Ảnh Đế Thị Phi

Lục Tư Nguyên lắc đầu, trong mắt ánh lên vẻ ấm áp: “Anh Vĩnh, Quất Tử do một tay tôi gây dựng lên, nó cũng giống như con của tôi vậy, tôi coi trọng nó cũng không kém gì anh, nhưng cuộc sống của tôi có người quan trọng hơn, cậu ấy quan trọng hơn Quất Tử.”

Lăng Hàm nghe xong kinh ngạc nhìn Lục Tư Nguyên, đồng tử khẽ lay động.

Tần Vĩnh vẫn không từ bỏ: “Nếu công bố chuyện kết hôn của hai người, rất có khả năng sự nghiệp của cậu, giấc mơ của cậu đều sẽ đi đời.”

“Vậy thì có sao?” Lục Tư Nguyên hỏi vặn lại: “Từ bỏ những thứ này vì cậu ấy, tôi thấy rất đáng.”

Mọi người đều chấn động, nói không nên lời.

Tần Vĩnh hoàn toàn sững sờ. Từ lúc Lục Tư Nguyên bước vào làng giải trí tới giờ, anh ta vẫn luôn ở bên anh, biết được con người này vì ước mơ âm nhạc và ước mơ điện ảnh của mình mà phải trả giá bao nhiêu, thấy anh từ lúc không có gì trong tay từ từ gây dựng được địa vị hiện tại, biết được dã tâm của anh lớn mạnh chừng nào. Anh ta những tưởng rằng con người này sẽ luôn tiến về phía trước, đi ngày một xa.

Nhưng giờ Lục Tư Nguyên lại nói với anh ta, anh muốn từ bỏ giấc mơ của mình.

Mà nguyên nhân để anh từ bỏ lại là một người khác.

Tần Vĩnh lại dùng ánh mắt nghiêm túc đánh giá lại Lăng Hàm một lượt từ đầu tới chân, chàng trai trước mặt anh ta thân hình cao gầy, mặt mũi khôi ngô, có ngoại hình nổi bật, nhưng đây là giới giải trí! Cái giới mà trai xinh gái đẹp nhiều như mây! Anh ta nhìn nhiều người đẹp rồi cũng chán, người có đẹp mấy đẹp nữa thì cuối cùng cũng sẽ có lúc mất đi nhan sắc vốn có.

Cho nên Tần Vĩnh không tin Lăng Hàm chỉ dựa vào chút nhan sắc đó mà mê hoặc được Lục Tư Nguyên, vì bản thân Lục Tư Nguyên vốn cũng là một người đẹp mê hoặc lòng người.

Vậy rốt cuộc Lăng Hàm có gì mà khiến Lục Tư Nguyên thần hồn điên đảo, đến sự nghiệp cũng không màng?

Từ lúc cứu được cậu thanh niên này, lối suy nghĩ của Lục Tư Nguyên bắt đầu đi lệch khỏi quỹ đạo đã định, đi về hướng mà anh ta không biết được.

Tần Vĩnh lắc đầu: “Nếu cậu đã quyết, chúng tôi đành phải tuân thủ thôi.”

Sau đó anh ta lại cười bảo: “Không ngờ cậu lại là một hôn quân chỉ yêu mỹ nhân không yêu giang sơn đấy.”

Lăng Hàm nãy giờ đứng bên cạnh hơi xấu hổ, Lục Tư Nguyên lại cười, chấp nhận lời nhận xét của Tần Vĩnh.

Nếu ông chủ đã quyết định, những người ở dưới cũng chỉ có thể nghe theo. Không lâu sau đó, quần chúng nhân dân nghịch điện thoại lướt Weibo bỗng thấy trên Weibo của Lục Tư Nguyên có đăng lên một tin tức.

“Tôi và Lăng Hàm đã kết hôn ở Mỹ vào năm ngoái.”

Vỏn vẹn chỉ một câu nói nhưng lại như một giọt nước lạnh chảy vào chảo dầu, khiến cộng đồng mạng bỗng sôi sục.

“Trời ơi, họ kết hôn thật rồi kìa!”

“Không tin nổi luôn!”

“Lục ảnh đế đang đùa hả?”

“Hai người đàn ông kết hôn, đàn ông tốt đều ở bên nhau hết rồi sao? Phụ nữ chúng tôi phải làm sao đây?”

“Tôi không tin! Tôi không tin! Gạt người!”

“Kinh tởm! Đi chết đi!”

“Không ngờ lại là đồng tính, thật buồn nôn!”

“Đồng tính còn đóng phim ngôn tình, đồ lừa đảo!”

Có người chất vấn, có người dè bỉu, có người ủng hộ, tất cả đều nằm trong dự liệu.

Vốn dĩ Lục Tư Nguyên và Lăng Hàm là gương mặt đại diện của một vài thương hiệu, nhưng sau chuyện này thì toàn bộ đều đã bị hủy bỏ, các hạng mục đang vận hành cũng gặp chướng ngại. Điều đáng mừng là giờ hợp đồng của hai người đều ở Quất Tử nên tự chịu trách nhiệm lỗ vốn, cũng khá là tự do.

Sau cơn sóng lớn, Lăng Hàm trở thành con yêu tinh quyến rũ ảnh đế Lục Tư Nguyên lại bị lôi ra, các scandal từ nhỏ lại bị lôi ra “xào” lại một lượt.

Giờ Lăng Hàm gần như nổi tiếng hơn hầu hết các nghệ sĩ trong nước. Mặt cậu xuất hiện khắp các con phố lớn, già trẻ lớn bé từ bà cụ tám mươi tới em bé ba tuổi cũng nhận ra cậu. Từ một ý nghĩa nào đó, cậu đã nổi tiếng khắp đại giang nam bắc, khiến vô số ngôi sao không theo kịp rồi!

