Ảnh Đế Truy Thê!

*Í là cũng không biết đặt tên chương như nào cho ok! 🌚🌚🌚

***

Đợi đến khi hôn lễ kết thúc thì trời cũng đã tối muộn, một số khách vì thân phận đặc thù đã rời đi, một số sẽ được an bài nghỉ ngơi tại khách sạn của hai nhà Cung - Lôi nên có thể thoải mái uống thêm một chút.

Cung Huyền Thương giao Kiêu Kiêu cho ông bà ngoại chăm sóc, mình thì ở lại tiễn những vị khách còn lại về, Lôi Hòa Nghi đã vất vả cả ngày cho nên anh đã khuyên cô về thay đồ tắm rửa trước, anh sẽ về ngay.

Phòng tân hôn của hai vợ chồng nằm trên tầng cao nhất của khách sạn nên đi lại vô cùng thuận tiện, người thân hai bên gia đình cũng nghỉ ngơi ở đây nên dù đã tàn tiệc thì vẫn có chút gì đó an ủi, không vì cảm giác gả chồng đi xa mà bịn rịn. Cũng may hôn lễ kéo dài cả ngày nên từ cô dâu chú rể đến phù dâu phù rể đều thấm mệt, mà Cung Huyền Thương cũng tuyệt không để người khác phá hoại đêm tân hôn của mình nên không ai có can đảm đi nháo động phòng chính vì thế mà Cung Huyền Thương tiễn khách xong thì lập tức vui vẻ về phòng tân hôn của mình ngay.

Lôi Hòa Nghi về phòng trước, sau khi thay váy, tháo trang sức và tẩy trang thì đã đi ngâm nước ấm một lúc cho thư giãn. Xong xuôi thì cô mặc vào một bộ váy ngủ hai dây bằng vải lụa màu đỏ tràn đầy quyến rũ và mị hoặc và trở lại giường ngủ. Căn hộ này thuộc quyền sở hữu của Cung Huyền Thương nên mặc dù nằm ở khách sạn thì mọi thứ vẫn được trang trí kỹ lưỡng, đặc biệt là phòng tân hôn chìm trong sắc đỏ rực rỡ của sự hạnh phúc. Giường màu đỏ được trải đầy cánh hoa hồng, đầu giường còn dán chữ hỷ lớn cùng với hoa trang trí vừa ấm áp hạnh phúc vừa tràn đầy hương thơm.

Lôi Hòa Nghi nằm sấp trên giường chơi đùa với mấy cánh hoa trong khi đợi Cung Huyền Thương. Anh cũng không để cô đợi lâu, chẳng mấy phút sau bên ngoài đã có tiếng bước chân sau đó là tiếng gõ cửa và rồi Cung Huyền Thương đẩy cửa bước vào. Hôm nay anh uống không ít rượu, gương mặt đỏ ửng ngà ngà say, ánh mắt cũng có chút tơ máu nhưng vẫn còn giữ được chút tỉnh táo. Lôi Hòa Nghi vội đứng dậy đi đến đỡ anh, chỉ sợ anh say đi lại vấp té thì khổ. Cung Huyền Thương thấy vợ đến thì dang tay ôm thân hình mềm mại vào lòng, đầu dụi vào cần cổ trắng nõn cọ qua cọ lại.

- Anh đừng nghịch…

Cung Huyền Thương bị tiếng kháng cự gần như làm nũng của Lôi Hòa Nghi khiến cả người ngứa ngáy, hai tay ôm eo cô, chóp mũi cọ vào nhau, mùi rượu hòa cùng nhiệt độ nóng bỏng trên người anh phả vào mặt Lôi Hòa Nghi khiến cả người cô không khỏi ửng hồng.

- Anh không nghịch nữa nhé… em đừng giận…

- Em không giận, anh mau đi tắm đi, cả người toàn mùi rượu thôi!

- Nghe em!

- Em đỡ anh!

Lôi Hòa Nghi giúp Cung Huyền Thương thay đồ ra, chỉ để lại chiếc quần thun bên trong sau đó đưa anh vào nhà tắm rồi xả nước, trong lúc đợi anh tắm cô đi lấy quần áo treo vào cho anh thay sau đó ngoan ngoãn đứng đợi bên ngoài, chỉ sợ anh không tỉnh táo lại trượt ngã. Quen nhau đã lâu cô thừa biết tửu lượng anh rất tốt, số lần anh uống say cực kỳ ít, hôm nay uống nhiều như vậy chứng tỏ anh rất vui nên thoải mái buông thả bản thân. Lôi Hòa Nghi ngẩng đầu dựa người vào tường, tim đập thình thịch. Mặc dù làm vợ chồng đã lâu nhưng đêm nay mới thực sự là đêm động phòng, suy cho cùng vẫn là rất đặc biệt…

Đang ngẩn ngơ thì vòng eo một vòng tay mạnh mẽ ôm lấy, thoáng chốc cả người đã bị Cung Huyền Thương bao trọn. Gương mặt ngà ngà say ban đầu đã thanh tỉnh vài phần, cả người anh ướt đẫm sau khi tắm, nửa thân trên để trần lấm tấm những giọt nước còn sót lại không ngừng lăn tăn chảy trên làn da màu đồng săn chắc sau đó biến mất nơi đường nhân ngư quyến rũ, thân dưới chỉ có một chiếc khăn trắng quấn quanh eo, bao phủ lấy vật to lớn đã hơi phồng lên.


Cung Huyền Thương dường như không để tâm, ôm lấy Lôi Hòa Nghi, cúi xuống hôn lên trán cô sau đó đôi môi mát lạnh từ từ di chuyển xuống sống mũi, mắt, gò má, cằm sau đó dịu dàng đặt lên đôi môi mềm một nụ hôn tràn đầy tình yêu.

- Hôm nay dù vui đến đâu anh cũng sẽ không để mình say…

Lôi Hòa Nghi ngẩng đầu đáp lại nụ hôn của anh, bàn tay nhỏ nhắn đưa lên vuốt lại mái tóc ướt của cho gọn gàng.

- Em biết chồng em làm gì cũng có chừng mực huống chi là hôm nay!

Cung Huyền Thương cười, hai tay ôm cả người Lôi Hòa Nghi khiến cô như con gấu Koala treo trên hông anh, Lôi Hòa Nghi bị anh ôm đột ngột theo bản năng đưa tay ôm cổ anh để không bị ngã, sau đó chỉ có thể đỏ mặt để anh ôm về giường.

Cung Huyền Thương ngồi trên giường, Lôi Hòa Nghi dạng chân ngồi trên đùi anh, một tay anh lần mò vào mép váy Lôi Hòa Nghi xoa bóp bờ mông căng mịn sau đó mơn trớn vòng eo thon thả, một tay anh giữ cằm cô để dây dưa quấn quýt môi mềm.

Lôi Hòa Nghi bị anh hôn đến mơ mơ hồ hồ, đôi mắt xinh đẹp ngập nước đầy gợi tình, hai tay cô choàng qua cổ anh nhẹ nhàng sờ lên sợi dây chuyền quen thuộc trên xương quai xanh quyến rũ. Cung Huyền Thương bị cô sờ đến cả người ngứa ngáy, hạ thân có xu hướng ngày càng sưng to chọc vào nơi nào đó của Lôi Hòa Nghi khiến cả người cô run lên gục xuống trên ngực Cung Huyền Thương. Anh nghiêng đầu hôn lên gò má đỏ rực của cô, khẽ cười:

- Đêm còn rất dài…

Hai tay cầm lấy váy Lôi Hòa Nghi kéo lên, cô thuận theo ý anh giơ hai tay, cứ như thế chiếc váy ngủ mềm mại bị cởi ra đầy nhẹ nhàng trơn tru để lộ cơ thể hoàn mỹ như một khối ngọc thượng hạng. Cung Huyền Thương vùi đầu vào ngực cô cắn một cái, Lôi Hòa Nghi như mèo bị dẫm phải đuôi hai tay ôm đầu Cung Huyền Thương, đan vào mái tóc còn ướt của anh rước lấy tiếng cười khẽ đầy hấp dẫn.

