Trong phòng ngồi một nam một nữ.
Nam cũng không đáng chú ý, hiển nhiên là trợ lý nhỏ.
Ngược lại là nữ...
Kiều Luyến nhìn qua cô ta phát sóng trực tiếp, cho nên liếc mắt một cái liền nhận ra, đây là Tử Tiên Tử.
Cô ta hóa trang, mắt to mang theo kính sát tròng, để cho người ta nhìn không ra bộ dạng chân chính, ngược lại không khác lúc phát sóng lắm.
Bản thân cô ta không phải rất đẹp, nhưng dáng người kiêu ngạo, trong nháy mắt, lộ ra mấy phần mị sắc.
Nghe thấy tiếng mở cửa, Tử Tiên Tử quay đầu nhìn qua, tiếp đó nhìn thấy một người phụ nữ đi tới.
Cô mặc quần bò áo khoác trắng, tóc buộc đuôi ngựa, hơi thở thanh xuân, khi cô tiến vào, đập vào mặt.
Tướng mạo cô, tinh xảo để cho hai mắt người ta tỏa sáng, da thịt trắng nõn, phảng phất như mang vầng sáng, chỉ cảm thấy trong phòng, đều bời vì cô đến, mà trở nên sáng mấy phần.
Tử Tiên Tử và người đàn ông kia đều lộ ra mấy phần kinh ngạc, chợt, Tử Tiên Tử giống như nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn ra sau lưng Kiều Luyến.
Giám đốc cửa hàng đi theo đến, cô ta tiếp tục nhìn.
Thấy hồi lâu, cũng không có gặp người tiến đến.
Cô ta đột nhiên ý thức được cái gì, nhìn về phía Kiều Luyến lần nữa, trên mặt lộ ra biểu lộ không thể tin.
Giám đốc cửa hàng chỉ Kiều Luyến, giới thiệu: "Tử tiểu thư, vị này là Kiều tiểu thư."
Lại giải thích với Kiều Luyến: "Kiều tiểu thư, vị này là huấn luyện viên King chiến đội, nữ MC Tử Tiên Tử."
Tử Tiên Tử giống như cảm thấy nickname mình khá nổi danh, cho nên xưa nay không nói người ngoài tên thật của chính mình, cho nên bạn bè nhận biết đều gọi cô ta Tử tiểu thư.
Giờ phút này, nghe được quản lý cửa hàng, vẻ mặt Tử Tiên Tử khẽ nhíu mày, chợt bừng tỉnh: "Vong Xuyên đâu? Sao cô ta không tới?"
Cái này vừa nói, Kiều Luyến không nhịn được nhíu mày.
Chuyện cô là Vong Xuyên, một mực giữ bí mật, cho nên cho dù đến mua máy tính, cũng là lấy thân phận của Kiều Luyến tới.
Giám đốc cửa hàng suy đoán cô là Vong Xuyên, nhưng cho tới bây giờ cô không có thừa nhận, cho nên giám đốc cũng không trực tiếp giới thiệu.
Giờ phút này... Hiển nhiên là sự giới thiệu của giám đốc, để Tử Tiên Tử sinh ra hiểu lầm.
Cô dứt khoát tương kế tựu kế: "Tôi phụ trách chọn mua thiết bị cho câu lạc bộ, không biết Tử tiểu thư có gì chỉ giáo?"
Tử Tiên Tử nghe nói như thế, liền nhíu mày, mở miệng nói: "Muốn gặp Vong Xuyên một lần thật là khó, cái này không biết, còn tưởng rằng Vong Xuyên không nhận ra người?"
Ý trong lời nói, cũng là châm chọc Vong Xuyên xấu xí!
Cái Tử Tiên Tử này, quả thực là một đóa Bạch Liên Hoa thật to.
Kiều Luyến híp mắt, xưa nay không để người khinh bỉ, đánh trả: "Đúng vậy, Vong Xuyên luôn luôn chú trọng nội hàm, không giống Tử tiểu thư lắm."
Một câu, châm chọc Tử Tiên Tử chỉ chú trọng bên ngoài.
Sắc mặt Tử Tiên Tử xanh lét: " Cô...!"
Người đàn ông bên cạnh tằng hắng một cái, lúc này Tử Tiên Tử mới nuốt xuống một hơi, tiếp đó hất cằm, kiêu căng mở miệng: "Là như vậy, mấy cái máy tính của cô, ra cái giá, tôi mua."
Kiều Luyến nhìn bộ dạng đại tài, không nhịn được câu môi: "À, giá gì đều có thể sao?"
Tử Tiên Tử gật đầu.
Kiều Luyến duỗi một ngón tay ra.
Tử Tiên Tử nhíu mày: " 10 vạn? Cái giá tiền này tuy nhiên hơi cao điểm, nhưng cũng có thể tiếp nhận."
"Sai." Kiều Luyến khoát tay áo, sau đó cười thản nhiên mở miệng: "Một trăm vạn."