Cô cũng thuốc y tá, đương nhiên biết, nếu như ra máu, cái kia chính là điềm báo trước sinh non.
Nhưng... Không phải nói đi bệnh viện kiểm tra không có chuyện sao?
Cô xem như không sao, thế nhưng đến cùng không có nhìn thấy báo cáo, không nhìn thấy số liệu phía trên, căn bản không biết thân thể mình có vấn đề!
Hiện tại, đổ máu.
Tròng mắt Hạ Noãn Noãn co rụt lại, vội vàng đi ra khỏi nhà vệ sinh, cô nằm ở trên giường, đợi rất lâu, lúc này mới cảm giác thân thể chậm rãi chuyển biến tốt đẹp.
Cô hít vào một hơi thật sâu, liền xuống lầu.
Mai Phượng đang ngồi ở trong phòng khách, cô mở miệng nói: "Dì Mai, dì có thể tìm người đưa con tới bệnh viện không?"
Mai Phượng khiêu mi: "Noãn Noãn, mặc dù nói con có con, thế nhưng phụ nữ cũng không thể quá yếu ớt a? Hôm nay còn vừa mới qua bệnh viện, vì sao còn muốn đi qua?"
Hạ Noãn Noãn nghe được lời châm chọc này, nhất thời cắn môi.
Cái gì cô cũng không nói, trực tiếp đi ra ngoài, chặn xe taxi, đi bệnh viện.
Đến bệnh viện, thử máu, kiểm tra, ngồi một lúc, cô mới lấy được bản báo cáo!
Nhìn số liệu chỉ tiêu phía trên, Hạ Noãn Noãn nhíu lông mày.
Số liệu không phải quá kém, nhưng có khả năng sinh non!
Chưa đến lúc, nhất định phải nằm trên giường nghỉ ngơi.
Hạ Noãn Noãn nghĩ tới đây, tìm bác sĩ kê thuốc an thai, lúc này mới trở về.
Thế nhưng đi đến nửa đường, bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề.
Nếu như trở lại Thẩm gia, mỗi ngày bị Mai Phượng châm chọc khiêu khích, tâm tình không tốt cũng vô cùng ảnh hưởng tới giữ thai.
Hiện tại kêu Thẩm Tử Hào trở về, cũng không có tác dụng gì.
Cho nên cô dứt khoát trực tiếp đón xe, đi đến phòng thuê của mình.
Đến nhà, đem tình huống của mình nói cho cha mẹ, mẹ Hạ nhất thời mơ màng.
Bà vội mở miệng nói: "Con mau đi nằm, chuyện còn lại, giao cho ta xử lý!"
Sau đó liền nấu canh cho cô, bưng nước nóng cho cô uống thuốc.
Lúc này Hạ Noãn Noãn mới cảm giác dễ chịu rất nhiều, nằm xuống, như đã ngủ say.
-
Thẩm gia.
Sau khi Thẩm Tu tan việc, lúc ăn cơm, không nhìn thấy Hạ Noãn Noãn, hỏi thăm Mai Phượng: "Hạ Noãn Noãn đâu?"
Ánh mắt Mai Phượng lóe lên, một lúc sau mới thở dài: "Qua chỗ cha mẹ rồi."
Vừa rồi cha Hạ gọi điện thoại cho bà ta, nói là thân con gái không tốt lắm, ở lại bên kia, mẹ của nó chăm sóc.
Trong lời nói mang theo dáng vẻ vấn tội.
Mai Phượng liền buông đũa xuống: "Đều là tôi không có chăm sóc tốt Noãn Noãn, Noãn Noãn nói thân thể không thoải mái, luôn buồn nôn, liền qua chỗ cha mẹ. Cha con bé còn gọi điện thoại tới... Ai, được rồi, không nói."
Thẩm Tu nghe nói như thế, lông mày nhíu lại, "Làm gì yếu ớt như vậy! Không phải là nôn nghén à, ai mà không nôn nghén?"
Nói đến đây, đứng lên: " Kêu người đi đón con bé, ở bên ngoài như thế chuyện gì xảy ra? Bị người ta phát hiện, còn bị người ta cho là Thẩm gia ngược đãi nó!"
Mai Phượng vội vàng khuyên bảo: " Được rồi, ông cũng đừng nóng giận, hiện tại cha mẹ con bé đều ở đây, sự tình làm lớn cũng không dễ. Tôi thấy, hay là chúng ta gọi cha mẹ con bé đến, thương lượng một chút?"
Thẩm Tu nghe nói như thế, nhíu lông mày, khẽ gật đầu.
Mai Phượng lại mở miệng: " được rồi, hoặc là chúng ta vẫn tới bên kia xem một chút đi. Bời vì dù sao cũng là thân gia ngàn dặm xa xôi đi tới, chúng ta không đi qua nhìn một chút, có chút không hợp lý."
"Đây là thân gia gì chứ?"
Thẩm Tu không vui.
"Nhìn mặt mũi Tử Hào, cũng nên đi, miễn cho mọi chuyện rơi xuống đầu ông."
Lúc này Thẩm Tu mới gật đầu.