Ảnh Đế Thị Phi

Nghe thấy tiếng còi, người đầu tiên của đội Đỏ và đội Xanh bắt đầu nhảy xuống nước. Hạ Đồng Tân dùng tư thế cực kì vặn vẹo ngã vào làn nước, bơi kiểu chó tiến về phía trước, động tác hài hước này khiến mọi người trên bờ đều không nhịn cười nổi.

Tất cả cười toáng lên.

Lăng Hàm cũng cười theo, không phải vì hiệu quả chương trình mà cậu mặc sức thoải mái thật sự. Kiếp trước cậu từng làm ảnh đế, từng tham gia đủ loại chương trình, kiểu chương trình tạp kĩ thế này tất nhiên cũng chỉ là case nhỏ. Tuy giờ mọi người nhìn vào thì thấy cậu giống như lần đầu tiên được tham gia chương trình thực tế, nhưng biểu hiện của cậu vẫn rất chững chạc, khéo léo, khiến người khác phải thầm kinh ngạc.

Lăng Hàm biết được tham gia chương trình này là một cơ hội rất lớn, vì sẽ được khán giả biết mặt, nếu có thể tạo được hashtag thì sẽ được chú ý nhiều hơn. Cậu thấy rất lạ, không ngờ công ty lại cho cậu tham gia “Minh Tinh đối đầu”, vì trong đoàn làm phim “Vô Huyền” có rất nhiều diễn viên nổi tiếng hơn cậu, có chống lưng tốt hơn cậu. Ví dụ như nữ thứ ba, ví dụ như diễn viên thực lực đóng vai phản diện, diễn viên khách mời cũng nổi tiếng hơn cậu rất nhiều. Theo lý mà nói, có thế nào cũng không đến lượt cậu, nhưng cậu được lên chương trình.

Lăng Hàm cảm thấy chuyện này không thể nào là miếng bánh lớn rơi từ trên trời xuống được, chắc chắn là có người thầm tiến cử cậu.

Nghĩ tới nghĩ lui, Lăng Hàm nghĩ khả năng lớn nhất có lẽ là Đường Tập, nhưng Đường Tập rất ít khi liên lạc với cậu, từ lúc cậu bắt đầu quay “Vô Huyền”, hai người không hề liên lạc gì với nhau. Lăng Hàm cũng không tiện đánh bạo hỏi cậu ta “Này, có phải là cậu tạo điều kiện cho tôi tham gia ‘Minh Tinh đối đầu’ không?”.

Có thế nào thì cũng khó xử lắm.

Cho nên Lăng Hàm vẫn luôn im lặng.

Nhưng nếu đã tới quay chương trình, cậu cũng sẽ không lãng phí khổ tâm của người khác, nhất định phải nắm chắc cơ hội này để nổi tiếng. Trước đây “xào tới xào lui” cũng chỉ toàn tin xấu, đặc biệt sau vụ đánh nhau với Y Tự, cậu cảm thấy rất phản cảm, buộc phải thay đổi ấn tượng của mình trong lòng khán giả, cho nên lúc quay chương trình này cậu rất thoải mái, hơn nữa cũng rất cố gắng.

Lăng Hàm vẫn có nỗi sợ với nước, dù sao lúc cậu sống lại cũng liều sống liều chết để trèo từ dòng sông lên bờ, thấy nước lúc nào cũng khiến cậu nhớ lại cảm giác lạnh lẽo, tuyệt vọng, khó thở, cô đơn, bức bách chết người lúc ấy. Nhưng cậu là một diễn viên chuyên nghiệp, dù trong lòng sợ hãi nhưng cậu cũng không thể hiện ra một chút nào hết.


Tuy mục đích là để tạo không khí vui vẻ, nhưng về sau mọi người cũng dần dần nhập tâm vào cuộc thi, có ý đối đầu gay gắt với nhau.

Có một số diễn viên vì để giữ hình tượng nên không dám làm những tư thế khoa trương như Hạ Đồng Tân, tư thế bơi rất đẹp mắt. Đặc biệt là các diễn viên nữ, chỉ hận không thể bơi như nàng tiên cá.

Đến lượt Lăng Hàm là lượt cuối cùng, cậu thầm hít sâu một hơi, lao mạnh xuống nước. Một tay nhận lấy gậy, tay còn lại liều mạng quạt nước. Bên cạnh vang lên một tiếng “ùm”, Y Tự cũng đã nhảy xuống.

Lăng Hàm lập tức dâng lên lòng hiếu thắng, ra sức quạt nước.

“Cố lên! Cố lên!” Cậu nghe thấy người trên bờ điên cuồng gào thét.

“Sắp đến rồi!”

Lăng Hàm cảm thấy Y Tự đang tăng tốc độ, không ngờ đã vượt qua mình! Cậu điếng người, đột nhiên đưa gậy lên miệng cắn chặt, hai tay cùng quạt nước tiến về phía trước.

Động tác này khiến mọi người xung quanh ngẩn ra! Mất hình tượng quá! Quy tắc cuộc thi không hạn chế các tư thế, nhưng dù sao mọi người cũng đều là nghệ sĩ, phải thể hiện bản thân trước mặt cả nghìn vạn người, buộc phải chú ý đến hình tượng. Mọi người đều biết một tay cầm gậy một tay quạt nước sẽ rất chậm, nhưng không ai cho gậy lên miệng cắn cả, mất phong độ không nói, hơn nữa gậy tiếp sức còn rất bẩn.

Động tác này của Lăng Hàm khiến mọi người rất bất ngờ.

