Tô Mỹ Mỹ bị cô ta cắt ngang, hơi sững sờ.
Nhưng kịp phản ứng là Thi Niệm Diêu nói gì, nhất thời cười châm biếm: " Thi Niệm Diêu, vừa làm ký giả mấy ngày, cô lại dám phóng đại lời nói như thế? Đây thật là một chuyện cười! Cô cho rằng tin tức để đưa tin giống như là có thể tùy tiện gặp trên đường sao? Nhiều năm như vậy, tin tức giải trí đã sớm phát nổ!"
Cô ta nói đến đây, còn nhìn thoáng qua Kiều Luyến: " Tôi nói này Kiều Luyến, đi theo cô làm việc thật sự là càng ngày càng không đáng tin cậy! Lời gì đều có thể nói được."
Kiều Luyến nhăn đầu lông mày: " Tô Mỹ Mỹ, cô xác định trong tay chúng tôi không có tin tức sao?"
Tô Mỹ Mỹ cười lạnh: "Không muốn làm vệ sinh có thể nói thẳng, làm gì tìm cho mình nhiều cớ như vậy."
Cô ta liếc mắt, lộ ra bộ dạng đắc ý, để cho người ta cảm thấy muốn cười.
Ánh mắt Kiều Luyến lóe lên: " Tô Mỹ Mỹ, các cô quá đáng rồi! Tổ 1 chúng tôi chỉ có hai người, xem như thua, cũng là hai người làm việc, còn các người? Một tổ nhiều người như vậy, chúng tôi thắng là hời hợt!"
Tô Mỹ Mỹ thấy cô ngậm miệng không đề cập tới chuyện báo cáo, rõ ràng là muốn từ chối chuyện ngày hôm nay, đương nhiên cô ta không bỏ qua cơ hội này, trực tiếp mở miệng: "Nếu như các người thắng, chúng tôi chỉ có hai người làm việc!"
Kiều Luyến trực tiếp hùng hổ dọa người: "Tôi còn không biết các ngươi? Xem như hai người, cũng là sai vặt của cô, như vậy so với chúng tôi, còn không phải đang khi dễ người sao?"
Tô Mỹ Mỹ nhìn cô chằm chằm: "Vậy cô muốn thế nào mới đi làm việc?"
Kiều Luyến cười: Trừ khi, nếu như chúng tôi có thể lấy ra tin tức lớn, sẽ để cô vè Trương Xuân quét dọn vệ sinh!"
Tròng mắt Tô Mỹ Mỹ co rụt lại: "Điều đó không có khả năng!"
"Cô không đồng ý, tôi và Niệm Diêu, dựa vào cái gì hôm nay phải tiếp tục làm việc? Hày là nói, kỳ thật cô không dám so với tôi?"
Tô Mỹ Mỹ nhìn Kiều Luyến chằm chằm.
Sau khi Từ Kiều Luyến tiến vào tòa soạn, cô ta liền bị áp chế.
Kiều Luyến có thể xuất ra tin tức lớn, hoàn toàn cướp đi danh tiếng của cô ta.
Mà cô ta thật vất vả có Lưu Chí Hưng, nhưng hết lần này tới lần khác, mỗi lần ở chung với Lưu Chí Hưng, nhắc tới Kiều Luyến, trong ánh mắt hắn ta có loại ham mê, để cho cô ta hiểu, Lưu Chí Hưng thích Kiều Luyến!
Cô ta căn bản là không có cách cam đoan, nếu như Kiều Luyến nguyện ý cùng Lưu Chí Hưng, Lưu Chí Hưng sẽ còn để ý cô ta chứ.
Đủ loại áp chế, để cho cô ta bị đè nén, liên tiếp đến chèn ép Kiều Luyến, mới có thể làm cho mình cảm thấy dễ chịu.
Giờ phút này, nhìn dáng vẻ Kiều Luyến kiêu ngạo như vậy, cô mím môi, mới mở miệng cười: "Được thôi."
"Giữ lời đó?" Kiều Luyến một mặt không tin: "Hôm nay chúng tôi làm việc, về sau mấy người quỵt nợ làm sao bây giờ?"
Cô nói đến đây, nhìn ra cửa phòng làm việc, phát hiện người tổ 1, đã đứng vậy ngoài xem.
Tô Mỹ Mỹ bị chọc giận: " Tô Mỹ Mỹ tôi nói ra, quyết không nuốt lời!"
"Được." Kiều Luyến chính là đang chờ câu này.
Trước mặt mọi người nói ra câu nói này, Tô Mỹ Mỹ xem như muốn đổi ý, cũng không kịp rồi!
Cô quay đầu, nhìn về phía Thi Niệm Diêu: "Niệm Diêu, cô có tin tức lớn gì?"
Thi Niệm Diêu tiến lên một bước, cười híp mắt nhìn Tô Mỹ Mỹ: "Hôm qua Mạc Tây Thừa căn bản cũng không có đi cùng người phụ nữ kia, anh ấy tới tiểu khu Uyển, là cùng một người đàn ông! Không biết nếu như lấy ra tin tức này, có thể lên đầu đề hay không?"
Tròng mắt Tô Mỹ Mỹ co rụt lại, đương nhiên sẽ!