Trong bữa tiệc cả hai người đều rất kiềm chế, không uống quá nhiều, chỉ có Lục Nham bị lừa thảm say đến bất tỉnh nhân sự.
Cồn trong máu khiến con người ta chóng mặt, mệt nhọc cả ngày khiến người ta buồn ngủ, Lục Tư Nguyên vốn đã định lên giường đi ngủ nhưng thấy Lăng Hàm tự tắm rửa sạch sẽ dâng tới cửa thì ánh mắt của anh nhất thời trở nên âm trầm không gì sánh được.
Lăng Hàm không biết mình sẽ trở thành món ăn trên bàn ngay lập tức, cậu nói bằng giọng điệu háo sắc: “Anh đã đồng ý rồi, đừng có đổi ý.”
Lục Tư Nguyên nhìn làn da mịn màng đang bốc hơi nóng của cậu, hai bắp đùi nửa kín nửa hở dưới lớp khăn tắm, gật đầu một cách bồn chồn.
“Mau lên nào, mau lên nào!” Chưa bao giờ Lăng Hàm tỏ ra gấp gáp với mấy chuyện giường chiếu thế này. Cậu thấy Lục Tư Nguyên vẫn thản nhiên từ tốn liền có chút mất kiềm chế nhào tới kéo quần áo của anh, ai ngờ do cậu quá gấp gáp lại đạp phải mép của khăn tắm, mất thẳng bằng ngã đụng phải cột giường, cảm giác đau đớn từ hông truyền khắp toàn thân trong nháy mắt, Lăng Hàm hít ngược một luồng khí lạnh.
Lục Tư Nguyên vội vàng đỡ cậu dậy, nhíu mày nói: “Đụng vào đâu rồi? Có đau không?”
“Thắt lưng... đau thắt lưng...” Lăng Hàm đau đến không dám cử động, chỉ dám nằm cứng đờ trên giường nhe răng trợn mắt.
“Em không sao chứ?” Lục Tư Nguyên nói: “Có cần phải đến bệnh viện không?”
Cú đụng này thật sự quá mạnh, Lăng Hàm trộm gà không được còn mất nắm thóc, vừa đen đủi vừa xấu hổ. Bị đau, cậu chẳng còn tâm trạng đâu mà làm chuyện khác nữa.
“Không cần!” Nói đùa, nếu tới bệnh viện bị người ta biết, cậu không bị cười nhạo mới là lạ, thanh danh một đời coi như xong.
Lăng Hàm khó khăn đỡ hông đứng dậy, sau đó phát hiện một mảng bụng xanh tím.
“Để anh bảo người phục vụ mang đá lạnh tới.” Lục Tư Nguyên nói.
Lăng Hàm khoát khoát tay: “Em nghỉ ngơi một lát là ổn.”
Mấy chuyện như thế này càng ít người biết càng tốt.
Từ đầu tới cuối Lục Tư Nguyên vẫn cười không ngừng.
Giằng co một lúc, cả hai đều mệt mỏi, nếu đã không làm được gì thì cũng chỉ có thể nằm trên giường nói chuyện phiếm một cách thuần khiết. Lăng Hàm cũng cần thông qua việc nói chuyện để dời chú ý, nếu không... cậu sẽ cảm thấy đau lưng. Trò chuyện một lúc, Lăng Hàm không biết mình đã thiếp đi từ lúc nào.
Hôm sau, điện thoại của Tần Vĩnh đánh thức hai người, Tần Vĩnh là một kẻ cuồng công việc, hơn nữa còn thích ép người khác cũng phải làm việc điên cuồng.
Lăng Hàm lập tức nhớ đến bộ phim chiếu mạng còn đang quay dở của mình, cậu lập tức quẳng việc tư lên chín tầng mây, thúc giục Lục Tư Nguyên quay về thành phố A. Chuyện phản công chỉ có thể tạm thời đè xuống, không nói đến.
Vừa về tới thành phố A, Lăng Hàm đã bỏ lại Lục Tư Nguyên rồi lao tới studio điên cuồng đuổi kịp tiến độ. Thời gian dần trôi, năng lực của cậu ở phương diện lên kế hoạch càng ngày càng mạnh, trợ lý bị cậu kéo về giờ cũng đã cho trở lại thực hiện nốt dự án trước đó. Có đôi khi Lăng Hàm bận đến mức hai ngày liên tục không gọi điện cho Lục Tư Nguyên, khiến Lục Tư Nguyên cực kỳ không vui, cảm giác bản thân cứ như cái gậy đấm bóp dùng xong bị ném đi.
Đường Tập đã hoàn toàn buông bỏ tình cảm kia nên rất tập trung vào công việc, sau khi đầu óc sáng suốt cậu ta hiểu rõ đây là cơ hội rất tốt mà Lục Tư Nguyên với Lăng Hàm đã cho mình.
“Ảnh hậu thị phi” có tiếng ngay từ trước khi tuyên truyền, mặc dù đội ngũ chế tác không lớn bằng IP nhưng cũng đã có sức ảnh hưởng nhất định trên mạng.
Trước hết, bộ phim này là fanfic của một tiểu thuyết đam mỹ, nhân vật chính của bộ tiểu thuyết là Lục Tư Nguyên cùng với Lăng Hàm, mà bây giờ một trong những nhân vật chính là Lăng Hàm đích thân ra trận, chỉ bằng một tin tức này thôi đã khiến đám người kia hưng phấn đến run cả người!
Quần chúng không đọc đam mỹ cũng bị điểm này làm cho ngạc nhiên, Lăng Hàm muốn diễn vai “Lục Tư Nguyên”, nghe có vẻ rất thú vị.
Thứ hai, Lăng Hàm vừa mới nhận được giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, đang trong lúc được nhiều người quan tâm, vốn dĩ mọi người cho rằng cậu sẽ nhân cơ hội này tấn công màn ảnh rộng lần thứ hai, kết quả lại chạy đi đóng phim chiếu mạng thật khiến người ta mở rộng tầm mắt.
Thứ ba, bộ phim này đã từng tổ chức chọn nữ chính, vốn đã có sức ảnh hưởng nhất định.
Nhiều lý do tổng hợp lại khiến độ chú ý của bộ phim “Ảnh hậu thị phi” này cao đến mức người ta khó mà tưởng tượng, trở thành một trong những chủ đề mọi người chú ý.
Có lẽ do có quá nhiều người chờ mong cho nên Lăng Hàm cảm thấy áp lực gấp bội. Kỳ vọng càng lớn, khán giả càng khó thỏa mãn, đây chính là sự thực mọi người trong giới giải trí đều biết. Ví dụ như làm phim điện ảnh, phần đầu tiên quá hay rồi đến phần thứ hai sẽ không khiến khán giả vừa lòng, bởi vì độ kỳ vọng của họ đã được nâng cao.