“Sắp đến rồi! Cố gắng lên Lăng Hàm!” Người của đội Xanh bắt đầu gào thét.


Lúc cách điểm đích còn khoảng một mét, Lăng Hàm bỗng dồn sức lặn xuống, dùng sức đạp nước, nhắm mắt nín thở tiến về phía trước, lúc cậu cảm nhận được bức tường thì lập tức bơi lên, để lộ mặt khỏi mặt nước, sau đó đưa gậy cho người phía trên.

Khoảnh khắc cậu đưa gậy tiếp sức mới phát hiện người đứng trước mặt là Hạ Đồng Tân.

Lăng Hàm trợn tròn mắt, không ngờ cậu lại bơi sai hướng, bơi sang làn của đội Đỏ!

Hạ Đồng Tân lập tức khom người xuống giành lấy gậy của cậu, vừa kéo gậy vừa hét về phía Y Tự: “Y Tự cố lên! Y Tự cố lên!”

Người của đội Xanh sốt sắng gào lớn: “Mau bơi lại đây đi!”

“Hạ Đồng Tân! Mau bỏ tay ra!” Lăng Hàm hét lên, cố gắng tóm lấy gậy tiếp sức, người của đội Đỏ đưa mắt nhìn nhau, một người trong số đó trách Hạ Đồng Tân: “Trả cho người ta đi!”

Hạ Đồng Tân giở giọng ngả ngớn chơi xấu: “Không! Tôi không trả đấy!”

Người của đội Xanh từ trong cơn ngạc nhiên cuối cùng cũng phản ứng lại, lớn tiếng kêu bỉ ổi, rồi cũng xông tới giành gậy, cả trường quay cười đùa ầm ĩ hết cả.

Hạ Đồng Tân bị mọi người tấn công, không thể không buông gậy, Lăng Hàm vội ngậm gậy bơi về làn bên cạnh, đưa gậy cho thành viên của đội Xanh. Mà cậu vừa giao gậy cho đội mình xong thì chưa đầy một giây sau Y Tự cũng giao gậy cho Hạ Đồng Tân.


Đội Xanh thắng, cả đội hoan hô ầm ĩ.

Người của đội Đỏ lại “xì” một tiếng, bảo nhau lần sau lại tới.

Kết thúc cuộc thi, chờ mọi người lên bờ thay đồ xong hết cả rồi, Lăng Hàm với Âu Dĩnh vừa trò chuyện vừa đi vào trong, giọng của Y Tự bỗng vang lên từ phía sau: “Làm bộ làm tịch!”

Lăng Hàm biết cậu ta đang ám chỉ việc cậu chọn sai làn, Lăng Hàm lạnh lùng tỏ ý đã nghe, mặc kệ cho cậu ta nói nhảm.

Chờ cậu ta đi rồi, Âu Dĩnh lén hỏi cậu: “Vừa rồi là cậu cố ý hay thật sự bơi nhầm thế?”

Lăng Hàm không biết nên trả lời thế nào, suy nghĩ ban đầu của cậu là biểu hiện tốt bản thân, thay đổi ấn tượng xấu của mình với khán giả, cho nên cậu chọn cách ngậm gậy, cố gắng dùng sức của mình để giành được thắng lợi, làm vậy để thể hiện tinh thần đàn ông không chịu thua cho mọi người thấy. Ai ngờ lại xuất hiện sai lầm, bơi nhầm làn như thế!

Thừa nhận thì rõ ràng mình quá mưu mẹo, không thừa nhận thì lại cho thấy mình ngu quá.

Cậu rơi vào tình thế khó xử.

Lăng Hàm thấy mất hết cả mặt mũi.

Âu Dĩnh liếc nhìn vẻ mặt của cậu, bỗng bật cười, một lúc sau còn cười gập cả người, không chịu nổi nói: “Thì ra là bơi nhầm thật, ha ha ha!”

Lăng Hàm vội giải thích: “Tôi không đeo kính bơi mà, mắt tôi không tốt, bơi rất dễ bị viêm cho nên tôi cứ nhắm mắt suốt…”


Âu Dĩnh xua tay: “OK, OK, cậu không phải giải thích nữa, tôi biết rồi ha ha ha ha…”

Sau đó cô cười như điên, còn đâu hình tượng nữ thần ngày nào nữa.

Lăng Hàm ủ rũ đi vào phòng thay đồ nam.

Sau khi chương trình được cắt ghép xong xuôi, cuối tuần chiếu, chuyện Lăng Hàm bơi nhầm làn trở thành điểm nhấn của cả chương trình, còn chuyện “thương nhau lắm cắn nhau đau” của cậu với Y Tự cũng trở thành chủ đề bàn tán của mọi người.

Lăng Hàm lướt Weibo của mình, bên dưới có cả đống bình luận.

“Không ngờ O thiếu lại có mặt ngốc nghếch đáng yêu như vậy ha ha ha.”

“Chắc cố tình đấy, làm trò chăng?!”

“O thiếu, chắc không phải anh với Y Tự là một đôi đấy chứ? Đến vòng cuối cùng cũng là hai người đấu với nhau kìa.”

“Người O thiếu đẹp quá!”

Lúc chương trình được đăng lên mạng, hình đại diện còn cố tình lấy chuyện Lăng Hàm bơi nhầm làn làm điểm nhấn, nói tóm lại, vì sự cố bất ngờ ngày, Lăng Hàm lại hot thêm một tí, khiến khán giả quen mặt hơn.

Số lượng người theo dõi trên Weibo cũng không ngừng tăng lên một cách đáng kể.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận