Ảnh Đế Thần Bí Trộm Cưới: Vợ Yêu, Tới PK

Dù là đã nhiều năm như vậy, phục trang và hình tượng tiểu Kiều đã sớm có rất nhiều bản mới, thế nhưng Kiều Luyến dùng cái này, vẫn là tạo hình cũ.

Anh dù bận vẫn ung dung nhìn chằm chằm màn hình, nhìn thấy sắp chết, lại chạy đi hồi máu.

Liên tục bốn năm lần, anh nghĩ, lúc này, cô hẳn là đã phát tiết xong?

Nghĩ như vậy, suy nghĩ của anh, lập tức về tám năm trước.

Anh còn nhớ rõ, lúc ấy không biết bởi vì nguyên nhân gì, anh khiến cô tức giận.

Cô trực tiếp chạy tới nói chuyện: "Này, anh cũng không biết dỗ dành em sao?"

Anh khiêm tốn thỉnh giáo: "Làm sao dỗ?"

"Nói lời dỗ ngon dỗ ngọt!"

"Không biết."

"Vậy xin lỗi đi!"

"Thật xin lỗi." Ba chữ khô cằn, hiển nhiên đối phương không hài lòng.

Tiểu Kiều mở miệng: "Vào trò chơi, đi PK!"

Anh phối hợp lên trò chơi, đang muốn đánh, cô lại gửi tới: " Đứng yên đừng nhúc nhích, để em đánh!"

Chờ đến khi anh sắp chết, cô liền mở miệng: "Hồi máu đi đồ ngốc!"

Anh cũng không còn gì để nói, cảm thấy loại phương thức ngây thơ này thật buồn cười.


Nhưng vẫn phối hợp về hồi máu, lại tới cho cô đánh.

Thẳng đến sau cùng, cô thở ra một hơi: " thật sự sảng khoái!"

Thẩm Lương Xuyên:...

"Mắt thấy cao thủ đệ nhất toàn bộ server bị em đánh thành dạng này, có cảm giác thành công!"

Thẩm Lương Xuyên:...

Từ đó về sau, bọn họ liền có ăn ý.

Anh khiến cô tức giận, liền sẽ vào trò chơi...

Nhiều lần, anh thậm chí đều hiểu, cô sinh khí lớn bao nhiêu, đánh bao lâu mới có thể phát tiết ra ngoài.

Mắt thấy thời gian không sai biệt lắm, tiểu Kiều trong trò chơi không để ý phòng tuyến, anh cúi thấp đầu xuống.

Không thể thua.

Kiều Luyến đang đánh sảng khoái, cảm thấy lửa giận phát tiết không sai biệt lắm, gia hỏa này chợt cải biến chiến lược.

Anh không quan tâm, hoàn toàn không để mắt đến chính mình, vọt thẳng đến dưới tháp, sau đó bắt đầu công kích.

Kiều Luyến:...

Cô bắn ra choáng váng... A? Không có choáng sao?

Lại phóng đại chiêu!


A? Không có đánh trúng!

Mà gia hỏa này hoàn toàn mặc xác cô, cũng chỉ công kích tháp.

Phòng tuyến thứ nhất bị đánh tan, cái thứ hai, thẳng đến sau cùng...

Kiều Luyến trợn tròn mắt.

Cô ngu ngơ, làm sao cũng không hiểu, tốc độ gia hỏa này né tránh đại chiêu của cô, sao nhanh vậy? Mà giống như là biết cô sẽ ra chiêu chỗ nào.

Cho nên, cô thua.

Kiều Luyến ném điện thoại qua một bên, tức giận hô to: "Hèn hạ! Có bản lĩnh đánh chính diện!"

Cô mắng xong, đầu liền nhìn qua cửa, thế nhưng nơi cửa lại không có động tĩnh.

Gia hỏa này... Còn muốn để cô tự trở về? Nghĩ hay lắm!

Cô nằm trong phòng khách, chờ anh tới đón cô, nhuwg trong lúc bất tri bất giác, lại ngủ thiếp đi.

Chờ đến khi tỉnh ngủ, lại phát hiện biệt thự yên lặng, không có âm thanh khác.

Cô nghi hoặc rời giường, xuống lầu, được giúp việc thông báo, Thẩm Lương Xuyên ra cửa.

Ra cửa!

Gia hỏa này không biết mình còn đang tức giận sao?

Kiều Luyến tức giận bất bình, điện thoại di động bỗng nhiên vang lên, đối diện truyền đến tiếng lo lắng của Tống Thành: " Kiều tiểu thư, cô nhanh tới đây một chút đi! Anh Thẩm xảy ra chuyện rồi!"

Tâm Kiều Luyến bỗng nhiên trầm xuống: "Thế nào? Mọi người ở đâu?"

"Địa chỉ tôi sẽ gửi cho cô."

Kiều Luyến nhanh chóng mặc quần áo tử tế, liền xông ra ngoài, chặn một chiếc taxi, thẳng đến mục đích.

Trong lòng lo lắng, cô căn bản không kịp dò xét hoàn cảnh xung quanh, liền vô cùng lo lắng đẩy cửa nhà hàng, tiếp theo, lại bị tình huống trước mắt, làm cho sợ ngây người!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận