Bầu không khí trong phòng khách, vô cùng ấm áp.
Thẩm Lương Xuyên đi vào, liền thấy Hạ Diệp Hoa và Tống Nguyên Hi, chuẩn bị xong bữa tối.
Đồ ăn rất phong phú, cũng ở trong phòng trò chuyện vui vẻ.
Thẩm Lương Xuyên không vui, bị áp chế sâu, một chút cũng không có biểu lộ ra.
Kiều Luyến nhìn anh, đáy lòng dâng lên một chút đau lòng.
Rõ ràng không cao hứng, lại muốn vui vẻ.
Hai người ăn cơm tối xong, lại chơi với Hạ Diệp Hoa trong chốc lát, chờ đến khi đưa Hạ Diệp Hoa đi, bọn họ mới cùng lên lầu, tiến vào phòng ngủ chính.
Cửa phòng đóng lại, Kiều Luyến liền lập tức quay đầu, ôm lấy Thẩm Lương Xuyên từ phía sau.
Cô có thể cảm nhận được Thẩm Lương Xuyên hơi sững sờ, nhưng một giây sau, bàn tay của anh, liền cầm tay cô.
Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh.
Kiều Luyến lẳng lặng cùng đợi lắng nghe.
Qua thật lâu, Thẩm Lương Xuyên mới mở miệng, nói ngắn gọn: "Cha mẹ anh ly hôn. Anh bị đưa cho mẹ, Tử Hào bị đưa cho ông ấy."
Ông ấy, hẳn là chỉ ba Thẩm Lương Xuyên.
Có thể thấy được, Thẩm Lương Xuyên không thích ông.
Kiều Luyến lập tức an ủi: "Kỳ thật không sao, lúc hai mươi mấy tuổi, chính là thời kỳ phản nghịch, cha mẹ ly dị, hoàn toàn mang đến một chút thương tổn cho con, nhưng đợi đến khi Thẩm Tử Hào chân chính trưởng thành, sẽ tốt, cũng có thể hiểu được mẹ."
Thẩm Lương Xuyên hít sâu một hơi, khẽ gật đầu.
Xưa nay anh không có ý giãi bày, cũng không quen thổ lộ hết buồn rầu của mình.
Thế nhưng câu nói an ủi của Kiều Luyến, lại làm cho anh cảm giác tâm tình giống như rất chuyển biến tốt đẹp.
Thẩm Lương Xuyên xoay người lại, bỗng nhiên đưa tay ra, ôm lấy Kiều Luyến, lúc sau mới buông lỏng cô ra: " Anh đi tắm."
Thẩm Lương Xuyên tắm rửa xong đi ra, Kiều Luyến đang chơi điện thoại.
Trông thấy anh đi tới, lập tức đứng lên, qua tắm rửa.
Điện thoại di động không có khóa, liền đặt ở trên tủ đầu giường.
Thẩm Lương Xuyên ngồi ở cạnh giường, chờ cô quay lại, điện thoại Kiều Luyến rung lên.
Thẩm Lương Xuyên gần như là theo bản năng cầm lên, phát hiện là nhóm Wechat của tòa soạn đang tán gẫu.
Anh đang định để điện thoại di động xuống, liền không cẩn thận liếc về một tin nhắn:
【 Kiều Luyến, bạn trai cô hôm nay thật là đẹp trai! 】
Thẩm Lương Xuyên sững sờ, bạn trai?
Tiếp lấy liền thấy:
【 Đúng vậy, tôi đã nghe ngóng về Tôn Lập Nam, lại là Tôn gia Tô Châu! Anh ta là con trai độc nhất nhà họ, về sau tất cả sản nghiệp trong nhà đều thuộc về anh ta! Kiều Luyến, hai người tính toán lúc nào kết hôn? 】
Thẩm Lương Xuyên nhìn đến đây, cũng không nhịn được nữa, cầm điện thoại di động lên, đánh mấy chữ, gửi vào trong nhóm Wechat
Kiều Luyến tắm rửa xong, lúc đi tới, liền thấy Thẩm Lương Xuyên bình tĩnh ngồi ở đó, mà điện thoại di động của cô thì nằm yên trên tủ đầu giường.
Chẳng qua không biết có phải là do giác của mình, cô luôn cảm thấy ánh mắt Thẩm Lương Xuyên nhìn cô, mang theo cảm giác âm trầm.
Kiều Luyến lau tóc, lại dùng máy sấy thổi khô, lúc này mới mặc đồ ngủ lên giường.
Thẩm Lương Xuyên nhìn cô, ánh mắt kia có điểm lạ, nhưng không nói chuyện như cũ, cúi đầu đùa bỡn điện thoại di động của mình, giống như đang bận rộn cái gì.
Kiều Luyến cũng không có ý quấy rầy anh, thế là cầm lên điện thoại di động của mình.
Vừa mở điện thoại di động ra, liền thấy Thi Niệm Diêu gửi tới: 【 Chủ biên Luyến, mau nhìn nhóm Wechat! 】
Kiều Luyến sững sờ, mở Wechat ra, tìm nhóm công ty, sau đó liền tùy tiện mở ra, tiếp theo, cô liền phát hiện, cô vậy mà gửi vào nhóm một câu!!