Ảnh Đế Truy Thê!

*Chú Thương chờ 200c cho cái hôn lễ này nên ráng xong trong một chương, ai ngờ nó dàiiiii 🥴🥴🥴

***

Trước hôn lễ một ngày, sân bay quốc tế Hải thành vô cùng náo nhiệt, rất nhiều nhân vật lớn từ rất nhiều các quốc gia liên tục ghé qua để tham dự hôn lễ thế kỷ của ông trùm Hải thành Cung Huyền Thương và thiên kim Lôi thị tài phiệt Lôi Hòa Nghi, những hào môn từ khắp nơi trên đất nước cũng lục đục đi đến Hải thành, các khách sạn 5 sao gần như kín chỗ, dư luận mạng xã hội cũng trở nên náo nhiệt nhưng lại không hóng được chút tin tức nào.

Ngoại trừ khách mời là đối tác làm ăn và bạn bè thân thiết thì Lôi Hòa Nghi cũng an bài sắp xếp gửi thiệp mời đến cho một số fan trung thành, bao cả tiền vé máy bay và sắp xếp cho mọi người ở trong khách sạn Lôi gia, riêng những bạn fan được chọn làm phù dâu sẽ nhận được nhiều ưu ái hơn một chút, trực tiếp đến Lôi gia ở chuẩn bị cùng Lôi Hòa Nghi chờ nhà trai đến rước dâu. Khỏi phải nói mọi người khi nhận được thiệp mời đám cưới và được chọn làm phù dâu cho thần tượng của mình là một kinh hỉ lớn cỡ nào, có thể nói sự nghiệp đu idol chưa bao giờ có thành tựu như vậy, cũng chưa từng có tiền lệ, vốn dĩ có người còn hoài nghi bị lừa đảo nhưng có nhân viên Lôi Phong giải trí phụ trách toàn bộ chuyến đi cộng thêm chữ ký viết tay của Lôi Hòa Nghi bảo đảm, mọi người đều hoàn toàn tin tưởng và nóng lòng với hôn lễ lần này.

Ngày 25/5 hôn lễ chính thức diễn ra, từ sáng sớm khi nhân viên trang điểm còn chưa đến thì Cung Huyền Thương đã thức dậy, tinh thần phơi phới hạnh phúc, nhìn sang bên giường còn trai còn đang ngủ thì khẽ cười, chậm rãi khoác áo ngoài đi ra vườn, tận tay hái hoa ấy đóa hoa, đóa nào cũng cực kỳ rực rỡ tươi tắn, màu sắc tươi sáng, sau đó về phòng dùng kéo và ruy băng cẩn thận gói thành một bó hoa cưới cực kỳ xinh đẹp, đều là những loài hoa Lôi Hòa Nghi yêu thích.

Qua một lúc trong sân nhà dần dần náo nhiệt hẳn lên, bé con Kiêu Kiêu như đã đặt báo thức trong lòng mà vừa đến giờ đã mở choàng mắt nhảy xuống giường.

- Bố ơi!

- Bố đây!

- Chúng ta mau chuẩn bị thôi bố, phải đến nhà ông bà ngoại đón mẹ nữa!

- Được được, mau đi đánh răng nào!

- Dạ!

Hai bố con vào nhà vệ sinh, mấy phút sau trở ra thì nhân viên trang điểm cũng đến nhà chuẩn bị cho hai bố con, ông nội Cung cũng nóng vội không kém, đứng một bên chỉ đạo nhân viên trang điểm, dàn phù rể phía sau cũng nhao nhao góp vui, mọi người đều là bạn bè thân thiết của Cung Huyền Thương, trong một dịp đặc biệt thế này dáng vẻ ai cũng được trau chuốt cẩn thận từ đầu đến chân, mỗi người một vẻ, chỉ số nhan sắc cao hơn hẳn mấy nam minh tinh đang hot không biết bao nhiêu lần.

Sau khoảng thời điểm trang điểm làm tóc cẩn thận thì Cung Huyền Thương và con trai cũng đã xong, hai bố con được tạo kiểu tóc y như nhau, thoáng chốc không khác gì hai phiên bản mini và trưởng thành, giống nhau đến không ngờ. Ông nội Cung nhìn thấy mà không khỏi cười mãn nguyện, Cung Huyền Thương dẫn con trai đi thay đồ. Vốn dĩ hỷ phục được thiết kế vài năm trước chỉ có cho hai vợ chồng nhưng hiện tại có thêm Kiêu Kiêu cho nên khoảng thời gian trước Cung Huyền Thương cũng đã thuê một đội ngũ thiết kế làm gấp rút mấy bộ lễ phục cho Kiêu Kiêu kiểu dáng mô phỏng theo đồ cưới của bố mẹ luôn, cho nên không cần lo bé con sẽ bị lạc quẻ.

Mất mấy phút thay đồ, lát sau hai bố con trở ra, đẹp trai rách bầu trời. Hỷ phục lấy màu tím nhạt và họa văn vàng làm chủ đạo, là màu sắc yêu thích của Lôi Hòa Nghi, màu vàng không có gì để nói nhưng màu tím nhạt lại không phải ai cũng cân được, nhưng với chỉ số nhan sắc nghịch thiên của hai bố con nhà này thì chỉ có đẹp hơn chứ không chìm nổi.

- Cục cưng sẵn sàng chưa?

- Rồi ạ!

- Tốt lắm, chúng ta cùng đi đón mẹ con nhé?

- Dạ!

Cung Huyền Thương và con trai mỗi người đều đeo một chiếc kính đen trên mặt siêu ngầu, anh đưa bó hoa cưới cho Kiêu Kiêu cầm, sau đó mình đi lấy một hộp vuông khác ôm theo, tay còn lại ôm Kiêu Kiêu lên đi xuống nhà, nhóm phù rể do Diệp Vân Trạch dẫn đầu cũng đi xuống.

Đoàn xe rước dâu 10 chiếc đầu là Rolls-Royce thuộc về Cung gia, mười mấy chiếc xe còn lại đều là những chiếc siêu xe thể thao đến từ nhiều thương hiệu nổi tiếng khác nhau của phù rể và bạn bè Cung Huyền Thương, tất cả đều được trang trí hoa cưới và chữ hỷ đỏ, khí thế vô cùng lớn. Cung Huyền Thương ôm con trai ngồi lên chiếc xe quen thuộc của mình, Natch cũng nhảy lên ngồi cùng, ông nội Cung ngồi xe sau cùng với Bánh Bao, một chó một hổ hôm nay được tham dự hôn lễ của ba mẹ cho nên cũng được chải chuốt cẩn thận, trên cổ còn đeo nơ vô cùng lịch lãm, khiến người khác không khỏi bật cười vì độ đáng yêu. Sau khi nhân vật chính đã an vị thì những người khác cũng lên xe của mình chạy theo.

Đoàn xe hàng chục chiếc khí thế hùng hậu lăn bánh trên đường đi đến Lôi gia thú hút vô số người đi đường, màn hình lớn khắp thành phố cũng lần lượt đưa tin chúc mừng duy chỉ không công khai ảnh của nhân vật chính mà thôi.

Tại Lôi gia lúc này, Lôi Hòa Nghi đã thay xong hỷ phục ngồi trên giường của mình chờ nhà trai đến. Hôm nay làm cô dâu là một ngày cực kỳ đặc biệt trong đời thế nên Lôi Hòa Nghi phi thường xinh đẹp, lớp trang điểm nhẹ nhàng mà tỉ mỉ làm tôn lên nét đẹp trời sinh của cô, mai tóc dài được búi gọn điểm thêm trâm cài và trang sức cưới bằng vàng và đá quý, bộ hỷ phục màu tím nhạt càng làm dung mạo yêu kiều thêm một phần diễm lệ hoàn mỹ. Cô yên tĩnh ngồi đó, trang sức trên tóc thỉnh thoảng đong đưa nhẹ nhàng phát ra từng đợt âm thanh thanh thúy, đẹp như một bức tranh.

Dàn phù dâu do Ninh Mẫn dẫn đầu đang không ngừng bày mưu tính kế để làm khó Cung Huyền Thương, Lôi Hòa Nghi ngồi nghe không khỏi bật cười. Phù dâu có 6 người, ngoại trừ Ninh Mẫn ra thì 5 người còn lại đều là fan trung thành của Lôi Hòa Nghi, ai cũng đều rất xinh xắn năng động, hoàn toàn không vì sự kiện đặc biệt này mà e dè rụt rè. Ninh Mẫn đi dạo quanh phòng kiểm tra mọi thứ rồi khẽ cất giọng:

- Sắp đến giờ rước dâu rồi, đoán hẳn phía nhà trai cũng sắp đến, mọi người chuẩn bị sẵn sàng nhé. Tiểu Tố với Vân Huyên hai đứa phụ trách vòng số 1.

- Dạ chị Ninh!

- Mạn Uyển, Hân Hân vòng 2 giao cho bọn em! Chị và Thanh Thu sẽ là cửa ải cuối cùng cho bọn họ!

- Đã rõ!

