Ảnh Đế Truy Thê!

Mặc dù buổi tối có chút say nhưng cũng đã có canh giải rượu của Cung Huyền Thương cho nên Lôi Hòa Nghi không bị đau đầu ngủ sâu, buổi sáng đúng giờ sinh học mà thức dậy bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên cô đến Lôi thị làm việc. So với cô, Cung Huyền Thương dậy sớm hơn, trông có vẻ còn vội vã hơn cô, không khác gì ông bố nhìn thấy con gái mình ngày đầu đi mẫu giáo. Đồ anh còn chưa thay đã đến phòng quần áo chọn trang phục giúp cô.

- Anh chọn cho em vài bộ trang phục công sở, em xem thích bộ nào nhất…

Lôi Hòa Nghi bật cười bước tới ôm anh:

- Anh đừng căng thẳng, đến em còn chẳng có chút áp lực nào mà. Ngược lại là anh, anh mau đi chuẩn bị đi, sắp đến giờ anh đi làm rồi còn gì?

- Không vội…

- Hửm?

- … Được rồi, anh đi thay đồ đây!

- Vâng!

Cung Huyền Thương đi thay đồ, Lôi Hòa Nghi đi vệ sinh cá nhân sau đó ra thay đồ, trong số đồ Cung Huyền Thương chọn có một set váy tweet màu đen trắng của Chanel, chững chạc thanh lịch nhưng không quá già dặn so với tuổi của cô. Lôi Hòa Nghi cầm lấy vào thay rồi ra trang điểm, mái tóc búi gọn, lớp makeup đơn giản tự nhiên tôn lên đẹp yêu kiều. Xong xuôi Lôi Hòa Nghi cầm lấy túi xách, xịt nước hoa rồi mang giày cao gót đi xuống nhà. Còn Cung Huyền Thương sau khi thay đồ xong thì xuống nhà giúp đầu bếp dọn bữa sáng ra, Lôi Hòa Nghi đã ăn quen đồ anh nấu, anh sợ đầu bếp mới nấu không hợp khẩu vị của cô nên kiểm tra trước, ít nhất cảm thấy Lôi Hòa Nghi sẽ ăn ngon mới yên tâm. Cô vừa xuống nhà thì anh cũng đã dọn xong.

- Sau anh thay đồ rồi mà lại chạy vào bếp vậy anh?

- Không có gì, anh quen tay thôi!

Lôi Hòa Nghi đặt túi xách lên bàn, bước đến ngửi ngửi trên người anh khiến Cung Huyền Thương dở khóc dở cười.

- May mà không có bị ám mùi dầu mỡ!

- Không tới mức đó đâu mà!

Lôi Hòa Nghi đưa tay vuốt lại nếp nhăn trên áo anh, lên tiếng:

- Chúng ta có đầu bếp anh đâu cần phải đích thân làm những việc này, hơn nữa anh thay đồ rồi nếu bị ám mùi đến Cung thị sẽ không tốt với hình ảnh của anh…

- Vâng, anh nghe phu nhân chỉ giáo!

Nói xong anh khẽ vuốt búi tóc của cô rồi ôm người đi đến bàn ăn.

- Lát nữa em ngồi chung xe với anh nhé, anh đưa em đến Lôi thị trước!

- Nhưng như vậy sẽ trễ giờ làm của anh mất!

- Trễ vài phút cũng không sao, anh là sếp. Anh chỉ muốn đưa em đi làm thôi.

- Nhưng cũng đâu thể để anh đưa em đi làm mãi được.

- Yên tâm, anh sẽ tìm tài xế đưa em đi làm!

- Vâng!

Hai người ăn xong bữa sáng thì lên xe, tài xế đưa Lôi Hòa Nghi đến Lôi thị trước, Cung Huyền Thương hôn chào tạm biệt cô, nhìn cô xuống xe bước vào cổng lớn Lôi thị được Lôi Sâm tiếp đón rồi mới yên tâm để tài xế lăn bánh.

