Hành động này, quả thực làm Kiều Luyến dở khóc dở cười.
Nơi nào lại cưỡng ép người khác uống trà sữa?
Ý nghĩ này vừa mới hiện lên, chỉ thấy có người từ sau lưng Tử Tiên Tử đi qua.
Trong nháy mắt bọn họ thoáng qua, Tử Tiên Tử giống như bị va vào, cả người liền nhào tới trước một cái!
Trong tay cô ta là trà sữa nóng hổi, trực tiếp giội qua Kiều Luyến!
Trà sữa nóng hổi, mang theo hơi nóng.
Làm cho tất cả mọi người đều kinh hô một tiếng.
Kiều Luyến thậm chí đã cảm giác được nhiệt khí ở trên mặt mình rồi!
Đúng lúc này, cánh tay bị xiết chặt, tiếp theo liền bị người kéo đến một bên.
Sau đó...
"Rào!"
"A!"
Trong nháy mắt tiếng kinh hô liên tiếp truyền tới!
Cô kinh ngạc quay đầu, liền thấy, hai tay Tô Bành Hạo bị trà sữa nóng dội đến!
Mà tay lão đại và lão nhị cũng đỏ bừng một mảng!
Gian phòng này, ban đầu vốn nhỏ, Tử Tiên Tử đến đưa trà sữa, Kiều Luyến đứng ở cửa ra vào không cho vào, các đội viên liền đứng ở phía sau, tính toán sẽ bảo vệ cô.
Khi trà sữa nóng hổi giội tới, Tô Bành Hạo vô thức kéo Kiều Luyến lại, dùng tay của mình qua cản!
Mà lão đại cùng lão nhị đều biết tầm quan trọng của Tô Bành Hạo liền muốn bảo vệ cậu ấy, nên khi thấy cậu đưa tay qua đều vô thức muốn bảo vệ cậu ấy!
Mà phản ứng bản năng con người, là đưa tay...
Cho nên!
Cốc sữa trà này của Tử Tiên Tử, lập tức giội lên tay ba người!
Lão đại, lão nhị bị phỏng nghiêm trọng, ngay cả Tô Bành Hạo cũng cảm giác mười ngón tay đau rát!
Trong lúc nhất thời, một đám người chấn kinh toàn bộ.
Bạch Cốt Lão Tổ trực tiếp đi tới, nhìn chằm chằm tay ba người, sau đó hung dữ nhìn về phía Tử Tiên Tử.
Tử Tiên Tử lại bưng kín miệng của mình, một đôi mắt chăm chú vào tay ba người, kinh hô kêu một tiếng: "A!"
Dáng vẻ đó, giống như so với ba người bị nóng còn muốn đau hơn!
Kiều Luyến thật sự là bị chọc tức!
Hung tợn nhìn về phía Tử Tiên Tử.
Cô siết chặt nắm tay, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một dòng nước ấm.
Tô Bành Hạo chán ghét cô như vậy, mỗi lần đều nhằm vào cô, thế nhưng thời khắc mấu chốt, cậu ấy lại vô ý thức bảo vệ cô
Nếu như Tô Bành Hạo không đỡ ở phía trước, như vậy, ly trà sữa này rất có thể sẽ giội lên trên mặt của cô!
Cô nhìn chằm chằm Tử Tiên Tử, tuy mọi người đều trầm mặc, nhưng trong mấy người, người phản ứng dầu tiên là "Vô địch tịch mịch cỡ nào".
Một tay câu ấy nắm chặt áo Tử Tiên Tử, đang muốn đánh tới, Kiều Luyến vội vàng ngăn lại: "Dừng tay!"
Cô kéo "vô địch tịch mịch cỡ nào" lại, sau đó mở miệng nói: "Trước khi thi đấu, đội viên động thủ đánh người, sẽ bị loại bỏ tư cách tranh tài!"
"Vô địch tịch mịch cỡ nào" luôn luôn ít nói, giờ phút này nhìn chằm chằm người phía trước, một lúc sau mới lui về sau một bước.
Kiều Luyến thì trực tiếp nhìn về phía Tử Tiên Tử.
Thù này, cô nhất định sẽ báo!
Nhưng không phải hiện tại, sau khi cuộc tranh tài kết thúc, cô có nhiều thời gian.
Cô chỉ bên ngoài: " Bây giờ, mời cô lập tức rời đi!"
Tử Tiên Tử liền thở dài: "Tôi thật không phải cố ý..."
Một câu rơi xuống, ngẩng đầu liền thấy 5 đôi mắt đỏ ngầu, cô ta lập tức nhìn về phía Tô Bành Hạo, chỉ thấy Tô Bành Hạo đã siết chặt nắm tay, tức giận đến toàn thân phát run.
Coi như bị người va chạm, cầm trà sữa tạt về phía trước, người cũng vô thức hướng xuống dưới, chứ không phải đi lên.
Huống hồ, nhiệt độ của trà sữa... Mẹ nó...Người nào mua trà sữa, lại mua 100 độ?!