Lôi Hòa Nghi thầm cầu nguyện trong lòng cho chồng mình, cuối cùng vẫn phải nói một câu:

- Mọi người có chừng mực nhé, đừng làm khó bọn họ quá, sẽ trễ giờ lành mất!

- Nghi Nghi, cậu không tin chồng cậu hả?

- Trước khi đối mặt với mấy ải của mọi người anh ấy còn phải vượt qua tầng tầng lớp lớp kiếp nạn của mọi người bên dưới nữa cơ!

- … Vậy phải xem tạo hóa của Cung tổng nhà cậu rồi.

Lôi Hòa Nghi thở dài lắc đầu, Hân Hân chạy đến ngồi xuống cạnh cô:

- Chị, chị cứ yên tâm đi, em là thuyền trưởng của CP Huyền Nghi mấy năm nay, chẳng lẽ chị không tin em sao?

- Em làm thuyền trưởng chị không nghi ngờ gì nhưng hôm nay… chị không tin được mấy đứa đâu…

- Ôi…

Đột nhiên phía dưới ồn ào, Ninh Mẫn mở cửa sổ nhìn xuống thì thấy đoàn xe của Cung Huyền Thương đã đến.

- Đến rồi đến rồi, mau đóng cửa!

- Vâng vâng!

Phòng của Lôi Hòa Nghi rất lớn, mọi người lần lượt chia nhau đứng ở cửa, lối vào giường ngủ và cuối cùng là đứng chắn ở trước mặt Lôi Hòa Nghi. Nghe anh đến, tim Lôi Hòa Nghi không khỏi đập nhanh bất thường, lớp trang điểm tỉ mỉ cũng không dấu được đôi gò má đang đỏ lên vì xấu hổ.

Phía dưới, Cung Huyền Thương ôm con trai xuống xe ngẩng đầu nhìn lên cửa sổ phòng Lôi Hòa Nghi, nở nụ cười hạnh phúc rồi cùng nhau đi vào phòng khách. Người lớn trong nhà đều đã an vị trên ghế, Cung Huyền Thương dẫn con trai vào, kính cẩn chào hỏi mọi người rồi kính trà sau đó cùng phù rể đi về hướng cầu thang.

Bỗng nhiên ba bóng người xuất hiện đứng chắn cửa cầu thang. Olearn, Quang Tuấn và Lantana, cô đang bế con trai mỉm cười nhìn Cung Huyền Thương, cười nói:

- Hôm nay là ngày vui của chú Cung, chú Cung có quà gì cho Damien không, muốn dẫn cô Nghi Nghi của bé đi cũng không dễ đâu!

Đối với Quang Tuấn và Olearn Cung Huyền Thương có thể dùng biện pháp mạnh nhưng đối với Damien còn bé xíu thì đúng thật hơi khó, anh thở dài lấy séc ra ký một hơi 100.000USD cho thằng bé, Lantana sáng mắt cầm lấy lướt qua một bên. Olearn nhìn vợ con vui vẻ rời đi chỉnh lại cà vạt, lên giọng:

- Tôi thì không dễ thu mua vậy đâu!

- Tôi cũng không có ý định cho cậu tiền. Bánh Bao, Natch, lên!

Hai nhóc con đang liếm lông phía sau nghe Cung Huyền Thương nói thế thì liếm môi nhào lên, Bánh Bao tấn công Quang Tuấn còn Natch thì nhắm đến Olearn đang thiếu đòn băn cạnh, nói là tấn công nhưng thực tế cũng chỉ là gặm áo quần của hai người kéo đi nhường đường cho Cung Huyền Thương mà thôi, khổ cho Quang Tuấn còn chưa nói được câu gì đã phải thua thiệt. Phù rể thấy Cung Huyền Thương đã mở đường thành công thì hăng hái theo sau.

Cung Huyền Thương cất bước đi lên cầu thang, vừa lên tầng lại thêm bảy người xuất hiện, ba lớn, hai nhỏ, hai sơ sinh. Cố Kiều Nhan dẫn theo cặp song sinh của mình, Tần Tri Ngưng ôm theo con trai Vũ Lân và Daphne ôm theo tiểu Lạc Nhiễm nhìn Cung Huyền Thương nở nụ cười vô hại, hai bé con nhà Lôi Lăng Quân ngọt ngào lên tiếng:

- Dượng, con muốn mua mô hình máy bay chiến đấu…, Nhiên Nhiên muốn một con búp bê mới nhưng mẹ nói tụi con có nhiều đồ chơi rồi nên không mua cho tụi con… dượng ơi…

- Nhiễm Nhiễm tuy chưa biết nói nhưng dạo này rất thích mấy món đồ lấp lánh, hôm nay vừa nghe dượng đến là đã hết buồn ngủ mà cực kỳ vui vẻ đấy…

- Vũ Lân thì không dám đòi hỏi gì nhiều… chỉ là sắp hết sữa bột rồi…

Tiểu Lạc Nhiễm rất phối hợp vươn tay về phía Cung Huyền Thương bật cười còn Vũ Lân thì trấn tĩnh như bố thỉnh thoảng nhìn dượng nhe miệng, răng còn chưa kịp mọc nên trông cực kỳ đáng yêu khiến mấy người đàn ông trưởng thành mềm lòng không thôi.

Cung Huyền Thương xoa đầu mấy đứa nhóc rồi vươn tay về phía mấy phù rể cầm một xấp bao lì xì dày cộp đưa cho mọi người.


- Cho mấy đứa mua đồ chơi đây, bây giờ không cản đường dượng đi đón cô Nghi Nghi nữa nhé!

- Dạ, cảm ơn dượng, dượng tốt nhất!

Cung Huyền Thương thành công vượt qua ải thứ hai của Lôi gia, đến khi người đã xuất hiện trước cửa phòng Lôi Hòa Nghi, gương mặt anh không khỏi trở nên căng thẳng.

- Khoan đã!

Cung Huyền Thương quay người nhìn về phía nơi phát ra giọng nói, ba anh em Lôi gia bình thản đi đến chắn trước cửa phòng em gái, Lôi Lăng Triệt chỉnh lại cà vạt, cười với Cung Huyền Thương.

- Muốn đưa em gái tụi này đi, phải bước qua ải của ba chúng ta!

Cung Huyền Thương nhướng mắt:

- Một mình tôi chọi với ba người hơi không công bằng thì phải!

Lôi Lăng Triệt nhìn dàn phù rể phía sau lưng Cung Huyền Thương, ánh mắt anh quét tơi đâu thì người đó lập tức vào tư thế chuẩn bị, Lôi Lăng Triệt cười khẽ tỏ vẻ thoải mái:

- Cho cậu chọn một đồng minh!

- Ai cũng được ư?

- Phải, ai cũng được nhưng chỉ được chọn một!

- Được!

Cung Huyền Thương lấy điện thoại gọi đi, nói nhỏ mấy câu trước ánh mắt nghi hoặc của 3 anh em Lôi gia và dàn phù rể. Hai phút sau phía cầu thang vang lên tiếng bước chân, sau đó một dáng người nhỏ con len lỏi xuất hiện bên cạnh Cung Huyền Thương. Kiêu Kiêu ngẩng gương mặt đáng yêu của mình lên nhìn ba người cậu thân thương:

- Cậu, Kiêu Kiêu đến làm đồng minh của bố, xin các cậu hạ thủ lưu tình!

Không chỉ ba anh em Lôi gia mà cả dàn phù rể đều há hốc mồm trước chiêu này của Cung Huyền Thương, âm thầm giơ ngón cái với anh, Cung Huyền Thương cao ngạo liếc nhìn anh vợ nhếch mép, lúc trước anh còn không rõ tại sao Lôi Hòa Nghi không nỡ tách con trai mấy ngày nhưng vẫn để thằng bé ở cạnh anh, tới hôm nay cuối cùng cũng hiểu, hóa ra là để phá độc chiêu này.

Lôi Lăng Quân thiếu điều dựng ngược tóc lên:

- Cung Huyền Thương, cậu chơi xấu!

- Chính các cậu nói gọi ai cũng được mà, bây giờ lật lọng hả?

- Cậu…

- Bắt đầu được chưa?

Lôi Lăng Triệt thở dài nhéo trán, liếc Cung Huyền Thương một cái rồi khụy xuống đối diện với Kiêu Kiêu:

- Cậu làm sao hạ thủ lưu tình với Kiêu Kiêu được, lớn tiếng với cháu còn không nỡ. Ải này xem như nể mặt Kiêu Kiêu, cho bố cháu qua!

- Vâng, cảm ơn cậu cả!

- Ngoan!

Lôi Lăng Triệt đã quyết như thế thì hai người còn lại chỉ đành nhường đường, Cung Huyền Thương chỉnh lại vạt áo xoay tay nắm cửa.

- Khóa rồi!

Bên trong vọng ra giọng của Tiểu Tố:

- Lệ phí, lệ phí!

Phù rể phía sau bước đến nhét xuống khe cửa mười mấy cái bao lì xì, cuối cùng đổi được cửa mở. Tiểu Tố và Vận Huyên mỉm cười thân thiện nhìn đàng trai, lời ít ý nhiều:

- Ải đầu tiên, đâu là người anh chọn?

