Đám người Lục Tư Nguyên không ngờ sức hút của bộ phim này lại cao tới vậy, sau khi mở cuộc họp khẩn cấp đã quyết định lại hướng đầu tư của bộ phim. Đương nhiên trọng tâm vẫn là vì nguyên nhân độ chú ý của bộ phim quá cao, không cần Lăng Hàm làm gì đã có một đống nhà tài trợ ôm tiền tới xin gia nhập.
Có tiền, Lăng Hàm càng sung sức nhưng đồng thời cũng đối mặt với vấn đề càng lớn hơn - nếu không làm tốt thì vốn đầu tư càng nhiều tổn thất càng lớn.
Cậu là người phụ trách, phải gánh vác trách nhiệm chính.
Chỉ cần nghĩ đến chuyện làm phim không tốt, đối mặt với thóa mạ là Lăng Hàm đã ngủ không yên.
Trước đây nếu như gặp tình trạng này, Lục Tư Nguyên đã sớm an ủi cậu, thậm chí là ra tay giải quyết vấn đề, thế nhưng lần này anh chỉ lẳng lặng ở một bên chờ đợi, cố kìm lại ham muốn ra tay giúp đỡ.
Muốn một người trưởng thành thì phải để người đó tự mình giải quyết những vấn đề người đó gặp phải, tự đưa ra quyết định. Chỉ có như vậy thì mới có thể thật sự lớn lên.
Lăng Hàm cũng cắn răng không nhờ anh giúp đỡ, cậu không phải là kiểu người thích nhờ vả sự giúp đỡ của người khác.
Bận bịu quay phim đến tối tăm mặt mũi, đột nhiên Lăng Hàm nhận được một tin tức kinh người - Chu Bắc Hiền muốn kết hôn với Lý Tiểu Nùng!
Lăng Hàm nghe được tin này từ Tưởng Nghị, cậu giật mình hỏi lại: “Cậu chắc chứ?”
“Chắc chắn, có cả thời gian rồi, tôi có cả thiệp mời này!” Tưởng Nghị nói.
“Tôi nhớ thời gian bọn họ quen nhau đâu có lâu! Kết hôn nhanh chóng như vậy sao?” Lăng Hàm rất khó chịu, tên khốn khiếp cặn bã như Chu Bắc Hiền mà lại có thể tìm được một cô gái hiền lành có gia thế tốt để kết hôn thật đáng trách! Loại cặn bã này rõ ràng là gay lại còn muốn kết hôn với con gái nhà người ta, nói hắn là cặn bã còn không xứng!
Chẳng biết Lý Tiểu Nùng mắt mù hay đầu óc nhúng nước mà lại muốn lấy người như vậy.
“Không biết nữa, chắc các cậu cũng sắp nhận được thiệp mời rồi đấy.” Tưởng Nghị nói
“Tôi không thèm tham dự hôn lễ của tên đó!” Lăng Hàm nhướn mày.
Tưởng Nghị nói: “Phải đi chứ, tốt xấu gì đó cũng là hoàng tử của nhà họ Chu, không đúng, có khi sẽ trở thành thái tử.”
Lăng Hàm thấy hơi sai sai: “Thái tử? Hiện giờ Chu Thành mới là danh chính ngôn thuận, hắn là thái tử cái gì?”
“Không chắc đâu, cậu nghĩ lại mà xem, bây giờ nhìn qua có vẻ như Chu Thành đang chiếm ưu thế, Chu Bắc Hiền nằm ở thế yếu, thế nhưng trước đây Chu Chấn Nam sủng ái Chu Bắc Hiền cỡ nào, bây giờ hắn còn có nhà họ Lý trợ giúp, sớm muộn gì cũng vượt lên trên Chu Thành thôi.”
Tưởng Nghị nói đúng, Chu Chấn Nam vẫn thích Chu Bắc Hiền, không nhìn mặt Chu Thành. Sau này Chu Thành dùng thủ đoạn cộng thêm anh ta với Lục Tư Nguyên cùng nhau hợp lực làm khó dễ Chu Bắc Hiền mới khiến cho ông ta chán ghét cậu con trai này một chút. Nguyên nhân Chu Chấn Nam chán ghét Chu Bắc Hiền là vì Chu Bắc Hiền chọc đúng điểm chết, cũng là một gay, điều này khiến Chu Chấn Nam hoàn toàn thất vọng. Hiện giờ Chu Bắc Hiền kết hôn với con gái, điều này đối với Chu Chấn Nam mà nói chắc không còn tin tức nào tốt hơn. Nhỡ đâu Lý Tiểu Nùng có thể sinh một đứa con chắc Chu Chấn Nam sẽ càng vui vẻ.
Lăng Hàm đã tiếp xúc với cha mẹ của Lục Tư Nguyên, dù là người có tư tưởng thoáng như họ vẫn có một điểm mấu chốt là phải lưu lại đời sau.
Càng là nhà giàu lại càng chú trọng vấn đề truyền thừa. Chu Bắc Hiền kết hôn với một người phụ nữ, thứ nhất có thể có được thế lực nhà vợ hỗ trợ, về phương diện khác thì phù hợp với tâm ý của Chu Chấn Nam.
Vậy nên trước mắt có vẻ như Chu Thành chiếm ưu thế nhưng vẫn còn ẩn giấu rất nhiều nguy cơ, có điều Chu Thành sẽ cho phép chuyện này xảy ra sao?
Hoặc có lẽ anh ta cũng sẽ tìm một cô gái để kết hôn?
Lăng Hàm kể chuyện này cho Lục Tư Nguyên, Lục Tư Nguyên nói: “Anh cũng nhận được thiệp mời.”
Đồng thời anh cũng đã nhận thiệp hộ Lăng Hàm.
“Muốn tham gia không?” Lăng Hàm hỏi anh qua điện thoại.
Lục Tư Nguyên suy nghĩ một lát, đáp: “Đi, tại sao không đi? Anh rất muốn nhìn xem đến lúc đó sẽ có chuyện gì xảy ra.”
Lăng Hàm cảm thấy kỳ quái: “Xảy ra chuyện gì cơ?"
Lục Tư Nguyên: “Em cảm thấy Chu Thành sẽ ngoan ngoãn nhìn tên kia kết hôn với Lý Tiểu Nùng à?”
“... Em cảm thấy không có khả năng lắm, nhưng Chu Thành sẽ làm gì?”
“Anh chịu.”
“Để em hỏi Âu Dĩnh thử xem.”
Lăng Hàm gọi điện thoại cho Âu Dĩnh, lần trước cậu có nhờ cô nàng điều tra chuyện của Lý Tiểu Nùng nhưng công việc quá bận bịu nên đã quên mất.
“Âu Dĩnh, nghe nói Chu Bắc Hiền muốn kết hôn với Lý Tiểu Nùng, chuyện lần trước tôi nhờ cô điều tra thế nào rồi? Đã biết rõ vì sao cô ta lại muốn lấy Chu Bắc Hiền chưa?”
“Biết.” Âu Dĩnh nói: “Bởi vì Lý Tiểu Nùng có thai rồi.”
“Có thai?!” Lăng Hàm kinh ngạc.
“Không chắc lắm, có khả năng là có thai.”
Cái này có thể giải thích vì sao Lý Tiểu Nùng lại vội vàng muốn kết hôn với Chu Bắc Hiền, xem ra hắn cũng lợi hại, không làm thì thôi, đã làm là phải để Lý Tiểu Nùng mang thai, như vật đương nhiên Lý Tiểu Nùng sẽ phải lấy hắn rồi.
Thêm việc Lý Tiểu Nùng tin tưởng hắn, bây giờ có thai, chuyện kết hôn càng chắc chắn hơn.
Lăng Hàm không khỏi cảm khái, Chu Bắc Hiền là gay mà lại có thể cứng được với phụ nữ lại còn làm người ta mang thai, xét theo một khía cạnh nào đó thì hắn thật sự có năng lực.
“Nhưng tôi vẫn không hiểu vì sao Lý Tiểu Nùng lại ngu ngốc như vậy.” Lăng Hàm không thể giải thích nổi, chỉ số IQ của Lý Tiểu Nùng là bằng không thật sao? Sinh ra trong một gia tộc lớn có đứa nhóc nào không được bảo vệ tốt, hai vợ chồng của tập đoàn Lý Thị chắc sẽ không để cô con gái duy nhất của mình được cưng chiều đến mức thành ngu xuẩn như vậy chứ?!
“Cậu không hiểu đâu.” Âu Dĩnh thở dài: “Cậu đã gặp Lý Tiểu Nùng chưa?!”
“Từng gặp rồi.”
“Nói cho cậu biết một bí mật, nhất định cậu không được nói cho người khác.”
Lăng Hàm bị gợi lên lòng hiếu kỳ: “Bí mật gì mà phải thần bí như vậy?”
“Cậu phải hứa sẽ không nói cho người khác biết đã.”
Lăng Hàm cười nói: “Yên tâm, tôi nhất định không nói cho ai đâu.”
“Cậu biết cô ta rất béo đúng không?”
“Đúng vậy.”
“Cô ta bị bệnh, nghe nói là bị buồng trứng đa nang, người bị bệnh này rất khó mang thai, hơn nữa còn phải uống thuốc hormone. Di chứng của loại thuốc này sẽ khiến người uống bị béo, cực cực cực kỳ béo, rất xấu rất xấu.”
Đáp án này khiến Lăng Hàm kinh ngạc.
“Chuyện xinh đẹp rất quan trọng với một cô gái, mất đi sự xinh đẹp thì dù cho có xuất thân tốt đến cỡ nào, có tiền đến cỡ nào vẫn sẽ tự ti, xinh đẹp chính là vẻ ngoài của người phụ nữ! Cái nghiêm trọng hơn nữa chính là khả năng sinh sản kém, có lẽ sẽ không thể có thai, chuyện này đối với con gái là sự đả kích còn lớn hơn! Con gái thời bây giờ có người không muốn lập gia đình nhưng có rất ít người không muốn làm mẹ.” Giọng của Âu Dĩnh rất thấp: “Lý Tiểu Nùng đã ba mươi tư tuổi, ở cái tuổi này rồi lại còn vừa béo vừa bệnh, đột nhiên mọc ra một Chu Bắc Hiền tuổi trẻ tài cao lại đẹp trai như vậy theo đuổi, cậu cảm thấy cô ta có thể chống cự được sao?”
Lăng Hàm ngẩn người: “Là như vậy sao?”
“Đúng vậy, những chuyện này đừng nói ra ngoài.”
“Không đâu, đây là chuyện riêng tư của người ta, tôi sẽ không nói.”
Lăng Hàm đã có chút hiểu vì sao Lý Tiểu Nùng lại cố ý muốn kết hôn với Chu Bắc Hiền. Có thai đã không dễ dàng, vất vả mới có được mà không cưới gấp mới là lạ!
Nếu tự Lý Tiểu Nùng đã có lý do rõ ràng thì người ngoài khuyên nhủ thế nào cũng không có tác dụng, có khả năng trong lòng cô ta biết rõ Chu Bắc Hiền là hạng người gì nhưng vẫn muốn gả cho hắn.
Không bao giờ có thể đánh thức một người đang giả vờ ngủ.
Lời này rất đúng.
Chu Bắc Hiền bằng lòng liều mạng, thân là đồng tính luyến ái mà có thể cố chịu đựng cảm giác bài xích sinh lý để kết hôn với phụ nữ.
Theo một nghĩa nào đó thì sự cố gắng của họ rất xứng đôi.
Lăng Hàm nghĩ, Lý Tiểu Nùng sợ không ai thèm lấy mình nên mới hạ giá bản thân. Cô ta cảm thấy mình đã già, lại béo, lại còn bệnh nên tự khinh thường chính mình từ tận đáy lòng. Cái này cũng giải thích được thái độ kỳ quái của cô ta trước đó, rõ ràng có nghi ngờ về Chu Bắc Hiền nhưng lại không nghe người khác khuyên bảo, đó là vì cô ta không muốn nghe.
Nhưng Lăng Hàm cũng biết có những người phụ nữ ba, bốn mươi tuổi không lập gia đình vẫn sống rất tốt, thậm chí tâm hồn còn rất trẻ trung. Bệnh đa nang không phải không thể mang thai, mập cũng chẳng phải không thể giảm béo, vì sao Lý Tiểu Nùng lại tự hạ thấp bản thân mình, vội vàng gả cho một người hoàn toàn không phù hợp như vậy?
Có lẽ đó là sự khác nhau giữa người với người.
Một người sống như thế nào chung quy vẫn liên quan tới tính cách của người đó.