Về phía Lôi Hòa Nghi, vừa bước xuống xe Lôi Sâm đã tiến đến đi bên cạnh cô, hiện tại ở Lôi thị anh là trợ lý đặc biệt, cố vấn chiến lược kiêm luôn người đại diện pháp lý của Lôi Hòa Nghi, hoàn toàn là cánh tay phải đắc lực của Lôi Hòa Nghi, địa vị chỉ kém cô ở đế chế tài chính này.

- Anh Sâm, về sau phải nhờ anh chiếu cố nhiều rồi!

- Đó là vinh hạnh của anh, đi thôi, các cổ đông đều đang đợi em bên trong!

- Vâng!

Hai người sánh vai nhau bước đi, trong đại sảnh các cổ đông chủ chốt của Lôi thị và giáo đốc các phòng ban đều đang đợi Lôi Hòa Nghi, khi cô và Lôi Sâm tiến vào mọi người đều chào đón bằng những tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Những người có mặt đều không còn xa lạ, Lôi Hòa Nghi chào hỏi khích lệ mọi người sau đó cùng các cổ đông đi lên tầng cao nhất, còn những người khác tiếp tục trở lại làm việc của mình.

Những cổ đông trong Lôi thị phần lớn đều là các nguyên lão từ thời Lôi lão gia tử, có người cùng thế hệ với bố Lôi cũng có người đã về hưu giao lại quyền thừa kế cho con cháu, phần lớn đều là trưởng bối bậc cha chú cũng có những người cùng thế hệ với Cung Huyền Thương, đều là tinh anh trong tinh anh, Lôi Hòa Nghi lại là người nhỏ tuổi nhất nhưng lại cũng là người nắm quyền hành lớn nhất. Cho dù vậy khí thế của cô cũng không vì tuổi trẻ mà bị lép vế, từng hành động cử chỉ đều có sự nhạy bén quyết đoán nhưng không kém phần tôn trọng khiêm nhường. Hơn nữa có Lôi Sâm bên cạnh, cô cũng không thiệt thòi được, đều là những người cùng vào sinh ra tử với cha ông Lôi Hòa Nghi, Lôi thị là thiên hạ tổ tiên Lôi gia dựng lên cho nên bất cứ ai đều không thể lung lay vị trí của Lôi Hòa Nghi.

Sau khi Lôi Hòa Nghi, Lôi Sâm và các cổ đông ngây người trong phòng trà gần hai tiếng để giới thiệu và làm quen với cao tầng Lôi thị thì mọi người cũng trở lại vị trí làm việc của mình. Lôi Hòa Nghi và Lôi Sâm cũng đến văn phòng làm việc của cô, trước đây là nơi làm việc của bố Lôi bây giờ đã trang trí lại theo sở thích của Lôi Hòa Nghi. Lấy màu vàng nhạt và trắng làm chủ đạo, phong cách tối giản tươi sáng nhưng vẫn không kém phần nghiêm túc của môi trường công sở.

Lôi Sâm đã để trên bàn Lôi Hòa Nghi một ít tài liệu, nói với cô:

- Chỗ giấy tờ này là tư liệu về các cổ đông, số cổ phần trong tay em rất nhiều cộng thêm của ba cậu chủ thì hoàn toàn áp đảo tất cả các cổ đông nhưng mà đề phòng trước vẫn hơn. Trong tài liệu đều có thông tin và số cổ phần nắm giữ của mỗi cổ đông, tư liệu đen, yếu điểm và bạn bè, kẻ thù của họ. Em có thể xem qua ghi nhớ và cảnh giác, bởi vì có không ít cổ đông thân thiết với nhau, có người đứng về phía em cũng có người trung lập có thể thay đổi phe phái bất cứ lúc nào, mặc dù cổ phần không nhiều bằng em nhưng quyền biểu quyết vẫn có, nếu cổ phần bọn họ gộp lại cũng có thể khiến Lôi thị nổi gió một chút…