Bàn tay Cung Huyền Thương vuốt dọc theo sống lưng trơn mịn, hé miệng ngậm một nụ hồng trước ngực khẽ cắn kích thích cả người Lôi Hòa Nghi co rút, tay còn lại dời từ sau lưng đến nhũ phong còn lại mà nắn bóp. Một bên ngực chìm trong khoang miệng ướt át bị anh gặm cắn bên còn lại bị bàn tay to lớn của anh xoa thành đủ loại hình dạng, nụ hồng bị kích thích đến căng cứng khiến cả người Lôi Hòa Nghi toát ra từng đợt mồ hôi mỏng, trong cơ thể như có một ngọn lửa đang bốc cháy từ từ, tấm khăn quấn quanh thân dưới của Cung Huyền Thương đã bị thấm ướt tại nơi nào đó.

- Thương… đừng… ưm… anh đừng như vậy… aaa… hmm…

Nghe giọng điệu đáng thương của vợ anh cũng rủ lòng thương xót, buông tha cho nụ hồng mong manh nhưng đôi mắt đã sớm bốc lên ngọn lửa tình khó có thể dập tắt, Cung Huyền Thương ngẩng đầu tựa lên ngực cô, hôn lên phần da thịt trắng đến lóa mắt, nụ hôn ướt át từ nhũ phong mềm mại dời lên xương quai xanh tinh xảo, sau đó nơi cần cổ thon thả đẹp như cổ thiên nga xuất hiện thêm mấy vết dâu tây:

- Em là của anh… nơi này là của anh… chỗ này cũng là của anh… mọi thứ đều là của anh…

- Vâng… em là của anh, vĩnh viễn như vậy…

Một tay anh đỡ eo Lôi Hòa Nghi một tay luồng vào mái tóc dài bồng bềnh đang xõa tung, tận hưởng xúc cảm suôn mượt khiến anh ngứa ngáy tận tim, bàn tay to lớn đỡ lấy đầu Lôi Hòa Nghi khiến cô phải cúi xuống đón nhận nụ hôn của anh. Cung Huyền Thương thỏa mãn cắn mút đôi môi ngọt lịm của người yêu, đôi mắt bùng lên thứ tình cảm cuồng nhiệt khiến người ta sợ hãi. Lôi Hòa Nghi bị anh hôn đến cả người vô lực, khắp khoang miệng đều là mùi hương của, lưỡi nhỏ bị anh cuốn lấy dây dưa đến tê liệt, mãi đến khi trong đầu bùng lên một tia sáng trắng, Lôi Hòa Nghi giật mình một cái, hạ thân có gì đó tuôn trào, Cung Huyền Thương rõ ràng cảm nhận được chiếc khăn quấn quanh eo mình bị thấm ướt một mảng, thoáng chốc hạ thân căng phồng, dục vọng càng không khống chế được khi anh nhận ra cô vợ yêu của anh bị anh hôn đến buông vũ khí đầu hàng, đang nằm lên vai anh thở dốc. Cung Huyền Thương yêu thương vuốt tóc xoa đầu Lôi Hòa Nghi thì thầm:


- Cô bé nhạy cảm… anh còn chưa bắt đầu mà!

Lôi Hòa Nghi còn chưa kịp tỉnh táo lại cả người đã bị xoay một vòng nằm lên giường, Cung Huyền Thương chống tay bên cạnh nhìn cô, sau cao trào cả người Lôi Hòa Nghi ửng lên sắc hồng đắm thắm, cơ thể trắng hồng phi thường nổi bật trên giường tân hôn màu đỏ, xung quanh lại là hoa hồng tươi tô điểm càng thêm dụ hoằn mê người, trông Lôi Hòa Nghi lúc này không khác gì một yêu tinh vừa giải trừ phong ấn đặc biệt là đôi mắt ướt át vừa mơ màng vừa giận dỗi thật sự có thể khiến bất cứ người đàn ông nào quỳ xuống. Cung Huyền Thương liếm môi, nâng hai chân ngọc lên, nhẹ nhàng cởi ra quần nhỏ của Lôi Hòa Nghi quăng đi tạo thành một đường cong parabol tiêu chuẩn, chiếc khăn quanh eo cũng bị anh thô lỗ tháo ra vứt xuống. Lúc này nếu Lôi Hòa Nghi được ví như yêu tinh thì Cung Huyền Thương chính là dã thú đang nhấm nháp con mồi của mình…