Mở bình luận dưới Weibo và tin nhắn trong điện thoại ra xem, Lăng Hàm mới biết thì ra hồi tiểu học, cấp hai, cấp ba mình từng như vậy, thì ra mình còn nhiều phốt thế.

Tất nhiên khoảng thời gian này cậu không dám ra khỏi cửa, ngày nào cũng ở đóng cọc ở nhà chơi với Đại Bạch. Cậu đã sẵn sàng rút khỏi làng giải trí rồi.

Không biết tại sao dự án về bộ phim về Bạch Tử Sách lại bị lộ ra, lúc nghe tin Lăng Hàm đóng vai Bạch Tử Sách, các fan tức giận thậm chí nói sẽ tẩy chay bộ phim này.

Bạch Tử Sách – cái tên này như một vị thần trong thần đàn giới giải trí, không thể bị bôi nhọ được.

“Người như mày cũng cũng xứng đóng Bạch Tử Sách? Lớn mặt quá rồi đấy!”

“Thấy được gọi là tiểu Bạch Tử Sách thì nghĩ mình là thế thật à, đến sợi lông tơ của Bạch ảnh đế nó cũng không bằng!”

“Tuyệt đối đừng làm ô nhục Bạch ảnh đế trong lòng tôi!”

Nhìn những bình luận trên mạng, Lăng Hàm lại bình tĩnh chưa từng thấy, như thể những lời mắng chửi cùng công kích ấy đều ở nơi xa, không làm tổn hại được tới cậu. Cậu được vây trong tòa thành kiên cố, không sự tấn công nào có thể động được đến cậu.

Tòa thành này không chỉ là cảm giác an toàn mà cậu tự tạo dựng cho mình mà còn là hậu thuẫn mà Lục Tư Nguyên dành cho cậu.

Trong một tháng này, cậu và Lục Tư Nguyên không hề nói gì với truyền thông, cũng không công khai giải thích gì ở trên mạng, chỉ yên tĩnh ở nhà, thậm chí còn không xuất hiện trước tầm mắt của mọi người.

Hiện tại, việc duy nhất mà họ có thể là chính là đợi.

Thời đại tin tức bùng nổ, tin tức có hot cỡ nào rồi cũng sẽ lắng xuống, ngôi sao có nổi đến mấy mà không tự lăng xê để khán giả biết đến cũng sẽ chìm dần. Mỗi ngày mỗi giờ mỗi giây đều sẽ có vô vàn chuyện xảy ra, sự chú ý của mọi người sẽ nhanh chóng bị thu hút dời đi.

Một tháng sau, cậu và Lục Tư Nguyên quay về bắt đầu công việc quay phim.

Dự án bộ phim điện ảnh về Bạch Tử Sách được gọi là “Bạch Tử Sách”, kể về cuộc sống thường ngày của anh. Quay lại địa điểm vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, Lăng Hàm bỗng có cảm giác như cách cả một kiếp người.

Cậu không có xuất thân cao quý, gia cảnh bình thương, cha mẹ đều đã mất, nếu không vì có tướng mạo xuất chúng có lẽ cậu đã có một cuộc đời hoàn toàn khác.

Đó là một thị trấn nhỏ yên bình, yên tĩnh, phát triển lạc hậu, ít người, hầu hết mọi người đều không có hứng thú gì với việc theo đuổi thần tượng. Nhóm người Lăng Hàm đã trao đổi xong với chính quyền địa phương địa điểm quay phim, cả ê kíp im hơi lặng tiếng về nhà cũ của Bạch Tử Sách để quay.

Cậu và Lục Tư Nguyên phối hợp rất ăn ý, không bị bên ngoài làm phiền, chuyên tâm hoàn thành bộ phim của mình. Tần Yến cũng tới, vì là biên kịch nên cô phải điều chỉnh nội dung bất cứ lúc nào. Mấy người bọn họ vô cùng hiếu kỳ không hiểu sao Lăng Hàm lại có thể hiểu về cuộc sống của Bạch Tử Sách như vậy, nhưng dù họ có hỏi thế nào Lăng Hàm cũng chỉ cười rồi nói Bạch Tử Sách là thần tượng của mình.

Sau vài lần hỏi không có được câu trả lời, mấy người kia cũng không hỏi nữa.

Bộ phim này được chiếu theo hình thức xen kẽ, phần phim khi còn niên thiếu phải giảm đi rất nhiều vì rất khảo nghiệm diễn xuất của diễn viên nhí. Họ quay hết tất cả các cảnh phim ở nhà cũ của Bạch Tử Sách xong lại quay lại thành phố A tiếp tục quay phim.

Ban đầu vốn có năm nhà đầu tư, giờ đi mất ba, nguồn vốn căng, Lục Tư Nguyên cũng không nghĩ nhiều, anh đập hết tài sản tư nhân của mình vào đó.

Mới đầu Lăng Hàm không biết chuyện này, vì Lục Tư Nguyên sợ cậu biết được sẽ chịu áp lực lớn cho nên không nói với cậu. Cho đến khi Lăng Hàm quay xong phần của mình rồi mới biết chuyện, cậu cũng hết cách với người này.

Nếu Lục Tư Nguyên nói cho cậu biết, đúng là cậu sẽ cảm thấy áp lực, có khả năng sẽ ảnh hưởng tới phát huy diễn xuất.

Tại sao lúc nào Lục Tư Nguyên cũng suy nghĩ cho cậu nhiều như vậy?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui