Nói đến đây, lại nghĩ tới hình ảnh vừa rồi, cô ta bị chọc tức tiến lên lần nữa, nắm chặt tóc Tô Mỹ Mỹ, hung hăng đánh qua!
"Tiện nhân! Tiểu tam! Tôi để cô thông đồng đàn ông người khác! Tôi đánh chết cô!"
Nương theo tiếng nói chuyện, quả đấm của cô ta đánh lên trên người Tô Mỹ Mỹ.
Tô Mỹ Mỹ đều mơ màng.
Lưu Chí Hưng và người phụ nữ này là vợ chồng?
Sao có thể!
Không phải cô ta và Lưu Chí Hưng sẽ lập tức kết hôn sao?
Sao cô ta có thể biến thành tiểu tam?
Không biết vì cái gì, cô ta không khỏi nghĩ đến cảnh mình châm chọc Kiều Luyến là tiểu tam, nhưng bây giờ...
Tô Mỹ Mỹ đang ngẩn người, trên bụng đột nhiên bị người phụ nữ đá một cái, đau đến thân thể lập tức liền cuộn mình: " Cô thả tôi ra! Tôi không biết, tôi không biết..."
Nói đến đây, cô ta bỗng nhiên ý thức được cái gì, nhảy dựng lên, đánh tới người phụ nữ: "Tôi để và đánh tôi này! Không cho phép đánh tôi!"
Thế nhưng, nám đấm còn chưa xuống, liền bị Lưu Chí Hưng níu lại, hắt ta dùng giọng cảnh cáo: "Tô Mỹ Mỹ, không cho phép cô đánh Tiểu Lệ!"
Tô Mỹ Mỹ bị hắn ta níu lại, trên mặt lại bị người phụ nữ kia đánh một cái.
Một cái tát kia, cô ta dùng móng tay xẹt qua, lập tức phá da mặt.
Tô Mỹ Mỹ bị đánh mê man, duỗi một chân ra, đá Lưu Chí Hưng.
Lưu Chí Hưng bị đá vào gốc rễ, đau đứng không nổi, tức giận tiến lên, cùng người phụ nữ kia đánh Tô Mỹ Mỹ.
Người ở bên ngoài xem náo nhiệt, cũng không dám lên trước.
Kiều Luyến mắt lạnh nhìn tất cả, trên mặt bày ra lạnh lùng.
Thi Niệm Diêu ở bên cạnh nhìn trợn mắt hốc mồm.
Thời khắc này, Tô Mỹ Mỹ giống như là một con chó rơi xuống nước, bị đánh hoàn toàn không có sức trả, cô ta ngồi trên mặt đất, giống như một người điên, ý đồ làm bị thương người phụ nữ kia và Lưu Chí Hưng.
Nhưng một người làm sao là đối thủ hai người?
Quả thực là... Quá thảm.
Thi Niệm Diêu tiến đến bên tai Kiều Luyến: " làm sao chị biết Lưu Chí Hưng kết hôn?"
Lưu Chí Hưng đến tòa soạn, tư liệu mọi người không xem được.
Mà Tô Mỹ Mỹ tuyên bố tình cảm với Lưu Chí Hưng, Lưu Chí Hưng cũng chấp nhận, cho nên người trong tòa soạn, cũng không biết kỳ thật hắn ta đã kết hôn!
Kiều Luyến buông mắt: "Bởi vì tôi ngẫu nhiên có một lần, thấy trong phòng làm việc của hắn ta có một chiếc nhẫn kết hôn nam. Về sau không phải Tô Mỹ Mỹ khoe khoang cô ta muốn kết hôn, lấy ra một chiếc nhẫn sao? Chiếc nhẫn kia, không phải một đôi với chiếc nhẫn nam, tôi liền bắt đầu hoài nghi. Mặt khác, có một ngày, quần áo trên người Lưu Chí Hưng, treo vài sợi tóc, nhưng là tóc ngắn, không phải tóc dài, cho nên không phải Tô Mỹ Mỹ, tôi càng xác định."
Thi Niệm Diêu giơ ngón tay cái lên: "Bội phục!"
Kiều Luyến nhìn tình huống trong phòng, yên lặng ngậm miệng lại.
Nhìn dáng vẻ Tô Mỹ Mỹ, khẳng định là bị Lưu Chí Hưng lừa gạt.
Theo lý thuyết, cô ta cũng vô tội, chủ mưu trận bi kịch là Lưu Chí Hưng.
Cho nên cô mới một mực không có động thủ, thậm chí còn nghĩ có nên nhắc nhở Tô Mỹ Mỹ một chút hay không.
Thế nhưng chuyện hôm nay Tô Mỹ Mỹ làm, chạm tới vảy của cô.
Cho nên cô mới khiến cho Thẩm Lương Xuyên hỗ trợ tra hồ sơ Lưu Chí Hưng, hắn trước kia làm ở tòa soạn khác, người đại diện Tống Thành của Thẩm Lương Xuyên quen thuộc lãnh đạo các tòa soạn, rất dễ dàng lấy được điện thoại vợ Lưu Chí Hưng.