Kiều Luyến sững sờ.
Tô Bành Hạo ho khan một tiếng: " Lúc đến, cô ấy không mang theo đồ vật gì, trên người cũng không có đồng nào, mỗi lúc trời tối tắm rửa, ngày thứ hai không đi làm, là mặc quần áo ẩm ướt, tôi nhìn cũng không thoải mái thay cô ấy, chẳng qua tôi là nam sinh, lại không biết quần áo nào thích hợp với cô ấy..."
Kiều Luyến kinh ngạc nhìn về phía cậu ta.
Không nghĩ tới tên này bình thường tùy tiện, kỳ thật tâm tư còn tinh tế tỉ mỉ như thế.
Cô lập tức gật đầu: " Được."
Tô Bành Hạo đưa cô về tới biệt thự, sau đó lại có chút nhăn nhó ở cửa.
Kiều Luyến nhìn cậu ta: " Cậu còn muốn nói điều gì?"
Tô Bành Hạo ho khan một tiếng: " Tại sao chị không nói cho tôi."
Nói cho cậu ta biết cái gì?
Kiều Luyến nghi ngờ một chút, chợt hiểu ra, cậu ta là nói chuyện của Tiểu Kiều đi.
Kiều Luyến như cười như không nhìn cậu ta một cái: " Người nào đó bị Tử Tiên Tử mê hoặc, tôi nói cậu có tin không?"
Tô Bành Hạo:...
Kiều Luyến cười híp mắt, bước chân nhẹ nhàng đi vào trong biệt thự.
Hồn nhiên không biết hành động của mình, bị một người nhìn thấy toàn bộ.
Trong phòng ngủ, Hạ Diệp Hoa cầm điện thoại di động lên, gọi điện thoại cho Thẩm Lương Xuyên.
Điện thoại vừa kết nối, Hạ Diệp Hoa mở miệng ngay: " Lương Xuyên, con thật không trở về nhà sao? Người vợ xinh đẹp cũng không cần sao! Mẹ vừa mới nhìn thấy có cái anh chàng đẹp trai đưa tiểu Kiều về nhà!..."
Thẩm Lương Xuyên:...
Kiều Luyến căn bản không biết Hạ Diệp Hoa ở bên kia dụ hoặc con của mình về nhà, một mình nằm trong phòng ngủ.
Vứt bỏ ý nghĩ trong đầu, cuối cùng cô ngủ thiếp đi.
Những ngày tiếp theo, Thẩm Lương Xuyên vẫn không về nhà.
Tuy Kiều Luyến xoắn xuýt sự tình Tử Xuyên, nhưng cũng biết nặng nhẹ.
Chung Kết lập tức sẽ đến, mỗi ngày cô bận rộn tại câu lạc bộ, cùng tham gia quá trình huấn luyện của bọn họ.
Từ khi đánh xong một trận đấu, đám người này thấy được thực lực của cô nên sẽ nghe theo ý kiến của cô, tất cả mọi người huấn luyện đều rất thuận lợi.
Mà tay Hắn là đại gia, Hắn là nhị gia sau năm hôm, cuối đã rãi kết vảy, có thể tiến hành một số thao tác, nói một cách khác, cuối cùng số người bước vào Chung Kết cũng đủ.
Kiều Luyến nhẹ nhàng thở ra.
Ngày mai là Chung Kết, Kiều Luyến dặn bọn họ sớm nghỉ ngơi một chút, lúc này mới rời khỏi câu lạc bộ.
Không biết vì cái gì, mí mắt của cô luôn nháy, luôn cảm thấy sẽ phát sinh chuyện không tốt.
Đón xe về nhà, vừa tới cửa biệt thự, liền nhận được điện thoại của Tô Bành Hạo: "Huấn luyện viên Kiều, xảy ra chuyện rồi!"
Trong lòng Kiều Luyến trầm xuống, để tài xế quay đầu xe, trở lại câu lạc bộ.
Trong câu lạc bộ.
Kiều Luyến nhìn chằm chằm 5000 tệ trên bàn này, lại nhìn người trong phòng.
Tô Bành Hạo nhíu lông mày: " Bà ta mang theo ba bốn người nhà tới, cản chúng tôi lại, không nói hai lời liền mang người đi, mọi người đều không kịp phản ứng!"
Kiều Luyến hít vào một hơi thật sâu: " Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
Hắn là đại gia gấp đến độ xoay quanh: " Cũng là lúc chị vừa đi không lâu, mẹ của Bạch Cốt Lão Tổ dẫn một đám người chạy vào, ném 5000 tệ trên mặt bàn, nói là không cần tiền của chị, hiện tại bà ta có tiền, cũng không cho con gái bà ta chơi game, trực tiếp cưỡng ép mang đi!"
Có tiền?
Mấy ngày trước còn là dáng vẻ sầu khổ, làm sao hiện tại lại có tiền?
Hơn nữa còn là lúc trước Chung Kết một đêm! Làm cho cô khó có thể đổi người!
"Vậy phải làm sao bây giờ? Chung Kết, lại thiếu người rồi!!"