Chuyện tối ngày hôm qua, rõ mồn một trước mắt.
Kiều Luyến cắn môi.
Bọn họ đã không để ý mặt mũi, cho nên... Hiện tại, ngược lại xấu hổ.
Nhưng mà, vấn đề này rất nhanh được giải quyết.
Lúc cô tắm rửa đi ra, liền phát hiện Thẩm Lương Xuyên đã nằm trên ghế sofa, đắp kín chăn mền, giống như là ngủ thiếp đi.
Bước chân cô có chút dừng lại.
Ghế sô pha trong phòng ngủ, cũng không phải là rất lớn.
Mà anh thân cao, nằm ở nơi đó, đầu chân vừa vặn gác lên hai bên.
Tầm mắt của cô lại rơi vào cái giường lớn, nhìn anh một chút, sau đó không nói gì, lên giường ngủ.
-
Thân thể Kiều Luyến luôn luôn khoẻ mạnh, cho dù là hai ngày trước còn mệt đến muốn chết muốn sống, thế nhưng ngủ ngon một giấc, lại nhảy nhót tưng bừng.
Hôm nay là cuối tuần, buổi sáng cô ở trong biệt thự làm bạn với Kiều Dịch, buổi chiều liền đón xe đi câu lạc bộ.
Câu lạc bộ chính thức thành lập, tất cả có 7 người.
Ngoại trừ "Thi Trường" Ở ngoài, còn lại sáu người, cũng đều là người chơi nổi danh.
Kiều Luyến đến biệt thự, liền thấy bảy người kia, đã ngồi trong phòng khách, cầm điện thoại di động đang chơi Lot mobi.
Bảy người, sáu nam một nữ.
Sáu thanh niên không có gì, cô bé kia lại gầy vô cùng, có thể nhìn ra ngũ quan rất đẹp, nhưng bời vì quá gầy, liền lộ ra có chút khủng bố, cùng với nickname "Cửu nữ vương", không quá hợp.
Kiều Luyến đi đến trước mặt bọn họ, cười tự giới thiệu: "Chào mọi người, tôi là Vong Xuyên, cũng chính là huấn luyện viên sau này của mọi người."
Bảy người nghe nói như thế, đều ngẩng đầu nhìn cô một cái.
Bên trong có cậu nhóc hơi mập, nói chuyện lộ ra nụ cười mở miệng: "Chào Vong Xuyên, tôi là Tiếu Diện Hổ."
Có hai người phía ngoài cũng tự giới thiệu: " Tôi là " Đại Gia Hắn"."
"Tôi là "Nhị gia Hắn"."
Hai người kia là anh em, chơi game phối hợp không tệ, đặt tên rất thú vị.
Một thiếu niên dáng dấp trắng trẻo đứng lên, còn chưa lên tiếng, sắc mặt đã đỏ lên: " Tôi là Cửu Nữ Vương."
Kiều Luyến:...!!
Cửu Nữ Vương là nam? Cậu ta chơi nhân vật nữ!
Cô bé kia là...
Cô bé giống như là nghe được tiếng lòng của cô, lạnh lùng ngẩng đầu: " tôi là ""Lão tổ Bạch Cốt."
Kiều Luyến:...
Ngoại trừ Thi Trường, chỉ còn lại một thiếu niên bình thường, nickname là "Vô địch là tịch mịch cỡ nào".
Nhìn lấy mọi người trong phòng muôn hình muôn vẻ, nghĩ đến bọn họ đều là cao thủ trong LOT, cô cảm thấy mình giống như là tiến hành đại hội võ lâm.
Cô cười nói: " oh, cập nhật tại thichvậy bây giờ chúng ta tới trò chuyện về thiết lập cho mọi người trước..."
Lời này còn chưa nói hết, chợt nghe Tô Bành Hạo mở miệng: "Vong Xuyên, cô phát sóng trực tiếp làm cũng không tệ, giải thích trò chơi là một, có thể huấn luyện chúng tôi hay không, tôi rất hoài nghi năng lực của cô!"
Tuy bại bởi Thẩm Lương Xuyên, nhưng để Vong Xuyên làm giáo luyện của cậu ta, cậu ta không phục!
Kiều Luyến ngẩng đầu, liền thấy sáu mặt khác trong phòng mặc dù không có phụ họa, nhưng cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía cô.
Rất rõ ràng, tất cả mọi người cảm thấy Tô Bành Hạo nói có đạo lý.
Kiều Luyến ánh mắt lấp lóe.
Cũng đúng, một đám võ lâm cao thủ tập hợp một chỗ, nếu như cô không lấy ra chút bản sự, chỉ sợ không cách nào phục chúng.
Cô nhìn Tô Bành Hạo: "Cậu muốn thế nào?"
Tô Bằng Hạo cười: "Lúc tôi lên đại học, là đội giáo viên đội bóng rổ, ngày đầu tiên đã đánh với chúng tôi một trận bóng, thu phục được chúng tôi. Cho nên... Đánh với tôi một ván, cô có dám hay không?"
Hôm qua bị Thẩm Lương Xuyên ngược rất thảm, hôm nay nhất định cậu ta phải lấy lại danh dự!