- Lôi thị là tổ tiên cùng chiến hữu dựng nên… càng về lâu dài lại càng không cùng một chiến tuyến… Liệu có một lúc nào đó Lôi thị sẽ đổi chủ không…

- Không hẳn, người điều hành Lôi thị các thế hệ đều nắm quyền lực tuyệt đối cho nên dù các cổ đông có hợp lực cũng khó có thể khiến Lôi thị đổi chủ nhưng quy mô càng lớn nguy cơ tiềm ẩn cũng càng nhiều… Đứng trước lợi ích không phải ai cũng có thể giữ mình trong sạch, không ra tay là bởi vì không có thời cơ mà thôi, thương trường như chiến trường, anh em ruột đôi lúc còn không tin tưởng nhau hoàn toàn huống chi còn không phải ruột thịt. Lôi thị nhìn bề ngoài lớn mạnh huy hoàng nhưng bên trong cũng có những ung nhọt dơ bẩn chỉ là chưa đến mức phải loại bỏ hoàn toàn khiến lòng người hoang mang. Có điều vì thế hệ này em là người thừa kế cho nên bố nuôi và đại thiếu đều đã xử lý sạch sẽ, nội bộ Lôi thị bây giờ xem như vô cùng yên bình, về cơ bản sẽ không ai uy hiếp được em nhưng đề phòng chưa bao giờ là thừa, tương lai không nói trước được điều gì.

- Xem ra em vẫn còn quá non nớt, thật sự phải khâm phục bố và Thương bao gồm cả những người điều hành cả một đế chế rộng lớn to lớn…

- Về điểm này… Cung tổng quả thật là một nhân tài hiếm thấy, đứng trước quyền uy của anh ấy không một ai dám có suy nghĩ mưu quyền soán vị…

- Em còn kém anh ấy rất nhiều…

- Anh ấy xuất sắc em cũng ưu tú không kém huống chi người ta còn sinh trước em cả 10 năm…

- Thương rất ngại người khác nói về khoảng cách tuổi tác của em và anh ấy!

- Ai rồi cũng có điểm yếu!

- Vâng!

- Không làm phiền em nữa, anh cũng quay lại làm việc đây, có vấn đề gì cứ gọi anh!

- Được ạ!

Lôi Sâm rời khỏi văn phòng của Lôi Hòa Nghi đi đến phòng làm việc của mình ngay bên cạnh, còn cô cũng bắt đầu nghiêm túc với vai trò mới của mình. Đầu tiên là xem tài liệu Lôi Sâm chuẩn bị, ghi nhớ những điều cơ bản của từng cổ đông, xem xong thì tiêu hủy… Sau đó là xem qua các dự án gần nhất của Lôi thị và kiểm tra tiến độ… Ngày làm việc đầu tiên không có gì khó khăn chỉ là vẫn chưa làm quen được với vai trò mới, chưa quen được với thời gian làm việc nên Lôi Hòa Nghi hơi mỏi người. Đến khi tan ca, cô mới đứng dậy vươn vai thư giãn gân cốt cầm lấy điện thoại và túi xách đi xuống tầng, xem giờ giấc thì Cung thị cũng đã tan ca… tầm mắt Lôi Hòa Nghi dừng lại trên ngày tháng màn hình điện thoại.

- Sắp đến sinh nhật của Thương rồi…

Cô vừa đi vừa nghĩ về sinh nhật của anh, cho đến lúc ra khỏi tòa nhà Lôi thị vẫn chưa hoàn hồn, đến khi chiếc xe quen thuộc của Cung Huyền Thương xuất hiện trước tầm mắt cô mới giật mình, cửa xe mở ra sau đó là bóng hình Cung Huyền Thương chắn ngay trước mặt.

- Em nghĩ gì mà xuất thần vậy?

Cô làm sao dám nói đang nghĩ tặng quà gì cho sinh nhật anh.

- Không có gì ạ…

Lôi Hòa Nghi vui vẻ khoác tay anh lên xe, sau khi tài xế lái đi thì cô cũng lên tiếng nói sang chuyện khác:

- Hôm nay anh Sâm có cho em một số tư liệu về các cổ đông trong Lôi thị, em mãi suy nghĩ không nên để ý…

- Tài liệu mật!?

- Cũng có thể xem là vậy!

- Bên cạnh em có một thanh đao như Lôi Sâm… anh cũng yên tâm!

- Người do bố em đích thân bồi dưỡng quả thật không thể xem thường, địa vị của anh ấy ở Lôi thị chỉ dưới em mà thôi, số cố phần của anh ấy tuy ít hơn em và ba anh trai rất nhiều nhưng quyền lực lại không nhỏ, em tin nếu em không có mặt anh ấy vẫn có thể trực tiếp điều hành Lôi thị một cách xuất sắc.

- Lôi Sâm chẳng những có năng lực mà còn là một tinh anh xuất sắc mới có thể khiến bố yên tâm giao cho trọng trách hỗ trợ em.

- Dù sao em cũng sẽ nỗ lực, là con gái Lôi gia em đâu thể mãi dựa dẫm anh ấy được!

- Ừm, bất kể chuyện gì xảy ra vẫn còn có anh ở sau lưng em!

- Vâng!

Lôi Hòa Nghi khẽ ôm anh, mỉm cười, cô biết cô nên tặng quà gì cho anh dịp sinh nhật 31 tuổi này rồi.

Hôm sau Lôi Hòa Nghi không cần đi làm chung với Cung Huyền Thương nữa, anh đã chuẩn bị cho cô một chiếc Lincoln bản dài sang trọng tiện nghi và thuê một tài xế dày dạn kinh nghiệm phụ trách lái xe cho cô rồi. Lôi Hòa Nghi không từ chối, tiếp nhận sự quan tâm của anh, hai người chào tạm biệt nhau ở nhà rồi lên xe đến chỗ làm.

Đến buổi chiều, Lôi Hòa Nghi tan ca trước một tiếng để đến nhà cũ Cung gia gặp ông nội Cung, hai ông cháu trò chuyện suốt một tiếng đồng hồ sau đó trở về, tâm trạng còn khá tốt.

Mấy ngày sau đó Lôi Hòa Nghi vẫn đi làm như bình thường, về nhà sinh hoạt như bình thường không lộ ra chút gió nào mà Cung Huyền Thương cũng không tò mò cô sẽ làm gì với sinh nhật của anh hoặc thậm chí có lẽ anh còn không nhớ sinh nhật của mình… là ngày nào. Cho đến hôm sinh nhật 31 tuổi của anh, từ nhà cũ đến nhà mới đều yên bình, Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi vẫn đi làm như thường.

Cho đến buổi chiều, trời thu mát mẻ, anh đang chăm chỉ làm việc trong văn phòng thì Lôi Hòa Nghi gọi đến.

- Em đang ở trước cổng tòa nhà Cung thị, anh xuống với em một lát được không ạ?

- Đợi anh 5 phút!

- Anh cứ từ từ, không gấp!

- Anh xuống ngay!

- … Vâng!

Cung Huyền Thương vội vã chạy xuống dưới tầng, vừa ra cổng đã thấy xe của Lôi Hòa Nghi đậu ở đó, anh vừa đến thì cửa xe cũng mở ra.

- Em muốn đưa anh đến một nơi, anh đi với em nhé!

Cung Huyền Thương không nói nhiều mà bước vào xe, ngồi xuống bên cạnh rồi khẽ bẹo má cô:

- Thần thần bí bí… em lại làm chuyện xấu gì đúng không?

- Chuyện xấu!? Anh nhất định sẽ hối hận!

- Ngoan, em muốn đưa anh đi đâu vậy?

Lôi Hòa Nghi tựa vào ngực Cung Huyền Thương, ngẩng đầu yêu thương nhìn anh:

- Hôm nay là sinh nhật 31 tuổi của anh cho nên em muốn tặng quà sinh nhật cho anh!

Cung Huyền Thương bất ngờ sau đó bật cười, hôn lên trán cô:

- Cảm ơn vợ!

Lôi Hòa Nghi đỏ mặt, dụi vào ngực anh mỉm cười.

- Nhưng mà không thể bật mí cho anh một chút sao?

- Không thể, đến nơi anh sẽ biết!

- Nghe em!

Xe chạy thêm 15 phút nữa rồi dừng lại, cửa mở ra, Cung Huyền Thương đỡ Lôi Hòa Nghi bước xuống rồi nhìn nơi hai người đang đứng:

- Cục Dân Chính?

Lôi Hòa Nghi tủm tỉm cười, nắm tay anh đi vào:

- Sinh nhật 30 tuổi em tặng anh một lời yêu, sinh nhật 31 tuồi em tặng anh một Cung phu nhân…

Cung Huyền Thương vẫn chưa bình tĩnh lại được, trái tim trong lồng ngực đập nhanh bất thường khiến anh mặt già đỏ lên, hơi thở cũng có chút rối loạn, Lôi Hòa Nghi đang nắm tay anh bước đi bỗng dưng đứng lại, hóa ra là bởi vì Cung Huyền Thương không đi nữa mà cô thì kéo không nổi anh.

- Kết… kết hôn?

- Vâng!

- Nhưng… sổ hộ khẩu… anh phải quay về lấy sổ họp khẩu, đợi anh 20 phút…

Cung Huyền Thương vội vã xoay người muốn đi bị Lôi Hòa Nghi kéo lại, cô không khỏi bật cười, vòng tay qua khuỷu tay Cung Huyền Thương như sợ anh chạy mất sau đó mở túi xách lấy ra hai cuốn sổ hộ khẩu. Đây là cô từ sáng đã đến nhà cũ Cung gia xin ông nội Cung và đến Đại viện xin ông nội Lôi cả buổi.

- Anh nghĩ em dẫn anh đến đây mà không chuẩn bị gì sao?

Lôi Hòa Nghi cầm hai cuốn sổ nhỏ giơ lên bên cạnh mặt khiến Cung Huyền Thương nhìn ngẩng ngơ.

- Em… đã chuẩn bị cả rồi?

- Dĩ nhiên!

Lôi Hòa Nghi một tay cầm sổ một tay kéo Cung Huyền Thương đi, người khác không biết nhìn vào còn tưởng anh đang bị ép hôn nhưng giá trị nhan sắc của cả hai quá nghịch thiên, không ai nghĩ được đến đó.

Cung Huyền Thương cao lớn anh tuấn, đẹp trai xuất chúng, phong thái chững chạc lịch lãm đi bên cạnh Lôi Hòa Nghi nhỏ bé xinh đẹp yêu kiều, cảnh tượng này không có gì đẹp hơn.

Anh bận bộ Âu phục đen, sơ mi trắng, cắt may thủ công tỉ mỉ đắt tiền tôn lên dáng người chuẩn chỉnh, Lôi Hòa Nghi cũng mặc một chiếc sơ mi trắng kín đáo thắt nơ trước ngực, phối cùng váy mã diện màu tím nhạt hoa văn thêu thủ công màu bạc vô cùng xinh đẹp tinh tế, mái tóc buộc nửa đầu xõa sau lưng vô cùng dịu dàng nền nã, hệt như như một đóa sen vừa chớm nở, tuấn nam mỹ nữ đi chung một chỗ khiến nhân viên Cục Dân Chính phải nhìn chăm chú. Đến khi nhận ra người nổi tiếng thì đột nhiên không khỏi cảm thấy bản thân đã biết một bí mật to lớn.

Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi không để tâm nhiều đến vậy, hai người đi đến khu vực làm thủ tục. Đến tận đây rồi Cung Huyền Thương vẫn chưa hết sốc, nhìn Lôi Hòa Nghi rồi lại nhìn xung quanh, lại lén nhéo đùi mình để chắc chắn mình không mơ, mặc dù đã khẳng định đây là sự thật nhưng vẻ mặt anh vẫn mơ hồ như bị bỏ bùa khiến Lôi Hòa Nghi bất đắc dĩ nắm tay anh trấn an. Thoáng chốc anh đã đảo khách thành chủ, dùng bàn tay to lớn phủ lấy bàn tay thon thả nhỏ nhắn của cô, anh quay đầu hỏi Lôi Hòa Nghi:

- Anh… chúng ta sắp kết hôn rồi?

- Chúng ta đã ngồi đây rồi anh còn hỏi em?

- Anh không nằm mơ chứ?

- Anh có thể về nhà ngủ một giấc, mơ một giấc rồi lần sau chúng ta quay lại!

- Không cần đâu! Nhưng mà em không lừa anh chứ?

- Em là công dân gương mẫu nhé, lừa anh kết hôn làm gì?

- Anh không có ý đó!

Cung Huyền Thương giống như bị sốc quá chạm phải dây thần kinh nào đó, hỏi Lôi Hòa Nghi 1001 câu hỏi vô tri, nhưng hôm nay là sinh nhật anh, tâm trạng cô tốt nên kiên nhẫn đáp lời anh, đổi lại là ngày thường cô mới không thừa nhận người đàn ông ngu ngơ đẹp trai này là chồng mình đâu.

Sau khi kết thúc chuyên mục hỏi và đáp, Cung Huyền Thương lại ngồi cười ngu ngơ như đứa con trai ngốc nhà địa chủ khiến Lôi Hòa Nghi suýt thì lâm trận bỏ trốn. Cho đến khi ngồi trước nhân viên phụ trách làm thủ tục, Cung Huyền Thương mới miễn cưỡng bình thường trở lại.

Nhân viên hỏi Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi vài câu hỏi theo thủ tục, sau khi xác định tình trạng độc thân chưa kết hôn của hai người thì bắt đầu hướng dẫn hai người chụp ảnh. Trong ảnh, Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi nhan sắc xuất chúng mỉm cười hạnh phúc khiến người khác cũng cảm nhận được niềm vui sướng của cả hai khi cưới được người mình yêu. Dán ảnh xong, nhân viên đóng dấu lên Sổ đăng ký kết hôn, trái tim Cung Huyền Thương cũng theo tiếng con mộc in trên giấy mà thịch lên một tiếng. Hoàn tất thủ tục, nhân viên giao hai quyển sổ nhỏ màu đỏ cho Cung Huyền Thương:

- Chúc mừng hai vị chính thức trở thành vợ chồng hợp pháp, hôn nhân được pháp luật bảo vệ, hi vọng hai vị bên nhau trọn đời, răng long đầu bạc!

- Cảm ơn!

Cung Huyền Thương run rẩy cầm lấy sổ đăng ký kết hôn, khóe mắt đỏ hoe. Lôi Hòa Nghi cũng có chút xúc động nắm tay anh, sau khi cảm ơn và tạm biệt nhân viên làm thủ tục thì hai người trở lại xe. Cung Huyền Thương nhìn chằm chằm hai cuốn sổ trong tay, ù ù cạc cạc:

- Chúng ta kết hôn rồi?

- Vâng, chúng ta kết hôn rồi, giờ anh là chồng hợp pháp của em, Cung tiên sinh!

Cung Huyền Thương ôm chầm lấy Lôi Hòa Nghi, xúc động:

- Cảm ơn em, Cung phu nhân… em đã thỏa mãn ước nguyện lớn nhất đời này của anh. Từ giờ chúng ta đã có thể hợp pháp gọi nhau hai tiếng vợ chồng, tên của anh và em vĩnh viễn đặt cạnh nhau, anh sẽ không rời xa em…

- Món quà này của em Cung tiên sinh có phải rất thích?

- Thích, thích chết đi được, anh hạnh phúc lắm, cảm ơn em!

- Vâng, chồng của em!

***


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui