Cô vội vàng đỡ Hạ Diệp Hoa, phòng ngừa bà, mở miệng nói: "Mẹ, con thấy mẹ cao hứng tới ngốc rồi. Mau lên, tặng quà cưới!"
Khẳng định quà đã chuẩn bị xong.
Hạ Diệp Hoa lấy từ trong túi của mình, móc ra một cái hồng bao, đưa cho Hạ Noãn Noãn, sau đó mở miệng nói: "Về sau pahir sống thật tốt với Tử Hào, mẹ chúc các con đầu bạc đến già."
Chúc phúc chân thành, so với lúc trên kia, êm tai hơn lời căn dặn quy củ của Thẩm Tu rất nhiều.
Đến Thẩm Tử Hào, cũng không nhịn được đỏ cả vành mắt.
Hạ Noãn Noãn gật đầu: " Con đã biết, mẹ."
Thẩm Tử Hào do dự một chút, lúc này mới lên tiếng: "Biết rồi."
Sau đó, lại bổ sung một câu: "Mẹ."
Tràng diện lập tức trở nên cảm động, đám người xung quanh, có người không nhịn được đỏ cả vành mắt.
Không biết vì cái gì, vừa rồi bọn họ lên trên nhận lời gọi, đều không có như hiện tại, để cho người ta cảm động.
Mai Phượng ngồi ở bàn một, chăm chú nắm lấy nắm tay, móng tay ấn vào trong thịt.
Lúc đầu cho là mình còn hơn Hạ Diệp Hoa một bậc, thế nhưng không nghĩ tới, quay người lại bị cái tiểu tiện nhân này phá hủy!
Vừa rồi, đám người kia cách khá xa, không có nghe được Hạ Noãn Noãn nói chuyện, bà ta hiểu ra.
Xuống dưois, Hạ Noãn Noãn liền nói cho Thẩm Tử Hào: "Chúng ta qua cúi chào mẹ đi."
Thẩm Tử Hào: "Không cần phiền toái như vậy?"
Hạ Noãn Noãn mở miệng: "Anh kết hôn cả đời chỉ có một lần, đừng sợ phiền phức, em là lo lắng, không dập đầu với mẹ, sợ rằng chúng ta sẽ lưu lại tiếc nuối. Thân thể mẹ cũng không dễ, bà vừa mới trông mong nhìn anh, em nhìn mà cảm thấy lòng chua xót."
Thẩm Tử Hào nghe nói như thế, thái độ trở nên lập lờ nước đôi: " tùy em."
Sau đó, cậu ta liền bị Hạ Noãn Noãn dắt đi tới.
Tất cả, đều là Hạ Noãn Noãn giở trò quỷ!
Bà ta bị chọc tức, hận không thể giội cái ly trong tay vào mặt cô!
Thế nhưng, bà ta vẫn cố gắng duy trì phong độ của mình, để chính mình lạnh nhạt như cũ.
-
Sau đó, cũng mời rượu cô dâu chú rể.
Hạ Noãn Noãn mang thai, cho nên chén rượu này, kỳ thật đều là nước.
Mọi người cũng không làm khó bọn họ, một vòng uống xong, Thẩm Tử Hào có một chút men say.
Tiệc cưới vào hai giờ chiều, chính thức kết thúc.
Mọi người lần lượt rời đi.
Hạ Diệp Hoa lo lắng nhìn Thẩm Tử Hào và Hạ Noãn Noãn: "Hai người kia, một phụ nữ có thai, một uống rượu nhiều như vậy, làm sao bây giờ?"
Thẩm Lương Xuyên an ủi bà: " Thẩm gia nhiều người như vậy, mẹ quan tâm nhiều rồi."
Hạ Diệp Hoa liền thở dài.
Xem như lo lắng thì thế nào?
Sau đó bọn họ muốn qua Thẩm gia, bà còn có thể đi theo hay sao?
Cứ như vậy trơ mắt nhìn lấy Thẩm Tử Hào bị người đỡ vào nhập trong xe, Hạ Noãn Noãn cũng ăn mặc áo cưới, tiến vào trong xe, sau đó nhìn xe chạy, rời khỏi khách sạn.
Hạ Diệp Hoa nhìn chằm chằm bên kia, thẳng đến khi không nhìn thấy xe nữa, lúc này mới thở dài.
Minivan của Thẩm Lương Xuyên đã tới: " Chúng ta đi thôi."
Hạ Diệp Hoa gật đầu, lên xe.
Khi bọn họ về đến biệt thự, Hạ Noãn Noãn và Thẩm Tử Hào, cũng về tới Thẩm gia.
Từ khi tiến vào cửa Thẩm gia, vượt qua vườn hoa, cuối cùng đi đến nơi giống như là cung điện, Hạ Noãn Noãn cũng cảm giác cả người giống như bị một sợi dây vô hình trói buộc lại.
Xuống xe, cô liền thở mạnh cũng không dám, liền theo Thẩm Tử Hào, tiến vào phòng cưới của họ.
Thẩm Tu còn ở khách sạn xử lý chuyện sau đó, Mai Phượng đi theo đám bọn họ về trước.