Cha Hạ nghe được lời của mẹ Hạ, nhíu lông mày, một lúc sau mới mở miệng: "Noãn Noãn bình thường nhìn qua ôn nhu, kỳ thật tính cách cương trực, hôm nay trạng thái con nhé, có điểm gì là lạ. Chẳng qua cũng chắc là bị việc Thẩm Tử Hào làm tổn thương thôi."
Mẹ Hạ nghe xong lời này, vành mắt vừa đỏ: " Mai Phượng này, quả thực là quá ghê tởm!"
Bà nói đến đây, cúi đầu, che mặt mình.
Lúc ở trước mặt Hạ Noãn Noãn, cho tới bây giờ bà ta cũng không dám khóc.
Chỉ sợ để Hạ Noãn Noãn càng khổ sở hơn, cô vừa mới đẻ non, lúc này chính là lúc cần nghỉ ngơi.
Cha Hạ ôm vai mẹ Hạ, mờ mịt nhìn về phía phía trước.
Ông thật sự không biết hiện tại là tình huống gì.
Vì cái gì rõ ràng con gái vừa mới kết hôn đại, chỉ hơn một tháng, liền biến thành bộ dạng hiện tại?
Bọn họ không có nhà, ba người bọn họ, không có chỗ ở cố định, phiêu bạt không nơi nương tựa.
Vừa nghĩ tới đây, liền thấy Lưu Hải Dương đi tới, trông thấy hai người, lập tức mở miệng: "Bác trai, bác gái!"
Cha Hạ nhất thời nhíu lông mày.
Ông vẫn hoài nghi, chuyện lúc trước có vấn đề.
Nhưng Lưu Hải Dương là ông nhìn lớn lên, đối với Noãn Noãn rất tốt.
Được rồi, có một số việc, trôi qua sẽ càng tốt hơn.
Mẹ Hạ cũng vội vàng để rổ trong tay xuống: " Hải Dương, sao cậu lại tới đây?"
"Con không yên lòng với Noãn Noãn, tới xem cô ấy một chút, mọi người đây là, vừa mới đi siêu thị sao?"
Mẹ Hạ gật đầu.
Lưu Hải Dương liền vội vàng đưa tay ra, nhận lấy đồ trong tay mẹ Hạ.
Anh ta nhìn mẹ Hạ, chậm rãi mở miệng nói: "Bác gái, con cầm giúp bác."
Ba người, đi về phía nhà.
Vừa đi đến cửa chính, liền nghe tiếng." Két" một tiếng, xe dừng ở bên ngoài.
Thẩm Tử Hào nổi giận đùng đùng từ trong xe đi ra.
Trông thấy Lưu Hải Dương đứng bên người cha mẹ Hạ, giống như là chiếm cứ vị trí của mình, cưỡng đoạt Noãn Noãn của mình, cậu ta chỉ cảm thấy cảm xúc ghen tỵ, tự nhiên sinh ra!
Thẩm Tử Hào siết chặt tay, bỗng nhiên vọt tới trước mặt Lưu Hải Dương, trực tiếp đưa tay ra, đánh tới!
Nhưng lúc này đây, Lưu Hải Dương cũng không có đứng tại chỗ bị đánh, lùi về sau một bước, chặn cậu ta lại: " Thẩm Tử Hào, anh tới làm gì?"
Anh tới làm gì?
Thẩm Tử Hào cười giận dữ nói: "Câu nói này, nên là tôi hỏi cậu!"
Lưu Hải Dương theo dõi cậu ta: " Anh có ý gì?"
"Có ý gì? Tôi và Noãn Noãn còn chưa có ly hôn, hiện tại cô ấy chính là người vợ ở trên pháp luật của tôi! Anh cách xa cô ấy một chút!"
Lưu Hải Dương thở dài: " Thẩm Tử Hào, anh còn chưa hiểu sao? Người Noãn Noãn thích, vẫn luôn là tôi! Cô ấy cũng muốn gả cho tôi rồi! ANh một mực dây dưa với cô ấy, có ý tứ sao?"
Thẩm Tử Hào siết chặt nắm đấm: "Dây dưa với cô ấy, cho tới bây giờ đều là anh! Lưu Hải Dương, nếu như cô ấy thích anh, vì cái gì còn muốn gả cho tôi? Nàng trực tiếp đi cùng với anh là được!"
Lưu Hải Dương bị nghẹn, theo dõi cậu ta mở miệng: "Cô ấy là vì tiền nhà các người!"
Vì tiền nhà các người...
Lời này, nếu là lúc trước, có lẽ Thẩm Tử Hào sẽ tin.
Thế nhưng từ sau chuyện năm vạn trước, cậu ta sẽ không bao giờ tin tưởng.
Cậu nhìn về phía cha Hạ: "Con muốn đích thân hỏi cô ấy một chút, cha, nếu như không phải chính miệng cô ấy nói với con, con không chết tâm!"
Chỉ qua mấy ngày không gặp, Thẩm Tử Hào liền gầy gò rất nhiều, cha Hạ nhìn cậu ta, lúc này mới lên tiếng: " Được."