Một câu tiểu Kiều đồng ý, trong nháy mắt để trong phòng sững sờ.
Tam Lang quay đầu nhìn về Kiều Luyến, chỉ thấy Kiều Luyến cũng nhíu mày, theo dõi anh ta.
Đội trưởng đều cứng đờ: " anh nói cái gì?"
Họa Vô Diễm hừ lạnh một tiếng, ngồi xổm trên mặt đất, nhặt tiền lên, mấy tờ tán loạn anh ta cũng không để trong mắt, nhét tiền vào trong túi của mình, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn vào đội trưởng: " Chính là ý trên mặt chữ! Tôi liên hệ với tiểu Kiều, cũng ngay tại lúc này là Tử Tiên Tử, cô ta đồng ý cách làm của tôi! Đồng thời tôi mời được cô ta đảm đương là người phát ngôn cho trò chơi."
Đội trưởng tức giận ngón tay đều run: " Anh quả thực là không biết xấu hổ!"
Họa Vô Diễm câu môi: " Tôi chính là không biết xấu hổ, thế nào? Thương nhân vốn chính là có thể vì mục đích, không từ thủ đoạn. Còn các người... Hừ!"
Anh ta nhìn mọi người trong phòng một chút, lúc này mới lên tiếng nói: "Tôi nói thật cho các người biết, tôi cũng không sợ các người ở trên mạng chửi bới tôi! Tử Xuyên thần bí như vậy, các người nói chết thì đã chết sao? Ai có thể chứng minh người chết là Tử Xuyên? Chỉ cần tiểu Kiều nói còn sống, anh ta còn sống!"
Một câu, vô cùng phách lối.
Đội trưởng tức giận run rẩy lên: " Anh, anh..."
Họa Vô Diễm nở nụ cười gằn, sau đó lại khiêu mi: " À, đúng, hôm nay tôi còn mời tiểu Kiều cùng tới. Nếu anh có ý kiến gì, có thể nói với tiểu Kiều!"
Lời này rơi xuống, điện thoại di động của anh ta liền vang lên.
Anh ta cúi đầu nhìn một chút dãy số, lập tức nghe: " À, cô đến rồi hả? Vậy thì đến phòng 888 đi!"
Cúp điện thoại, anh ta nhìn đám người trong phòng, trực tiếp mở miệng cười: "Tôi đã cho tiểu Kiều trăm vạn làm phát ngôn! Các người cảm thấy, cô ta sẽ đứng về phía các người sao? Chậc chậc... ngây thơ thật!"
Một đám người trong phòng nhất thời không nói.
Họa Vô Diễm liền nhếch miệng, một lát sau, cửa phòng bị gõ.
Họa Vô Diễm mở miệng: "Tiến vào!"
Cửa bị đẩy ra, Tử Tiên Tử mặc quần áo kiều diễm, muốn tiến vào, thế nhưng nhìn đám người trong phòng, nhất thời ngây ngẩn cả người: "Mấy người đây là...?"
Họa Vô Diễm mở miệng cười: "Chúng ta không phải tới liên hoan chiến đội sao?"
Sau đó vẫy tay với cô ta: "Tiểu Kiều, à, không đúng, hiện tại hẳn là gọi Tử Tiên Tử, mau tới đây, tôi giới thiệu cho cô mọi người."
Hiện tại Họa Vô Diễm là ông chủ game, Tử Tiên Tử là người phát ngôn, vì lấy được đại sứ hình tượng, đương nhiên cô ta không thèm đếm xỉa gì, cho nên nghe được Họa Vô Diễm nói câu này, tuy bước chân cô ta dừng lại, nhưng vẫn đi vào.
Cô ta không phải tiểu Kiều, đương nhiên cô ta biết.
Cho nên xưa nay không tham gia loại hoạt động liên hoan này, miễn tiết lộ thân phận của mình.
Vậy mà lúc này, nhất định cô ta phải tiến đến, nhất định phải khẳng định mình là tiểu kiều, bằng không mà nói, đại sứ hình tượng trò chơi sẽ không cầm được!
Từ lần trước, cô ta làm huấn luyện viên cho King chiến đội bị thua, Tôn tiên sinh liền nổi giận, trực tiếp giải tán câu lạc bộ, còn cắt đi tri phí tài trợ, dẫn đến một nữ MC như cô ta, cũng lập tức thiếu một khoản thu nhập!
Gần nhất, cuộc sống cô ta khó khăn, tiếp tục làm đại sứ hình tượng, để cho mình trở lại trong vòng cạnh tranh lần nữa.
Nghĩ tới đây, Tử Tiên Tử nhíu lông mày, ưu nhã đi đến.
Người trong phòng rất nhiều, Kiều Luyến tận lực trốn ở trong góc, cho nên Tử Tiên Tử nhất thời không nhìn thấy cô, tự nhiên hào phóng đứng trước mặt người khác: "Chào mọi người, tôi là tiểu kiều."