỏ, đánh rồi xóa, thẳng đến năm phút sau, lúc này mới biên tập tốt một tin nhắn: 【 Vì sao anh tốt với tôi như vậy? 】
Sau đó, cô liền khẩn trương ấn gửi đi.
Gửi ra, rất nhanh liền nhận được tin nhắn của đối phương, 【 Em là phu nhân của tôi 】
Tâm Kiều Luyến, gần như muốn bay lên.
Câu nói này, không phải nói rõ, anh đã nhận sự tồn tại của cô sao?
Đang hưng phấn, Tiểu Diệp mang theo một phần văn kiện đi tới: "Chị Kiều, mấy ngày trước công ty kiểm tra sức khoẻ, đây là kết quả của chị."
Kiều Luyến tiếp nhận báo cáo kiểm tra sức khoẻ, trực tiếp mở ra, ánh mắt lập tức dừng lại ở hàng kiểm tra máu: Estrogen và progesterone hơi cao, đề nghị kiểm tra.