Anh đưa hạ thân của mình đến giữa hai chân Lôi Hòa Nghi, thân mật cọ xát, sự nóng bỏng dọa người khiến Lôi Hòa Nghi không khỏi sợ hãi giật thót cả mình, Cung Huyền Thương cúi xuống dịu dàng hôn lên môi cô, một nụ hôn nhu tình nhẹ nhàng như trấn an một con mèo nhỏ đang sợ hãi…

- Đừng căng thẳng…

- Em không… hmmm

Cung Huyền Thương mãi không tiến vào mà cứ thế trêu chọc Lôi Hòa Nghi, chỉ cọ xát bên ngoài khiến cả người cô ngứa ngáy khó chịu, còn hạ thân của anh đã sớm bị cô làm ướt đẫm, khí thế hùng hổ đến doan người.

- Anh… sao lại…

- Em muốn nói gì?

Lôi Hòa Nghi cuối cùng cũng hiểu anh đang trêu chọc cô.

- Anh xấu xa!

- Đàn ông trêu giường có ai mà không xấu? Bé ngoan, nói ra điều em muốn…

Bình thường Cung Huyền Thương nuông chiều dung túng Lôi Hòa Nghi đến không có giới hạn, có thể nói là muốn gì được nấy, anh tốt đến không thể chê được điểm nào. Tuy nhiên đàn ông bình thường càng bao dung càng quân tử lúc lên giường lại càng xấu xa, Cung Huyền Thương chính là kiểu như vậy, Lôi Hòa Nghi đã không còn xa lạ nhưng có lẽ hôm nay là một đêm đặc biệt nên anh càng thêm xấu tính… Cô mím môi uất ức nhìn anh, hi vọng anh sẽ mềm lòng

- Anh… aaa…

Cung Huyền Thương bị cô nhìn đến suýt thì không làm chủ được mình, gầm một tiếng khẽ động hạ thân, vật to lớn phía dưới vào một chút rồi lại ra khiến Lôi Hòa Nghi như bị chọc đúng chỗ ngứa nhưng lại không đủ thỏa mãn, càng lúc càng khó chịu. Cung Huyền Thương không vội, đôi môi mát lạnh hôn lên từng nơi trên gương mặt Lôi Hòa Nghi, thỏa mãn nhìn cô từ từ chìm sâu trong dục vọng. Đôi mắt Lôi Hòa Nghi tối lại, sâu thẳm bên trong cháy lên một ngọn lửa, hai tay ôm lấy cổ Cung Huyền Thương kéo xuống, như trút giận mà cắn một cái lên môi anh:


- Cho em…

- Hửm!

Bàn tay hư hỏng của cô kéo lê từ trên cổ xuống xương quai xanh của anh, nhẹ nhàng lướt qua hạt đậu đỏ đáng yêu đi xuống cơ bụng rắn chắc sau đó cầm lấy vật to lớn nóng bỏng đang căng cứng như thanh sắt của anh, kiều mỵ dụ dỗ:

- Muốn anh… lấp đầy em… tiến vào trong… thỏa mãn em, yêu em đi…

- Bé ngoan… thỏa mãn em!

