Chỉ thấy từ chỗ bồn hoa, Kiều Luyến đứng thẳng người, lộ đầu ra.
Cô nhìn chằm chằm Tử Tiên Tử, trên mặt châm chọc rõ ràng: " Tử Tiên Tử, với chiến đội chúng tôi, cô thật đúng là tốn tâm cơ."
Tử Tiên Tử híp mắt lại: " có câu nói gọi mèo đen mèo trắng, mèo nào bắt được chuột là mèo tốt, chỉ cần tôi có thể là người thắng lợi cuối cùng, thì có làm sao?"
Kiều Luyến nghe nói như thế, nhìn chằm chằm cô ta: "Cho nên, cô liền có thể vứt bỏ đạo đức của chính mình?"
Sắc mặt Tử Tiên Tử cứng đờ: " cô..."
"Còn nữa." Kiều Luyến bình tĩnh nhìn cô ta: " Có câu, tôi đã sớm muốn nói rồi. Đừng luôn luôn lấy tiểu Kiều năm đó quảng cáo cho mình!"
Tròng mắt Tử Tiên Tử hơi híp, thân thể cứng đờ: " Tôi nói chuyện của tôi, có quan hệ gì tới cô?"
Thấy cô ta vẫn dáng vẻ vịt chết còn mạnh miệng, Kiều Luyến bỗng nhiên nhếch môi.
Cô chậm rãi tiến lên, lúc đi qua bên người Tử Tiên Tử, trực tiếp mở miệng: "Giả mạo là giả mạo, xem như bắt chước theo, cô cũng không thể hiện được sự tinh túy của tiểu Kiều."
"Cô..."
Tử Tiên Tử muốn nói tiếp, thế nhưng Kiều Luyến trực tiếp đi qua bên người cô ta, bước vào hiện trường tranh tài!
Cô hoạt động cổ tay một chút, hít vào một hơi thật sâu.
Cảm giác uất ức lâu như vậy, vào ngày hôm nay, đều không muốn để ý.
Trực tiếp lên sân khấu, ngồi xuống.
Trò chơi tiếp tục tiến hành.
Chiến đội đối phương quả nhiên bắt đầu nhằm vào cô.
Kiều Luyến nhìn thấy tình huống này, trong lòng cười lạnh.
Đến nhằm vào cô, mới xem như sai lầm mười phần!
Chẳng qua cô vừa vặn không ngừng phá đối phương, tương kế tựu kế.
Cô làm ra dáng vẻ căn bản cũng không quá biết chơi game, trực tiếp dùng kỹ năng chuyển vị, chạy khắp nơi!
Mỗi một lần, đều là thừa một chút xíu máu, dẫn dụ đối phương, đuổi theo phía sau cô.
Nhưng là hết lần này tới lần khác, mỗi lần đều để cô chạy mất.
Mọi người nhằm vào cô, đương nhiên là để ba người đi theo dõi cô.
Thế là...
Toàn bộ hiện trường tranh tài, bỗng nhiên xuất hiện một màn quỷ dị.
Ba người đối phương, đuổi theo cô đến một phút đồng hồ, cuối cùng vẫn chưa bắt được cô.
Mà trong vòng một phút này, đối phương tương đương cái gì cũng không làm, để cho đội Kiều Luyến có đầy đủ thời gian.
Chờ đến lúc đối phương kịp phản ứng, thực lực của hai bên đã cách xa, đạt tới quyết định.
Mà Q thừa cơ hội này, trực tiếp tiêu diệt đối phương!!
Tranh tài ván đầu tiên.
Q thắng!
Tranh tài kết thúc, Tô Bành Hạo hưng phấn nhảy dựng lên.
Cậu ta nhìn về phía Kiều Luyến: "Chạy trốn không cần thao tác phức tạp, về sau cô tiếp tục đánh như vậy."
Kiều Luyến:...
Chiến đội đối phương cũng không phải đầu óc heo, ván kế tiếp còn tìm ba người đến bắt cô!
Ván tranh tài thứ hai, rất nhanh bắt đầu.
Đối phương rút kinh nghiệm từ ván đầu tiên, trực tiếp tiến lên, tấn công bọn họ!
Tô Bành Hạo nhìn thoáng qua Kiều Luyến.
Bên họ, Kiều Luyến không giỏi chơi. Nói là 5 đánh 5, nhưng chân chính đánh nhau, không phải là 4 đánh 5 sao?
Nhưng giờ này khắc này, không có đường lui.
Tô Bành Hạo cắn răng: " Đánh!"
Sau đó căn dặn Kiều Luyến: " Người khác xông về phía trước, cô ở phía sau cản trở, chúng ta không có thời gian bảo vệ cô..."
Thế nhưng lời còn chưa nói hết, chỉ thấy trên màn hình nhoáng một cái, Kiều Luyến đã dẫn đầu xông vào trong đội hình đối phương!!!
Tô Bành Hạo trực tiếp trợn tròn mắt, nổi giận mắng: "Mẹ nó, cô muốn chết à!"
Vọt vào trong năm người, có thể bị đánh chết trực tiếp!
Kiều Luyến này, quả thực là đồng đội heo!
Thế nhưng một giây sau, cậu ta lại chấn kinh lần nữa!