Còn chưa đợi mọi người phản ứng lại thì hai cô gái đã lấy ra 20 tấm poster, điều đặc biệt là người trong poster đều đã qua photoshop hoàn toàn không nhìn ra mặt mũi, tấm thì chỉ có lông mày, tấm thì chỉ có môi, tấm chỉ có mũi, thậm chí có tấm bị xóa hết mặt chỉ để lại tay… Phù rể nhìn đến ngây người, lui về sau, bọn họ thật sự không nhận ra ai với ai. Vận Huyên nhìn Cung Huyền Thương, nói:

- Trong 20 tấm poster này chỉ có một tấm là chị Nghi Nghi, Cung Ảnh đế chỉ có 2 lần chọn trong 10 phút, chọn đúng mới có thể đi tiếp!

Diệp Vân Trạch trừng mắt, phản kháng trong vô vọng:

- 10 phút 2 lần chọn, đừng nói là những người không quen thuộc với cô dâu như chúng tôi, giờ có là mẹ tôi tôi cũng không chọn được.

Vận Huyên và Tiểu Tố che miệng cười trộm, nhìn Cung Huyền Thương:

- Cung Ảnh đế, ý anh thế nào!

- Chọn!

Cung Huyền Thương bình tĩnh đi tới cầm poster lên xem, mấy tấm này đều đã qua photoshop chuyên nghiệp, ngay cả quần áo và phông nền cũng đã qua chỉnh sửa, không dễ gì mà chọn được. Kiêu Kiêu không hiểu gì lắm nhưng thấy bố mình tập trung như vậy cũng đi tới ngẩng đầu xem, Cung Huyền Thương lập tức khuỵu xuống cho con trai cùng chọn. Hai bố con lần lượt xem kỹ poster sau đó không hẹn cùng dừng lại tại một tấm rồi nhìn nhau, Cung Huyền Thương không nói hai lời đưa tấm poster mình chọn cho Vận Huyên xem.

Tiểu Tố và Vận Huyên cũng không biết đâu mới chính xác là poster của Lôi Hòa Nghi, cầm lấy tấm Cung Huyền Thương đã chọn mở điện thoại kiểm tra lại cho chắc chắn, không ngờ là lại chọn đúng.

- Đúng… đúng rồi!

Diệp Vân Trạch và những phù rể khác bật ngón cái cho hai bố con Cung Huyền Thương.

- Đỉnh!

Cung Huyền Thương và Kiêu Kiêu đập tay với nhau đi vào vòng tiếp theo, chỉ mới mấy phút nhưng Mạn Uyển và Hân Hân đã chờ đến nóng ruột nóng gan. Thấy mấy người đàn ông đi vào thì lập tức lên tinh thần.

- Tới rồi, tới rồi!

Một phù rể nâng cao tinh thần nước đến đất ngăn, hăng hái lên tiếng:

- Ải của vòng này là gì, hai cô nói luôn đi!

Mạn Uyển cầm một bình thủy tinh đi đến, bên trong có mấy mảnh giấy nhỏ được gấp lại.

- Một trong số mấy người các anh đến đây chọn một mảnh giấy đi!

Câu này nghe cứ quái quái thế nào ấy, Cung Huyền Thương trầm tư suy nghĩ một hồi, cuối cùng nói với con trai:

- Kiêu Kiêu, con lên chọn đi!

- Con sao ạ?

- Phải, bố tin con!


- Dạ!

Kiêu Kiêu đi đến trước mặt Mạn Uyển, mỉm cười lên tiếng:

- Chị, em sẽ chọn thay cho bố, được không ạ?

- Hả… à… được, chúc em may mắn!

Đối diện với vẻ đáng yêu của cục bột này, Mạn Uyển suýt nữa thì buông vũ khí đầu hàng, Cung Huyền Thương thật sự rất biết cách chơi. Cánh tay như ngó sen của Kiêu Kiêu đưa vào miệng bình bốc một mảnh giấy ra.

- Đây ạ!

- Được rồi, chị mở ra nhé…

Mạn Uyển xem xong thì quay sang nói với Hân Hân:

- Hà Lan!

- OK!

Mạn Uyển giơ mảnh giấy ra cho mọi người xem, chỉ có vỏn vẹn hai chữ Hà Lan. Ngay sau đó trong tay mỗi người xuất hiện một tập đề và bút.

- Ải vòng này của mọi người là nghe và điền vào ô trống, ngôn ngữ Hà Lan!

Cơ mặt của các phù rể đều không khỏi co giật:

- Cái cửa ải ma quỷ gì thế này, đi đón dâu thôi mà phải thi nghe hả, còn cả tiếng Hà Lan!

- Tiếng mẹ đẻ còn chưa rành giờ phải thi nghe tiếng nước ngoài, kết hôn khổ như vậy thì sau này tôi không dám cưới vợ đâu…

Hân Hân lắc lắc điện thoại trong tay, sẵn sàng mở file bất cứ lúc nào:

- Thế nào, muốn tiếp tục không?

Cung Huyền Thương khẽ lườm dàn phù rể của mình, khoan thai ngồi xuống ghế chuẩn bị làm bài:

- Bắt đầu đi!

Kiêu Kiêu không biết gì nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi trong lòng của bố, giữ yên lặng cho mọi người làm bài. Mặc dù phù rể của Cung Huyền Thương đều là phú nhị đại, bạn học ở nước ngoài nhưng không phải ai cũng biết tiếng Hà Lan huống chi là thi nghe trong một trường hợp đặc biệt như thế này. Ngược lại với dáng vẻ người cắn bút, người vò tóc, người nghe đến nhăn mặt thì Cung Huyền Thương rất trấn tĩnh, ung dung chọn từng đáp án, mặc dù anh không được gọi là thông thạo tiếng Hà Lan nhưng mấy năm trước cùng Lôi Hòa Nghi chuẩn bị cho tuần lễ thời trang anh cũng đã học qua rồi, bài test này cũng không làm khó được anh. Kiêu Kiêu thấy bố mình nhẹ nhàng làm bài như thế thì hai mắt sáng lên, trong lòng hoan hô, thầm than bố mình giỏi thật, cũng không keo kiệt trao cho anh ánh mắt ngưỡng mộ, Cung Huyền Thương vừa làm vừa cúi đầu hôn trán Kiêu Kiêu khiến những người khác hâm mộ không thôi.

Qua mười mấy phút cuối cùng bài test cũng kết thúc, Cung Huyền Thương đưa bài mình cho mấy người còn lại chép và đối chiếu trước ánh mắt ngỡ ngàng của hai phù dâu, quả thật bọn họ không nhắc trước là không được bài của nhau cho nên bây giờ Cung Huyền Thương làm vậy cũng không tính là phạm quy. Dễ tức hơn nữa là đáp án của Cung Huyền Thương đều đúng hết… mặc dù bài test này không phải khó gì nhưng đối với những người không thông thạo tuyệt đối không dễ, Hân Hân và Mạn Uyển cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho bọn họ nghe nhiều lần hoặc là xem thái độ của đàng trai để cho qua nhưng sao không ai nói với bọn họ là Cung Huyền Thương lại trâu bò như vậy chứ, người với người sao lại khác biệt như vậy?

- Đều… đúng cả, mọi người qua đi!

Hân Hân và Tố Tố nhường đường cho Cung Huyền Thương đi vào, chỉ thấy Ninh Mẫn và Thanh Thu đứng chắn trước giường Lôi Hòa Nghi hoàn toàn che khuất cả người cô, chỉ thấp thoáng tà váy màu vàng khiến cả người Cung Huyền Thương ngứa ngáy, anh thật sự rất muốn nhìn thấy cô dâu của mình.

- Ninh Mẫn, yêu cầu của cô là gì?

- Ải này rất đơn giản, tìm bảo! Nghi Nghi còn thiếu một chiếc giày, trong căn phòng này mọi người có 10 phút để tìm thấy! Nếu qua 10 phút mọi người tìm không thấy thì phải chuẩn bị một đôi giày khác xong trước giờ lành, dĩ nhiên phải qua chúng tôi thẩm định và xác định nó đẹp hơn đôi giày chúng tôi đã giấu, như vậy mới được đưa cô dâu đi!

- Không phải chứ, phòng này lớn như vậy, 10 phút có thể tìm thấy một chiếc giày nhỏ sao?

Trong lúc mọi người còn đang nhìn quanh để suy đoán giày có thể được giấu ở đâu thì Cung Huyền Thương bình thản lên tiếng:

- Không cần tìm nữa!

Cung Huyền Thương nhìn phù rể đang giúp mình cầm hộp vuông, anh ta lập tức bước lên đưa hộp cho anh.

- Đây là giày tôi đã chuẩn bị cho Nghi Nghi, tôi dám chắc nó đẹp hơn đôi mà mọi người chuẩn bị cho nên cảm phiền nhường đường, tôi muốn cô dâu của tôi phải là người đầu tiên nhìn thấy đôi giày này.

- Cái này…

Lôi Hòa Nghi sau lưng bỗng cất giọng dịu dàng:

- Tiểu Mẫn, cho anh ấy qua đi!

- … Được rồi!

Tưởng là ải khó nhất nhưng lại là ải qua dễ dàng nhất, lúc này tim Cung Huyền Thương đập nhanh bất thường, không ai nhìn thấy một tay cầm hoa cưới và một tay ôm hộp vuông của anh đang khẽ run lên, Cung Huyền Thương đi về phía giường của Lôi Hòa Nghi, Kiêu Kiêu đi bên cạnh anh, Ninh Mẫn và Thanh Thu lập tức nhường đường.

Lôi Hòa Nghi yên lặng ngồi trên giường, quạt hỷ màu vàng tím xinh đẹp xa hoa che đi nửa gương mặt diễm lệ, chỉ để lộ đôi mắt đang cong lên đong đầy tình yêu, Cung Huyền Thương mỉm cười đáp lại cô, ngồi khụy xuống bên giường mở hộp vuông ra, bên trong là một đôi giày mạ bạc đính đá sáng lấp lánh, xung quanh được đính đầy thạch anh tím, mũi giày có một đóa hoa tuyết làm từ thạch anh tím chướm nở đầy hoa lệ, cực kỳ xinh đẹp, phối cùng với bộ hỷ phục hôm nay của Lôi Hòa Nghi không gì sánh bằng, Cung Huyền Thương nhẹ nhàng đi giày cho Lôi Hòa Nghi sau đó đưa hoa cưới cho cô. Lôi Hòa Nghi hạ quạt hỷ xuống, nhận lấy hoa cưới, Kiêu Kiêu che miệng không khỏi thốt lên:

- Mẹ, hôm nay mẹ đẹp quá!

- Cảm ơn cục cưng, hôm nay con và bố cũng đẹp lắm!

Cung Huyền Thương hôn lên mu bàn tay vợ mình rồi đứng lên giơ tay về phía cô.

- Đi cùng anh nhé!

Lôi Hòa Nghi đặt tay mình vào tay anh bước xuống giường sau đó cả người đều được Cung Huyền Thương ôm lên, lúc này pháo nổ đầy phòng chúc mừng cặp đôi trẻ, Kiêu Kiêu cũng vui vẻ vỗ tay cùng mọi người, sau đó cả người bé con được Diệp Vân Trạch bế lên đi theo Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi xuống nhà.

Trước khi lên xe, Lôi Hòa Nghi quay lại ôm ông, bố mẹ, các anh sau đó mới cùng bố con Cung Huyền Thương lên xe đi đến lễ đường tổ chức hôn lễ.

Trên xe một nhà ba người vui vẻ hạnh phúc, chỉ mới xa nhau vài ngày nhưng lại không thiếu chuyện để nói, mãi đến khi xe dừng lại đến lễ đường rồi mới tách nhau ra để về phòng chuẩn bị thay đồ và đón tiếp khách mời. Xe của Lôi gia cũng dừng lại, cùng ông nội Cung tiếp khách trong lúc gia đình ba người đang chỉnh trang. Lôi Hòa Nghi thay một bộ váy cưới sau đó cùng Cung Huyền Thương ra tiếp khách cùng mọi người trong nhà, đợi khách đến đông đủ rồi mới trở lại phòng thay độ thay bộ váy chính chuẩn bị làm lễ.

Dàn phù dâu sau khi thay đồ chỉnh lớp makeup xong thì sang phòng Lôi Hòa Nghi hỗ trợ, bởi vì váy cưới của cô lớn lại đính kim cương cho nên cần phải có người giúp mới có thể mặc vào. Qua một lúc sau khi trang điểm và mặc xong váy cưới, nhân viên đang giúp Lôi Hòa Nghi đeo vương miện và khăn voan lên thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, Ninh Mẫn đi ra mở cửa thì nhìn thấy Cung Huyền Thương, anh vẫn chưa thay đồ đã vội đến đây, trên tay lại cầm một hộp vuông khác, đưa cho Ninh Mẫn:

- Giao cho Nghi Nghi giúp tôi!

- À được!

- Cảm ơn!

Ninh Mẫn cầm hộp đi vào, Lôi Hòa Nghi cũng đã đeo xong khăn voan và vương miện, dáng vẻ phi thường lộng lẫy xinh đẹp.

- Nghi Nghi, chồng cậu nhờ mình đưa cái này cho cậu!

- Mình xem nào!


Lôi Hòa Nghi mở hộp ra, thoáng chốc đã bị ánh sáng làm cho chói mắt.

- Woa… giày thủy tinh!

- Không phải thủy tinh… là pha lê tự nhiên!

- What… pha lê tự nhiên đắt đỏ lắm á!

Bên trong hộp là đôi giày làm từ hai khối pha lê tự nhiên nguyên khối được cắt mài một cách tỉ mỉ công phu, mỗi giác cắt đều cực kỳ đẹp, dưới ánh đèn tỏa ra ánh sáng ngũ sắc lộng lẫy đến kỳ lạ. Không chỉ vậy gót giày 9 phân còn được điêu khắc thêm một cành hoa quấn quanh đầy uyển chuyển mềm mại, xinh đẹp vô ngần, trước mũi giày là một con bướm được chạm khắc tinh tế sinh động như thật cực kỳ phù hợp với khăn voan đính họa tiết bươm bướm của Lôi Hòa Nghi, tổng thể khiến đôi giày trở thành báu vật mà không một cô gái nào cầm lòng được, vừa xa hoa vừa rực rỡ. Ngay cả Lôi Hòa Nghi đã quá quen với sư xinh đẹp và xa xỉ cũng bị rung động trước đôi giày như bước ra từ truyện Cinderella này, không, thậm chí so với giày của Cinderella còn chân thật và đẹp hơn. Lôi Hòa Nghi kìm nén trái tim rung động của mình, đặt giày xuống mang vào, vốn dĩ với chất liệu cứng cáp như pha lê mang vào ít nhiều gì cũng sẽ đau chân nhưng Cung Huyền Thương đã lường trước nên nghệ nhân làm ra đôi giày đã dán một lớp keo mềm bên vòng viền đôi giày, vừa không đau chân vừa không bị tuột. Lôi Hòa Nghi mang giày vào đứng lên đi thử một vòng, cảm giác kỳ diệu vô cùng, hệt như mỗi bước đi đều mang theo linh khí và ánh sáng, âm thanh phát ra cũng trong trẻo đến lạ.

- Nghi Nghi à, chị đẹp quá, quả thật là công chúa mà!

- Hơn cả công chúa ấy chứ!

- Thấy Cung Ảnh đế chịu chơi như vậy em vừa tra thử trên Baidu, chị biết không, chiếc vương miện chị đang đeo thuộc về hoàng gia nước Nga đấy, không biết làm sao ngài Cung có thể mang về được nữa, ngưỡng mộ quá đi!

Lôi Hòa Nghi nghe thế không khỏi giật mình, đi đến gương nhìn vào chiếc vương miệng trên tóc mình, vương miện thiết kế đơn giản nhưng đầy tinh tảo toát lên khí chất xa hoa vương giả, vừa nhìn đã biết nguồn gốc không đơn giản, chỉ là không ngờ lại đến từ hoàng gia nước Nga, nếu vậy Cung Huyền Thương có thể mang về nhất định không đơn giản, người đàn ông này quả thật luôn làm người khác đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.

- Nghi Nghi à, sắp đến giờ rồi!

- Mình biết rồi!

Ninh Mẫn mang trang sức đến cho Lôi Hòa Nghi đeo vào, Cung Huyền Thương đã nhờ GRAFF chế tác một bộ trang sức riêng, lấy kim cương trắng và hồng nhạt làm chủ đạo, đặc biệt cho cô sử dụng trong kịp này. Bộ trang sức có dây chuyền, bông tai, vòng tay và nhẫn nối liền bằng một sợi dây kim cương nằm lặng lẽ trên mu bàn tay, không quá phô trương xa xỉ nhưng vừa nhìn đã biết không tầm thường, cực kỳ hài hòa với dung mạo và khí chất của Lôi Hòa Nghi hôm nay.

- Nghi Nghi, Euphoria của cậu này!

Sau khi đeo xong trang sức Ninh Mẫn cầm hộp nhung đựng viên kim cương Euphoria làm chấn động dư luận năm ấy cẩn thận đeo lên cho Lôi Hòa Nghi, Euphoria diễm lệ nằm trước ngực khiến cô dâu hôm nay trở nên yêu kiều hơn bao giờ hết, Lôi Hòa Nghi nhìn mình trước gương, nghĩ đến vài phút nữa sẽ đi vào lễ đường cùng Cung Huyền Thương thì không khỏi căng thẳng.

Thanh Thu nhìn Lôi Hòa Nghi toàn thân tỏa ra hào quang mà ôm ngực:

- Nghi Nghi, hôm nay chị như viên kim cương biết đi vậy, chói mù mắt em rồi!

Váy cưới lẫn khăn voan dài đều đính hàng ngàn viên kim cương siêu nhỏ, giày pha lê cả bộn tiền, chiếc vương miện kim cương xa xỉ có nguồn gốc từ hoàng thất giá trị không thể đo lường, bộ trang sức được đặc riêng từ GRAFF, đặc biệt là chỉ riêng Euphoria thôi đã mấy chục triệu đô rồi, thật sự khiến người ta đỏ mắt.

