Lúc Kiều Luyến nhìn thấy Thẩm Lương Xuyên con mắt lập tức sáng lên.
Anh không đi?
Chính lúc đang suy nghĩ, Thẩm Lương Xuyên đã đi tới.
Kiều Luyến lập tức hỏi thăm: “Tại sao anh lại ở chỗ này?"
Thẩm Lương Xuyên khẽ mở miệng: "Anh ra gọi điện thoại."
Sau đó ánh mắt lạnh buốt nhìn qua Tôn Lập Nam: "Vừa vặn đụng phải một màn thổ lộ."
Kiều Luyến:...
Giọng điệu này, làm sao nghe được có chút vị chua chua thế này.
Cô lập tức toét miệng cười, lúc đang muốn tiếp tục nói chuyện, liền nghe tiếng Tôn Lập Nam: "Thẩm Lương Xuyên?"
Thẩm Lương Xuyên mang theo khẩu trang, đeo kính râm, nghe nói như thế, lúc này mới nghiêng đầu lại.
Tôn Lập Nam thấy thật sự là anh, lập tức kinh ngạc: " Sao anh ở chỗ này?"
Hỏi lời này...
Kiều Luyến liếc Thẩm Lương Xuyên một chút.
Thẩm Lương Xuyên lại quay đầu, nhìn về phía Tôn Lập Nam: " Anh tìm tôi có việc gì?"
Tôn Lập Nam đần mặt: "Tôi tìm anh làm gì?"
Thẩm Lương Xuyên mở miệng: " Không phải anh muốn tìm nhà đầu tư câu lạc bộ Q sao?"
Tôn Lập Nam gật đầu: " Đúng vậy, tôi tìm là nhà đầu tư, cùng anh có..."
Nói tới đây, bỗng nhiên kịp phản ứng: " Anh là nhà đầu tư kia?"
Dứt lời, lúc này mới nhìn lại phía Kiều Luyến, bỗng hiểu ra: "Thì ra là anh à, anh em tốt!"
Kiều Luyến:...
Thẩm Lương Xuyên:... lúc nào anh thành anh em tốt của anh ta rồi hả?
Lúc đang suy tư, chỉ thấy Tôn Lập Nam tiến lên một bước, duỗi cánh tay ra, muốn ôm bờ vai của anh.
Thẩm Lương Xuyên lui về sau một bước, tránh khỏi lôi kéo của anh ta.
Tôn Lập Nam cũng không thèm để ý, chỉ là nhỏ giọng: " Anh em tốt ~ xem như tôi xin anh, câu lạc bộ này anh ra cái giá, tôi mua!"
Thẩm Lương Xuyên:...
Anh ta nhìn về phía Kiều Luyến: " Thấy không? Đó là thanh mai trúc mã cũng là người yêu trong lòng của tôi, tôi muốn đưa câu lạc bộ cho cô ấy, anh hãy bán câu lạc bộ cho tôi đi, anh muốn nhiêu tiền cũng được! anh em tốt, tác thành cho tôi đi."
Tác thành anh cái gì?
Tác thành anh theo đuổi bà xã của anh?!
Thẩm Lương Xuyên thật muốn lườm Tôn Lập Nam một cái.
Anh trực tiếp mở miệng: "Không bán."
"Vì sao?" Tôn Lập Nam lại kéo cánh tay của anh, không cho anh rời đi: " Anh không cho tôi lý do, tôi không thả anh đi!"
Thẩm Lương Xuyên:...
Thẩm Lương Xuyên nhíu mày.
Kiều Luyến đã tiến lên một bước: " Này, anh làm gì đó?"
Tôn Lập Nam nhìn Kiều Luyến: " Tôi không thích emlàm việc dưới tay người khác, tôi muốn để em làm bà chủ!"
Kiều Luyến:...
" Hiện tại tôi cũng giống như bà chủ mà!"
"Sao có thể giống? Cô xem, hiện tại em còn phải nghe theo Thẩm Lương Xuyên, nhưng nếu như câu lạc bộ là của em, như vậy em muốn làm cái gì thì làm cái đó rồi..."
Kiều Luyến thật sự bị Tôn Lập Nam làm phát điên mất.
Cô còn chưa lên tiếng, Thẩm Lương Xuyên trực tiếp mở miệng lần nữa: " Hiện tại, cô ấy cũng là chủ câu lạc bộ".
Tôn Lập Nam sững sờ, "A, không phải nói, câu lạc bộ là của anh sao?"
"Cũng là của cô ấy."
Tôn Lập Nam không hiểu: "Vì sao?"
Thẩm Lương Xuyên liếc Kiều Luyến một chút, bỗng nhiên ôm lấy bờ vai của cô: " Bời vì, chúng tôi là vợ chồng."
Một câu vừa dứt, cả người Tôn Lập Nam giống như bị hóa đá, cứng lại tại chỗ.
Anh ta không thể tin nhìn mặt hai người, một lúc sau mới mở miệng: "Cái này, cái này... sao có thể?"
Căn bảnThẩm Lương Xuyên không nghe, ngược lại cảnh cáo anh ta: "Tôn tiên sinh, về sau, mời anh cách xa bà xã của tôi một chút. Còn đề nghị anh muốn mua lại câu lạc bộ cho bà xã của tôi, tôi cảm thấy không cần."