Một người khác, cũng là nhân vật chính số hai Mạc Tây Thừa.
Ở bên trong bộ phim này, anh ta là huynh đệ từ nhỏ cùng lớn lên với nhân vật chính.
Nhóm nam tử trẻ tuổi, cuối cùng sẽ đi qua thanh lâu chơi.
Thẩm Lương Xuyên nhíu mày, một lúc sau mới mở miệng: "Tôi biết phải quay như thé nào."
Anh nói đến đây, quay đầu nhìn về phía đạo diễn: "Đi dạo thanh lâu, cũng không nhất định phải ôm ấp, đợi lát nữa, có một số phần diễn dùng ánh mắt là có thể diễn ra được."
Đạo diễn:...
Đạo diễn quả thực là không biết nên nói gì, muốn mắng anh, thế nhưng anh là ảnh đế đỉnh cấp, ông ta nào dám mắng?
Cuối cùng chỉ có thể mở miệng: “Hoặc là cậu diễn thử xem, không được rồi nói."
Lúc này Thẩm ảnh đế mới gật đầu.
Đạo diễn thở dài, xem ra, chỉ có thể tìm thế thân rồi.
Giờ này khắc này, Kiều Luyến và Thi Niệm Diêu, đợi ở bên cạnh.
Quần áo của gái thanh lâu, chắc chắn sẽ không dày.
Mà bây giờ là tháng mười hai, nơi này mặc dù là phía Nam, nhưng so với Bắc Kinh, càng lạnh hơn.
Quần áo mùa hè mặc lên người làm người ta rất lạnh lẽo.
Người phụ trách trông thấy hai cô gái, cho dù khoác lên áo khoác, cũng vẫn bộ dạng lạnh đến phát run như cũ, nhìn xuống đồng hồ: " cách thời gian quay còn khoảng mười phút, các cô trước đi tới phòng nghỉ bên cạnh sẽ ấm áp một chút."
Trong phòng nghỉ mở điều hoà nên rất ấm áp.
Kiều Luyến và Thi Niệm Diêu gật nhẹ đầu.
Hai người vừa đi về phía bên kia, liền thấy Kiều Y Y mở cửa phòng nghỉ, đi ra.
Vừa mở cửa, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Kiều Y Y trông thấy hai người, hất áo lông lên, đứng nguyên tại chỗ, hơi nheo mắt lại, chợt ngẩng đầu lên nhìn về phía người phụ trách: " Người phụ trách, các cô ta vào đây làm gì?"
Người phụ trách cười tiến lên: " Là như vậy, một lúc nữa mới đến thời gian quay, hai cô gái này cũng rất lạnh, cô xem có thể để hai cô ấy đi vào trong phòng sưởi ấm không?"
Kiều Y Y lập tức nhếch miệng: " Trong gian phòng đó, tôi có để túi đồ của mình, nếu như bọn họ tiến vào, tôi bị mất đồ vật, tìm ai hỏi?"
Người phụ trách nghẹn: "Cái này, ở bên trong đoàn làm phim, sao có thể mất đồ... Mà trợ lý của cô, không phải luôn giúp cô trông đồ sao?"
Kiều Y Y liền cười híp mắt, nhìn chằm chằm người phụ trách: " Phòng nghỉ trong đoàn làm phim, mặc dù không có quy định là của mình nữ chính, nhưng từ khi tôi từ tiến vào, đạo diễn liền sắp xếp cho một mình tôi ở chỗ này nghỉ ngơi, cậu nếu có ý kiến, vậy qua tìm đạo diễn hỏi một chút?"
Một câu, làm người phụ trách không còn lời nào để nói.
Cậu ta cúi đầu, còn muốn nói điều gì, Kiều Luyến liền tiến lên một bước: " Người phụ trách, hai chúng tôi có thể kiên trì được."
Với Kiều Y Y, cô thật sự là bó tay rồi.
Hai người cùng chung một dòng máu, thế nhưng cô ta đối với mình lại giống như cừu nhân.
Kiều Luyến mím môi, với sự thù hận của cô ta, không cần nói cũng biết.
Trên thế giới này, nếu như xếp hạng dựa theo mức độ thù hận của cô, như vậy Kiều Y Y khẳng định xếp thứ hai.
Về phần người đàu tiên kia...
Kiều Luyến buông mắt xuống.
Nơi này cách Tô Châu cũng không xa, theo lý thuyết, bọn họ hẳn là sẽ không gặp chứ?
Nghĩ tới đây, chỉ thấy Kiều Y Y hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đi qua chỗ đạo diễn.
Lúc đi qua bên người Kiều Luyến, Kiều Y Y thấp giọng mở miệng nói: "Gian phòng này xem như trống không, tôi cũng sẽ không để cô đi vào!"
Kiều Luyến nhất thời siết chặt nắm tay, nhíu mày.
Chỉ thấy Kiều Y Y gợi lên bờ môi, cái cằm hơi nhếch lên, đắc ý đi qua.