Đổi lại là người khác cả người đầy tiền thế này nhìn vào chỉ thấy phô trương lãng phí nhưng Cung Huyền Thương chi tiền cho vợ nhiều nhưng lại khiến cô càng trở nên xinh đẹp ưu nhã, sang trọng đoan trang không hề có chút phô trương nào.

- Ngưỡng mộ chết mất thôi, phải làm sao mới có thể gặp được người đàn ông như Cung Ảnh đế đây!

- Không cần ngưỡng mộ, người như Cung Ảnh đế cũng chỉ có tiểu tiên nữ như Nghi Nghi mới xứng thôi. Chúng ta được tham dự hôn lễ thế kỷ này cũng đủ khiến bao người ngoài kia đố kỵ rồi.

- Đúng đúng, mình lại quên mất!

Hân Hân nhìn Lôi Hòa Nghi, trong mắt không giấu được kích động:

- Chị, tranh thủ còn chưa đến giờ làm lễ, chúng ta chụp ảnh chung được không ạ, em sợ lát nữa mình tranh không lại với khách bên ngoài!

- Được chứ!

- Yeah, chụp ảnh, chụp ảnh!

Mọi người lần lượt lấy điện thoại của mình nhờ người khác chụp ảnh với Lôi Hòa Nghi, mỗi người chụp vài kiểu đến khi đủ mới thôi sau đó về nhà chọn ảnh rồi chỉnh sửa đến khi hài lòng.

Tiểu Tố đang vui vẻ chọn ảnh thì chợt nghĩ tới gì đó:

- Em đang nghĩ… hỷ phục Cung Ảnh đế cũng chuẩn bị giày, váy cưới… cũng chuẩn bị giày… vậy có khi nào bái đường với giá y… cũng có giày không…

Năm người còn lại đưa mắt nhìn nhau, không hẹn hít sâu:

- Không phải “có khi nào” mà là “chắc chắn” chúng ta cứ đợi tuyệt tác tiếp theo của Cung Ảnh đế đi.

Lôi Hòa Nghi nhấc tà váy nhìn đôi giày pha lê hoa lệ dưới chân hít sâu, với tính cách của Cung Huyền Thương nhất định không thiếu giày cho bộ giá y đỏ thẫm kia…

Cũng không để mọi người suy đoán nhiều, giờ làm lễ đã đến mọi người lần lượt di chuyển ra bên ngoài.

Tại lễ đường, toàn bộ đều chìm trong ánh sáng xanh thẳm đầy ảo mộng, Cung Huyền Thương lựa chọn concept Đại dương trong ngân hà, sự kết hợp giữa hai niềm yêu thích của vợ và con trai, ngoại trừ hệ thống ánh sáng thì tổng thể lễ đường còn được trang trí bằng toàn bộ hoa tươi vận chuyển từ nhiều thành phố trong nước đến, từ mẫu đơn, cẩm tú cầu, hoa hồng, Tulip, linh lan,… màu sắc cũng được chọn màu xanh băng hiếm thấy để phù hợp với màu chủ đạo và concept lễ đường, mọi người đều bị sắc hoa và mùi hương làm cho thoải mái dễ chịu, không khác gì lạc vào vườn cổ tích.

Dưới sàn là hoa tươi, trên trần là hệ thống đèn chùm xa xỉ lấy màu xanh của đại dương và ngân hà làm chủ đạo, thêm các mô hình hành tinh, các chòm sao cùng với các động vật biển như sứa, cá voi, sao biển… được mô phỏng với đèn dây trông cực kỳ chân thật, xinh đẹp và lộng lẫy, mang đến trải nghiệm tuyệt diệu nhất cho người xem. Khiến những thanh niên trẻ và mấy đứa nhỏ yêu thích không thôi, liên tục tìm chỗ chụp ảnh. Những người có mắt nhìn đều không khỏi quan sát để đánh giá, từ bối cảnh, hệ thống âm thanh đến ánh sáng, mô hình mô phỏng… tất cả đều hoàn mỹ đến cực điểm, chỉ có thể dùng mấy từ hoành tráng hoa lệ để hình dung. Siêu hôn lễ này… quả thật là một dạ tiệc ánh sáng hiếm thấy.

Lễ đường diện tích vô cùng lớn, dùng để đón tiếp vô số khách quý. Cung Huyền Thương là ông lớn thương giới, đối tác trong và ngoài nước trải dài khắp nơi, bạn học cũng đều là những nhân vật lớn giữ vị trí quan trọng trong nhiều doanh nghiệp hàng đầu, Lôi gia là trâm anh thế phiệt nguồn gốc chính trị, khách mời ngoại trừ đối tác làm ăn còn là những chính trị gia quyền lực trong và ngoài nước, nổi bật quen thuộc trong số đó chính là Yến Thành Huân, chính vì thế mà ngoại trừ việc bố trí lễ đường thì vấn đề an ninh cũng được đặt lên hàng đầu, lẫn trong vô số vệ sĩ và phục vụ là những đặc công tinh nhuệ trong quân đội phụ trách bảo đảm an toàn cho các chính trị gia và Lôi lão gia tử, nhìn thì không có gì khác lạ nhưng xung quang trong và ngoại hội trường vô số máy bay không người lái lượn lờ giám sát đề phòng, người của quân đội túc trực ở phòng camera để điều phối và theo dõi, mọi thứ đều diễn ra một cách âm thầm cẩn trọng, ngay cả phóng viên nhiếp ảnh gia cũng đều là người của Đài Truyền hình Quốc gia cài vào để tránh chụp và lan truyền những thứ không nên lan truyền.

Đến giờ làm lễ, khách mời đã an vị tại chỗ ngồi, Cung Huyền Thương trong bộ Tuxedo trắng nơ đen với hoa tươi trước ngực đầy lịch lãm phong độ, bên cạnh là Kiêu Kiêu với bộ vest trắng đen không khác gì phiên bản thu nhỏ của bố, trên tay Cung Huyền Thương cầm bó hoa cưới hướng mắt về phía cầu thang. Cùng với giọng nói trầm ấm của MC đang dẫn dắt buổi lễ thì ca từ của bài hát “Beautiful in white!” do nhóm nhạc Westlife đích thân thể hiện cũng được vang lên tràn đầy hạnh phúc, Lôi Lăng Hàn làm nhạc trưởng điều phối các nhạc công hòa âm khiến cho quan cách không khỏi thả hồn vào giai điệu và chờ đợi cô dâu xuất hiện.

Lúc này Lôi Hòa Nghi cũng xách váy bước xuống bậc thang từng bước một, âm thanh ấm áp hạnh phúc của bài hát lọt vào tai cô hòa cùng tiếng bước chân khiến tim Lôi Hòa Nghi đập mạnh không thôi. Đến khi cô xuất hiện tại bậc thang cuối cùng, đối diện là con đường đầy hoa nơi Cung Huyền Thương đang đứng phía xa xa, ánh đèn chợp tắt chỉ còn le lói chút ánh sáng nhỏ. Đôi mắt cả hai không hẹn khóa chặt bóng dáng đối phương dù cách xa chục mét. Lúc này Lôi lão gia tử đứng dậy từ trên xe lăn, đi đến bên cạnh Lôi Hòa Nghi giơ khuỷu tay ra với cô.

- Ông nội!

- Đến đây, ông nội đưa cháu về nhà chồng!

Vốn dĩ sức khỏe Lôi lão gia tử sau vụ tai nạn của Lôi Hòa Nghi đã suy giảm nghiêm trọng, mãi đến khi hai mẹ con trở lại mới bắt đầu chuyển biến tốt lên, biết cháu gái muốn tổ chức hôn lễ nên ông cũng muốn làm gì đó nên trong khoảng thời gian vợ chồng Lôi Hòa Nghi dẫn con trai đi du lịch, Lôi lão gia tử cũng cố gắng tập luyện để có thể đứng dậy, bước đi, đích thân dìu cháu gái đi trên lễ đường.

Lôi Hòa Nghi xúc động kìm nén nước mắt choàng tay mình qua khuỷu tay Lôi lão gia tử, hôm nay ông mặc bộ quân phục 4 sao của mình, trên ngực áo là những huy chương chiến công mà thời nay đã ngừng trao, vĩ đại vô cùng, vừa nhìn đã khiến người khác kính nể, sở dĩ ông làm vậy cũng chính là cho mọi người thấy Lôi gia vĩnh viễn là nhà, là chỗ dựa vững chắc nhất cho Lôi Hòa Nghi, ai cũng không thể ức hiếp cô. Không chỉ ông nội Lôi mà bố Lôi và ba người anh trai cũng đưa Lôi Hòa Nghi bước đi trên lễ đường này. Sau khi cô khoác tay ông nội thì bốn người đàn ông Lôi gia cũng bước ra sau lưng cô, bố Lôi và Lôi Lăng Triệt đứng trước, Lôi Lăng Quân và Lôi Lặng Hàn đứng sau, cùng nhau nâng khăn voan của Lôi Hòa Nghi đưa cô đi về phía Cung Huyền Thương, phía trước là cặp song sinh nhà Lôi Lăng Quân và cặp song sinh nhà Bạc Kình Thương làm hoa đồng, vừa đi vừa rải hoa. Hai bên lối đi ngoại trừ được trang trí với hoa tươi còn có những bức ảnh nhỏ kích thước khác nhau đều là ảnh cưới hai vợ chồng chụp cùng con trai lúc đi du lịch, Lôi Hòa Nghi nhìn thấy mà không khỏi xúc động…

Khi mọi người bước đi đèn trong lễ đường càng trở nên tối hơn nhưng chính điều đó lại làm bộ váy cưới kim cương của Lôi Hòa Nghi càng tỏa sáng lung linh, khiến quan khách ngồi phía dưới phải òa lên suýt xoa vì vẻ đẹp lộng lẫy quyền quý này. Kim cương trong tối sáng đến chói mắt, Euphoria diễm lệ trên cần cổ xinh đẹp càng rực rỡ hơn bao giờ hết, đặc biệt là nhan sắc trời phú của Lôi Hòa Nghi vì khoảnh khắc này trở nên kiều diễm không gì sánh bằng, ngay cả hoa tươi và ánh đèn lung linh trong lễ đường cũng phải chào thua.

Cô dâu chú rể cách nhau ngày càng gần, Kiêu Kiêu đã sớm bị người mẹ xinh đẹp của mình làm cho ngây ngốc còn Cung Huyền Thương đã không còn làm chủ được mình. Hai mắt anh đắm đuối nhìn Lôi Hòa Nghi, nhìn cô đang đi về phía mình mà hai tay cứng ngắc, đôi mắt anh bất giác đỏ hoe ngấn nước, môi mím chặt như đang cố kìm chế để bản thân không phải khóc, Lôi Hòa Nghi cũng trở nên căng thẳng, nhìn Cung Huyền Thương trước mặt, một giọt nước mắt lăn dài trên má… là hạnh phúc đến rơi lệ.

Mãi đến khi bốn hoa đồng xinh xắn đã đi đến trước mặt Cung Huyền Thương rồi lần lượt rẽ hướng đi xuống sân khấu thì Lôi Hòa Nghi đã ở đối diện anh. Ông nội Lôi cầm tay cô đặt vào tay Cung Huyền Thương.

- Ông giao cháu gái của ông cho con chăm sóc, nếu một ngày nào đó cháu cảm thấy không thể chăm sóc con bé được nữa vậy thì chúng ta sẽ đón nó về, đừng làm tổn thương nó.

- Ông nội, ba và các anh yên tâm, con sẽ không làm mọi người thất vọng!

Ông nội Lôi vỗ vỗ mu bàn tay hai người gật đầu, sau đó không đành lòng thu tay lại lau đôi mắt đỏ hoe của mình, bố Lôi khẽ xoa đầu Lôi Hòa Nghi, gương mặt cũng có mấy phần không nỡ mà sụt sùi, sau cùng cũng chỉ nhìn con gái con rể khẽ cười gật đầu đỡ ông nội Lôi bước xuống chỗ ngồi.

Lôi Hòa Nghi quay nhìn người nhà rồi lại nhìn Cung Huyền Thương, anh đưa bó hoa cưới trên tay mình cho cô, sau đó nâng hai tay Lôi Hòa Nghi lên đầy trân trọng hôn xuống, vì thời khắc này hai người đã đợi rất nhiều năm cho nên nước mắt sớm đã không kìm được mà tuôn rơi. Cung Huyền Thương lấy khăn tay nhẹ nhàng thấm nước mắt trên mặt Lôi Hòa Nghi, cô cũng dịu dàng vuốt ve gò má Cung Huyền Thương, xoa dịu tình cảm mãnh liệt của anh ngay lúc anh.

Hai người khoác tay nhau đi đến vị trí trung tâm trước ánh mắt của toàn bộ quan khách và cùng nhau tuyên thệ, sau khi kết thúc lời tuyên thệ, Kiêu Kiêu nhận nhiệm vụ cầm hộp nhẫn cho bố mẹ đi đến đưa cho hai người. Cung Huyền Thương xoa đầu con trai cầm lấy chiếc nhẫn kiểu nữ đeo lên cho vợ, nhẫn của Lôi Hòa Nghi toàn bộ đều được đúng full kim cương màu vàng nhạt kích thước nhỏ quanh nhẫn ngụ ý “Tình duyên không đứt”, trái ngược với đó là chiếc nhẫn kiểu nam của Cung Huyền Thương chỉ có một viên kim cương cùng màu đính ở giữa với ngụ ý “Chỉ một tình yêu”, tuy vậy vừa nhìn cũng đã biết là nhẫn cặp rồi. Khoảnh khắc hai người trao nhẫn, trên trần nhà vô số cánh hoa rơi xuống như đang chúc mừng cặp đôi trẻ khiến mọi người lập tức vỗ tay hoan hô, trước những lời cổ vũ của khách mời, chú rể cúi đầu xuống hôn cô dâu, một tay Cung Huyền Thương ôm eo vợ một tay che mắt con trai. Nụ hôn này của anh rất dịu dàng ôn hòa, khẽ chạm môi đầy yêu chiều rồi tách ra, hai người tựa trán vào nhau tận hưởng giây phút thiêng liêng hạnh phúc giữa vô vàn cánh hoa rơi. Cung Huyền Thương cẩn thận lấy những cánh hoa rơi trên đầu Lôi Hòa Nghi xuống, sau đó hai vợ chồng dẫn con trai đi đến bàn rượu làm nghi thức khui rượu chúc mừng.

Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi cùng nhau rót đầy rượu trên tháp ly sau đó mỗi người cầm một ly, riêng Kiêu Kiêu được đặc cách cầm ly sữa, ba người nâng ly cùng toàn thể khách mời hôm nay. Đúng lúc này màn hình lớn trên trung tâm lễ đường bậc sáng chiếu lại những khoảnh khắc hạnh phúc của hai vợ chồng từ lúc mới quen nhau còn chưa yêu đương đến lúc xác định quan hệ, thậm chí có cả những tấm ảnh gia đình ba người hạnh phúc trong khoảng thời gian đi du lịch lúc trước.

Lôi Hòa Nghi vừa nhìn vừa xúc động, hai mắt đỏ hoe, cô không biết mọi người lấy đâu ra những tấm ảnh này nhưng hiện tại cô thật sự cảm thấy may mắn bởi lẽ những khoảnh khắc đó vẫn sẽ tồn tại mãi về sau. Trái với sự xúc động của Lôi Hòa Nghi thì người ngồi phía dưới bị bón cơm chó đến nỗi ngưỡng mộ phát khóc. Chỉ có Lantana là ôm con trai cười thỏa mãn bởi lẽ đó là kiệt tác của cô, là món quà đặc biệt cô dành tặng Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương bù lại cho tiếc nuối mình không thể làm phù dâu cho cô bạn thân.

Đợi đến khi máy chiếu chiếu xong thì đèn trong lễ đường lại tắt đi đổi lại những mô hình hành tinh, chòm sao và sinh vật biển lóe sáng, toàn bộ tường trong lễ đường lúc này liền biến đổi, mọi người suýt xoa quan sát xung quanh. Chỉ thấy tường không còn là tường, dưới hiệu ứng ánh sáng mô phỏng thực tế ảo, cả lễ đường như chìm trong ngân hà mênh mông với vô số tinh tú nhưng đặc biệt hơn là ngân hà này lại có những loài sinh vật biển bơi lội, không chỉ chấn động về mặt thị giác mà xen lẫn với âm thanh tán thưởng của mọi người là giọng hát du dương bay bổng của cá voi, hệt như đang hát chúc mừng hôn lễ hạnh phúc này - một đêm tiệc đa giác quan khiến mọi người có được một trải nghiệm khó quên.

Kích động nhất không phải bạn nhỏ Kiêu Kiêu thì còn có thể là ai, nhóc con là một trong số ít đứa trẻ có thể tham dự hôn lễ của bố mẹ, còn được lựa chọn concept yêu thích của mình, không ngờ bố yêu còn tặng cho hai mẹ con một kinh hỉ lớn như vậy. Gương mặt bụ bẫm của Kiêu Kiêu đã thích thú đến đỏ bừng, say mê ngắm nhìn hình ảnh từng đàn cá voi bơi lượn ca hát do công nghệ cao mang lại.

Cung Huyền Thương ôm con trai nghiêng đầu hôn lên thái dương của vợ:

- Thích không em?

- Thích lắm ạ… Đại dương trong ngân hà - thật sự… rất kỳ diệu, anh làm sao làm được như vậy…

- Cũng không phải quá khó, chủ yếu là anh muốn em và con có được những kỷ niệm tuyệt vời nhất trong ngày trọng đại này mà thôi. Nếu em thích, anh về cải tạo lại phòng ngủ của chúng ta một chút…

- Anh lại phá của rồi…

Thực tế thì Lôi Hòa Nghi chỉ nói đùa mà thôi, dù sao cô biết chồng mình làm gì cũng có chừng mực.

Qua vài phút thì màn trình diễn tuyệt diệu nhất cũng kết thúc, mọi người vẫn còn chưa thoát khỏi cơn chấn động vừa rồi, trong lòng vẫn còn chút lưu luyến. Nhưng rất nhanh đã bị bỏ qua bởi vô số cao lương mỹ vị, mọi người bắt đầu nhập tiệc, Cung Huyền Thương để con trai đi chơi cùng các bạn nhỏ còn mình và vợ cùng nhau đi mời rượu.

Lôi Hòa Nghi là nhân vật chính nên khó tránh khỏi bận rộn rất nhiều, có thể từ chối uống rượu quá nhiều nhưng chụp ảnh thì không thể. Mọi người đều cực kỳ thích hội trường tổ chức hôn lễ cũng như cô dâu xinh đẹp nhất hôm nay nên Lôi Hòa Nghi bị mọi người kéo đi chụp ảnh hết góc này đến góc khác. Dù sao bộ váy cưới này thật sự quá kinh diễm, cộng thêm đôi giày pha lê phát sáng lúc ẩn lúc hiện có sức cám dỗ quá lớn, ai cũng muốn cọ cô dâu để xin may mắn nên Lôi Hòa Nghi cũng không nỡ từ chối.

Chụp hình với người lớn xong Lôi Hòa Nghi lại đi đến chỗ con trai và mấy đứa cháu, nhờ nhiếp ảnh gia chụp vài tấm ảnh lưu niệm. Cung Huyền Thương tách vợ không được mấy phút lại sấn tới thấy cô đang ở cùng con trai thì buông ly rượu xuống đến chỗ hai mẹ con, giao việc tiếp rượu lại cho phù rể.


Lôi Hòa Nghi sợ con trai đói nên đang nhờ nhân viên lấy ít đồ ăn cho con, vừa hay Cung Huyền Thương cũng đi đến, thấy cô khổ sở vì phải cẩn thận không để váy cưới va quẹt thì xót vợ:

- Khách khứa để anh lo cho, em cùng Ninh Mẫn đi thay một bộ váy đi bàn cho thoải mái đi.

- Dạ… vậy anh giúp em một chút nhé!

- Em cứ yên tâm!

Lôi Hòa Nghi gọi Ninh Mẫn cùng nhau trở lại phòng thay đồ, cô thay bộ váy và tháo khăn voan cùng với dây chuyền ra, thay một bộ váy đi bàn bằng vải lụa trơn trắng, thanh lịch mà đầy sang trọng, chỉnh trang lại một chút rồi trở lại hội trường chính. Cung Huyền Thương biết Lôi Hòa Nghi chưa kịp ăn gì nên nhân lúc cô thay váy đã tranh thủ lấy cho cô ít thức ăn nhẹ lót bụng, đợi Lôi Hòa Nghi vừa trở ra đã được anh đút thức ăn cho. Quả thật cô cũng có chút đói lại sợ làm chậm trễ thời gian nên cơ hàm hoạt động không ngừng nhanh chóng ăn hết thức ăn trên đĩa.

- Anh cũng ăn đi ạ, đừng mãi uống rượu thế có hại cho bao tử lắm!

- Em ăn xong anh sẽ ăn!

- Em không ăn nữa đâu, ăn thêm no quá lát sẽ không mặc vừa giá y mất…

- Không cần lo chuyện này, ăn thêm một miếng nào!

Lôi Hòa Nghi không cưỡng lại được ánh mắt của anh, ngoan ngoãn ăn thêm một ít rồi chuồn đi lấy thức ăn cho anh, Cung Huyền Thương ngồi tại chỗ vừa ăn vừa trò chuyện với mấy đứa nhóc để không bị mời rượu, trong lúc đó thì Lôi Hòa Nghi tiếp tục uống rượu mừng cùng khách mời và trò chuyện. Cuối cùng là tiết mục bắt hoa cưới, đây là bó hoa Cung Huyền Thương đích thân gói cho cô cho nên nói gì Lôi Hòa Nghi cũng không chịu ném sợ làm hỏng. Thay vào đó cô dùng mấy sợi ruy năng quấn hờ vào vị trí tay cầm chỉ có một sợi là buộc lại, các cô gái mỗi người cầm một sợi rồi kéo, người nào may mắn sẽ cầm trúng sợi suy băng buộc vào bó hoa. Hôn lễ của Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương cực kỳ có sức hút cho nên cô gái nào cũng nóng lòng ké chút may mắn khiến cho màn bắt hoa cưới này náo nhiệt vô cùng. Cuối cùng không biết vô tình hay hữu ý mà Ninh Mẫn lại là người bắt được, cũng thật trùng hợp trong ba người Lôi Hòa Nghi, Lantana và Ninh Mẫn thì cô ấy là người duy nhất chưa lập gia đình, xem ra chuyện vui sắp đến rồi.

Buổi lễ đến hồi kết thì cũng đã qua buổi trưa, hôn lễ vẫn còn phần tiếp là nghi thức bái đường cho nên mọi người cũng không vội về. Hôn lễ lần này của Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi diễn ra theo hai phong cách cả truyền thống và hiện đại. Lễ đường đã làm người ta thán phục cho nên mọi người cũng rất mong chờ không biết Cung Huyền Thương chuẩn bị cho nơi bái đường của mình như thế nào.

Hôn lễ hai phong cách đều được tổ chức tại cùng một nơi nên mọi người chẳng cần phải di chuyển đi đâu, chỉ cần nghỉ ngơi một khoảng thời gian đợi nhân vật chính chỉnh trang là được.

Giá y, trang sức và những thứ cần thiết đều đã được mang từ nhà đến, đang lúc nhân viên trang điểm đang giúp Lôi Hòa Nghi makeup thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. Tiểu Tố ở gần đó nhất lập tức bước đến, bên ngoài là Kiêu Kiêu:

- Kiêu Kiêu bảo bối, có chuyện gì sao em?

- Chị ơi, bố nói trước đại hôn tân lang tân nương không được gặp nhau nên bố nhờ em đưa cái này cho mẹ.

- Ayda được rồi, chị sẽ đưa cho mẹ em ngay, cảm ơn em nhé!

- Dạ, tạm biệt chị!

Đợi Kiêu Kiêu đi khuất rồi Tiểu Tố mới đóng cửa ôm đồ đi vào.

- Chị Nghi Nghi, ngài Cung lại đưa đồ đến cho chị đây!

- Xem kích thước thì chắc chắn là giày nữa rồi!

Lôi Hòa Nghi đưa tay nhận lấy hộp cẩn thận mở ra, quả thật bên trong là một đôi giày cưới, chói mù mắt. Giày làm từ vải đỏ là sự kết hợp giữa giày tân nương và giày cao gót, đế giày cao 9 phân làm từ vàng được đẽo gọt thành hoa văn chim phượng đầy tỉ mỉ đính thêm đá quý và hồng ngọc vào các chi tiết của chim phượng trông cực kỳ quý giá và sinh động, thân giày được đính họa tiết trang trí làm từ vàng, trân châu, ngọc trai, phỉ thúy, huyết ngọc… xa xỉ đến cực điểm, tưởng chừng như chỉ xuất hiện trong phim hoạt hình hay chỉ có công nghệ AI mới làm ra.

- Đẹp quá đi!

- Không có điểm nào để chê, nhìn cứ như giày từ trong phim bước ra vậy…

- Còn đẹp hơn mấy đôi trong phim hoạt hình nữa, này là phải tốn bao nhiêu tâm huyết đây…

- Vừa nhìn bộ giá y với trang sức em đã muốn mù mắt rồi giờ thêm đôi giày bằng vàng này nữa, má ơi…

Ninh Mẫn lắc đầu với mấy cô nhóc này, lên tiếng nhắc nhở:

- Mấy đứa làm phù dâu cũng không được lơ là đâu, đã chuẩn bị xong chưa, sắp đến giờ rồi đó!

- Vâng vâng bọn em đi ngay!

Lôi Hòa Nghi cầm đôi giày quý giá trên tay, trong lòng ngọt ngào không thể tả, nhìn mình trong gương, qua hôm nay hai người đã là vợ chồng danh xứng với thực cả về nghi thức lẫn pháp luật, không có nỗi niềm hạnh phúc nào lớn hơn chuyện này.

- Nghi Nghi à, thay đồ thôi!

- À được!

Ninh Mẫn và Mạn Uyển mang giá y đến giúp Lôi Hòa Nghi mặc vào sao đó cô trở lại bàn trang điểm hướng dẫn nhân viên đeo mũ phượng và trâm cài cho mình, cài tóc xong thì đến những món trang sức còn lại, cuối cùng Lôi Hòa Nghi mang giày hỉ vào nhìn lại mình trên gương. Bách điểu triều phụng đỏ rực với họa tiết phượng hoàng bằng vàng đầy uy nghi hiển quý, tượng trưng cho quyền lực trên cao, thứ Cung Huyền Thương làm cho cô không đơn giản chỉ là một bộ giá y mà còn là một bộ cẩm bào tượng trưng cho thân phận địa vị của hai người. Không nghĩ đến ở thời điểm này còn có thể khoác lên mình mũ phượng khăn quàng vai gả cho người mình yêu, cứ có cảm giác mọi thứ như một giấc mộng vậy…

Hân Hân đưa cây quạt hỷ cho Lôi Hòa Nghi cầm, che khuất nửa gương mặt.

- Đến giờ rồi, mình ra sảnh chính thôi chị!

- Ừm!

Tại sảnh chính, khách khứa dưới sự hướng dẫn của nhân viên đã lần lượt an tọa, diện tích sảnh cũng lớn không kém lễ đường trước đó, toàn bộ chìm trong sắc đỏ tươi thắm của hoa tươi và lụa đỏ. Toàn bộ không gian được trang trí mô phỏng theo cung điện của hoàng cung, xa xỉ hoa lệ vô cùng. Mô hình rồng phượng màu vàng được điêu khắc kỳ công một cách quyền lực được trang trí ở trung tâm nơi bái đường đầy nổi bật, trên trần ngoài trừ đèn lồng, lụa đỏ còn có hoa tươi, uyên ương hồ điệp và hệ thống đèn chiếu sáng, tổng thể rực rỡ hài hòa mà cực kỳ tráng lệ. Chỉ có thể dùng một từ giàu để hình dung nơi này.

Giờ lành đã đến, Tân lang đã ở hôn đường, Cung Huyền Thương mặc bộ hôn phục màu đỏ thêu chỉ vàng, đầu đội mũ quan, dung mạo lẫn phí chất đều xuất sắc trông hệt như một vương quan quý tộc trong ngày thành hôn, ánh mắt đăm đăm nhìn về phía cửa đối diện chờ Tân nương của mình. Chủ hôn hôm nay là hai ông lão của Cung gia và Lôi gia, bố Lôi đứng bên cạnh, Kiêu Kiêu cũng mặc một bộ cổ phục màu đỏ đồng điệu với bố, anh tuấn đáng yêu đến lạ đang đứng bên cạnh các cậu mợ của bé cùng với các em.

Người chủ trì hôn lễ vừa cất tiếng “Tân nương đến”, cửa lớn lập tức mở ra, Lôi Hòa Nghi trong bộ hôn phục lộng lẫy hai tay cầm quạt hỷ đính kết từ đá quý, che mặt bước vào, Thanh Thu và Ninh Mẫn cầm khăn quàng vai thêu chim phượng giúp cô choàng lên buộc lại cẩn thận sau đó lui sang hai bên sảnh. Mẹ Lôi trong bộ sườn sám đỏ đầy quý phái đi đến, trên tay cầm một chiếc lược gỗ đứng sau lưng nhẹ nhàng chải tóc cho con gái, nói là chải tóc nhưng thực tế tóc Lôi Hòa Nghi đều được búi gọn để đội mũ phượng, mẹ Lôi chỉ chải bên ngoài thỉnh thoảng chạm vào những sợi dây vàng trên mũ phượng, chải ba lần như thế:

- Một chải chải đến đuôi - Tình duyên không đứt, hai chải - Răng long đầu bạc, ba chải - Con cháu đầy đàn…

Chải xong hai mắt mẹ Lôi đỏ hoe nhìn con gái, biết rõ con gái gả đến nhà chồng chỉ cách có mười mấy phút lái xe nhưng trong lòng vẫn không tránh khỏi lưu luyến khôn nguôi. Mẹ Lôi xoa tóc Lôi Hòa Nghi, khẽ hôn lên thái dương cô rồi gật đầu…

- Mẹ…

- Mẹ không sao!

Nói rồi mẹ Lôi đưa mắt nhìn Cung Huyền Thương ra hiệu cho Lôi Hòa Nghi đi tiếp còn mình thì cầm lược lui ra. Lôi Hòa Nghi chấn chỉnh lại cảm xúc, đôi mắt nhìn vào Cung Huyền Thương phía xa, thẳng lưng đi về phía anh, tà váy dài thướt tha trên đất phô bày hoàn toàn vẻ đẹp xuất thần.

Cùng với mỗi bước đi của cô là từng nhịp trống hòa cùng giai điệu của một bài cổ khúc của các nhạc công đang đàn bằng những nhạc cụ truyền thống, đặc biệt dễ nhận thấy nhất chính là Sở Mặc Thần lẫn trong đó đích thân thổi một khúc đưa Lôi Hòa Nghi xuất giá. Hai bên sảnh các vũ nữ không ngừng múa theo điệu nhạc phụ họa cho mỗi bước chân của Lôi Hòa Nghi, hoa cũng không ngừng lất phất rơi nâng bước Tân nương đến bên Tân lang.

Cung Huyền Thương xúc động nhìn Tân nương của mình, cô chỉ lộ ra nửa gương mặt trên chiếc quạt hỷ, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy tình cảm cùng với đóa hoa mẫu đơn đỏ tươi yêu kiều giữa trán càng khiến dung mạo như ẩn như hiện càng thêm bí ẩn dưới ánh đèn mờ ảo khiến anh nhìn đến ngây ngất, cho đến khi người đã xuất hiện trước mặt anh mới hồi thần bước đến đi bên cạnh Lôi Hòa Nghi tiến về phía trưởng bối.

Người chủ trì hôn lễ tiếp tục hộ tam bái…

Nhất bái thiên địa

Nhị bái cao đường

Tân lang Tân nương hướng về phía trưởng bối hai nhà hành lễ, Cung Huyền Thương chấp tay cúi người, Lôi Hòa Nghi lưng và cổ thắng tắp, eo khẽ nhún, đôi mắt xinh đẹp cụp xuống đầy kính cẩn.

Phu thê đối bái

Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi đứng đối diện hướng về đối phương mà hành lễ. Dù là thời khắc nào thì tư thế của Lôi Hòa Nghi luôn rất chuẩn chỉnh và đúng mực, người ngoài nhìn vào không rõ nhưng chỉ cần là bậc trưởng bối trong giới đều không khỏi gật gù thầm khen Lôi Hòa Nghi được nuôi dạy rất tốt, động tác cử chỉ ưu nhã như một nàng công chúa thực thụ, chỉ có Sở Mặc Thần biết Lôi Hòa Nghi vẫn luôn rất xuất sắc về mặt lễ nghĩa, đó đều là những thứ đã sớm ăn sâu trong máu của những người như bọn họ, chỉ là không có nhiều dịp để mọi người thấy rõ mà thôi.

Sau khi kết thúc tam bái, đôi phu thê cùng nhau nâng rượu mừng, tiếp đó người chủ trì hôn lễ mang một chiếc hộp gỗ sơn màu đỏ đến mở ra, bên trong là hôn thư được nhuộm đỏ bởi chu sa, mực viết màu vàng, Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương cùng nhau đóng dấu lên hôn thư. Người chủ trì kiểm tra rồi đặt lại hôn thư vào hộp đưa lên chiếc bàn giữa hai vị trưởng bối, hướng xuống dưới cất dài giọng:

- Lễ thành!

Cùng với đó là tiếng pháo hòa cùng tiếng trống chúc mừng, xung quanh lại chìm vào một thoáng tối mù chỉ có chút ánh sáng le lói, chưa đến một giây đèn lồng trong hôn đường cùng với mô hình rồng phượng, uyên ương… sáng lên rực rỡ, tường xung quanh dưới hiện ứng công nghệ cao xuất hiện bối cảnh 3000 hoa đăng bay đầy trời chúc phúc cho đôi tân nhân hạnh phúc mĩ mãn. Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi nhìn nhau, hai tay nắm chặt, ánh mắt chất chứa nụ cười.

Phần quan trọng nhất của buổi lễ đã qua, tiếp theo là tiết mục nâng li chúc mừng và dùng bữa, thỉnh thoảng Lôi Hòa Nghi sẽ cùng khách mời chụp ảnh lưu niệm, bối cảnh hôn đường thật sự quá nguy nga tráng lệ, nếu không chụp ảnh với Tân lang Tân nương nhiều một chút mọi người sẽ cảm thấy rất có lỗi với tấm thiệp mời của mình. Nguyên một ngày làm lễ cưới cả hai người đều đã thấm mệt nhưng nhiều hơn hết vẫn là sự hạnh phúc lấp đầy trong lòng, có người yêu có con trai và gia đình bạn bè bên cạnh, cuộc sống này chỉ như thế là đủ.

Cung Huyền Thương nhìn Tân nương xinh đẹp của mình, kể từ khi nhận thức được tình cảm của mình dành cho cô anh đã chờ ngày này rất lâu rất lâu rồi. Cuối cùng trải qua bao trắc trở, khổ tận cam lai, trải qua mấy năm xa cách dài đằng đẵng anh cũng thực hiện được mong muốn khắc khoải bấy lâu nay.

- Anh rất hạnh phúc khi có em bên cạnh!

- Em cũng vậy!

***

Thích cái cách chú Thương “chọi” kim cương vào vợ 🌚

*Nói thật là em có chỉnh sửa chương tuần trăng mật của hai vợ chồng này từ hồi lâu rồi mà sợ up lên đây bị kí đầu quá à! 🤧


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận