Mà đồng đội nghe được mệnh lệnh của Tiếu Diện Hổ, hai người mỗi người đều thả ra một đại chiêu, đánh vào người Kiều Luyến.
Lượng máu Kiều Luyến, lập tức chỉ còn lại có ném một chút.
Mắt thấy cô phải chết, cô giữ lại đại chiêu không thả, thẳng đến Trương Mậu đang bảo vệ tháp!
Rả ra ba chiêu, trong nháy mắt Trương Mậu bị giết!
Mà cô vẫn không có đào tẩu, đuổi thẳng đến hai người kia.
Lại chém giết tiếp, đánh cho hai người kia tàn máu.
Lúc này, Tiếu Diện Hổ đánh ra một đại chiêu, Kiều Luyến trực tiếp bị giết chết!
"Mẹ nó!" Phạm Kiệt không nhịn được kích động hô to một tiếng!
Nhưng vẫn không nhịn được mở miệng nói: "Chị dâu, chị đã giết Tử Tiên Tử, tranh thủ thời gian chạy trốn còn kịp, chị không nên chạy qua, một đổi một với Trương Mậu kia, không có lời!"
Lời này rơi xuống, Kiều Luyến ngẩng đầu lên: " Đây có, rất có lời."
Phạm Kiệt sững sờ, "Hả?"
Thẩm Lương Xuyên khẽmở miệng: "Không có bảo vệ tháp."
Kiều Luyến lập tức quay đầu nhìn anh một cái.
Không nghĩ tới anh có thể nhanh chóng hiểu hành động của cô như vậy.
Dùng chính mình một đổi một, còn đánh cho đối phương tàn phế, nhất định bọn họ phải về nhà hồi máu, nói cách khác, bọn họ sẽ không có ai bảo vệ!
Một người, đổi một người canh tháp.
Kiều Luyến kiếm lời lớn!
Nhưng hiển nhiên, đám Phạm Kiệt là người chơi bình thường, sẽ không quá hiểu đạo lý, cho nên Phạm Kiệt nghe không hiểu, gãi gãi đầu, tiếp tục cầm điện thoại di động lên.
"Các anh em, lại đến!"
Thế là, ba người không đợi Kiều Luyến hồi sinh, tiếp tục chạy tới!
Phạm Kiệt còn mở miệng: "Có tuyển thủ chuyên nghiệp thì thế nào? Còn không phải bị giết? Mọi người lên!"
Kiều Luyến vừa mới biểu hiện tài nghệ, giết hai người.
Nhưng ở trong mắt đám người Phạm, là bọn họ đánh đối phương tàn máu trước, cô mới xông đi giết người.
Mà Kiều Luyến sau cùng rõ ràng có thể rời khỏi, lại vẫn cứ tiến lên, kết quả bị đánh chết, cho nên vừa rồi, có phải chỉ là hiểu lầm hay không?
Quả nhiên, người vừa chơi game, liền theo như người mới đánh bạc, trước đó đã giết được người, vận may là đang nổi lên!
Ba người lại bắt đầu một đợt xông về phía trước.
Đối phương không có chết, đã hồi máu xong.
Mạc Tây Thừa gọi bọn họ: "Trở về."
Nhưng Phạm Kiệt lại giống như không nghe thấy, xông về phía trước lần nữa.
Mạc Tây Thừa đều không cần nhìn màn hình, biết ngay đối mặt, là bị một người tuyển thủ chuyên nghiệp mang theo hai người đánh chết!
Mà lúc này, Kiều Luyến mới vừa hồi sinh!
Mạc Tây Thừa quả thực là bó tay rồi.
Tuy anh ta có thể chơi game, nhưng chỉ là mình tinh.
So với tuyển thủ chuyên nghiệp, không, kỳ thật so với Tử Tiên Tử, đều là cặn bã, càng đừng đề cập tới Tiếu Diện Hổ.
Toàn bộ đoàn đội, bị Phạm Kiệt mang đi chệch rồi.
Ván này ưu khuyết quá rõ, muốn thắng, chỉ dựa vào Kiều Luyến, căn bản không có khả năng.
Mạc Tây Thừa không nhịn được nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên, đưa điện thoại di động cho anh: " Cậu đến đánh đi."
Với trình độ bao che khuyết điểm của anh, chắc chắn sẽ không nhìn bà xã mình bị năm người vây đánh.
Thế nhưng, Thẩm Lương Xuyên lại nhìn chằm chằm điện thoại di động, vẻ mặt do dự.
Nếu như anh chơi game, như vậy thao tác, liền sẽ bại lộ anh là Tử Xuyên!
Ánh mắt anh chìm xuống, chiếc di động kia, giờ phút này giống như là nặng ngàn cân.
Nhưng quay đầu nhìn thấy bộ dạng Kiều Luyến chăm chú, anh bỗng nhiên đưa tay nhận lấy điện thoại di động.