- A…

Cung Huyền Thương gầm một tiếng sau đó thúc hông, cự vật to lớn nhờ có sự bôi trơn trước đó mà dễ dàng đi vào nơi sâu nhất trong cơ thể Lôi Hòa Nghi, thoáng chốc anh cảm nhận được vô số cái miệng nhỏ đang cắn mút hạ thân của mình, được sự mềm mại ấm áp tận cùng bao bọc lấy khiến anh gần như sung sướng đến mất hồn. Còn Lôi Hòa Nghi, trong khoảng khắc anh tiến vào, sự trống rỗng ngứa ngáy trong cơ thể được lấp đầy khiến cô co quắp cả hai chân, những cánh hoa trên giường bị chà đạp đến đáng thương, tay không kịp thu lại quẹt lên cơ bụng của anh.

Cung Huyền Thương bị tay cô làm cho ngứa ngáy, liền bắt lấy kìm cặp hai bên đầu, môi cũng bị anh bịt kín bằng những nụ hôn nóng bỏng say sưa, sau đó cô chẳng còn biết gì nữa, mặc cho anh rong ruổi khắp cơ thể, biến đổi đủ loại tư thế hoan ái, liên tục đón nhận từng đợt yêu thương nóng hổi của anh rót vào trong đến kiệt quệ. Chiếc giường cưới đỏ thẳm chứng kiến tình yêu cuồng dã của cặp đôi mới cưới đầy ngọt ngào suốt đêm dài, những cánh hoa hồng rải rác trên giường hoặc là bị Lôi Hòa Nghi trong cơn thừa hoan nắm đến biến dạng hoặc là bị cặp đôi mới cưới này làm cho ướt đẫm sau mỗi lần yêu.

Trải qua một đêm yêu thương nồng nàn Cung Huyền Thương thức dậy với tinh thần phơi phới, nhìn sang Lôi Hòa Nghi đang ngủ sau bên cạnh, da thịt lộ ra chi chít vết đỏ do anh để lại khiến anh không khỏi ngứa ngáy. Vòng tay anh siết chặt ôm trọn Lôi Hòa Nghi vào lòng đến không còn chút kẽ hở, Cung Huyền Thương thở dài một tiếng đầy thỏa mãn, cúi đầu hôn lên tóc vợ đầy yêu thương, ngửi hương hoa xoa dịu lòng người trên cơ thể cô, gương mặt tràn đầy hạnh phúc. Lôi Hòa Nghi mệt mỏi cả đêm, bị anh hết ôm lại hôn cũng không thức dậy, hai tay theo bản năng ôm lấy cơ thể anh, vùi đầu vào lồng ngực rắn chắc tìm một tư thế thoải mái tiếp tục mộng đẹp.

Cung Huyền Thương nhìn cô như một con mèo nhỏ không khỏi bật cười, một tay vừa làm gối nằm vừa xoa đầu cho cô ngủ. Tay còn lại nhẹ nhàng giúp cô xoa eo, lát nữa thức dậy cũng sẽ đỡ đau hơn. Cung Huyền Thương không nghi ngờ gì về kích thước cũng như thể lực của mình cho nên càng hiểu rõ mỗi đêm anh không kìm chế được thì vợ mình vất vả như thế nào, mặc dù người động là anh nhưng kết quả người đau vẫn là vợ anh, cô khó chịu anh cũng xót trong lòng.

Mặc dù trời đã sáng hẳn nhưng mọi người đều biết đêm qua là đêm tân hôn nên không ai đi làm phiền hai vợ chồng, Lôi Hòa Nghi còn ngủ nên anh cũng sẽ không đánh thức cô cho nên dù anh đã tỉnh hẳn cũng không rời giường mà vui vẻ làm gối cho vợ.

Cũng không biết đã bao lâu thì điện thoại bên tủ rung lên, là Lôi Lăng Triệt nhắn đến, hỏi anh khi nào hai vợ chồng rời phòng, Kiêu Kiêu bắt đầu hỏi bố mẹ rồi.

Nhớ đến con trai Cung Huyền Thương mới thở dài bất đắc dĩ, có lẽ Lôi Hòa Nghi cũng cảm nhận được mà nhăn mũi xoay người đưa lưng lại với anh, nửa muốn tỉnh nửa muốn ngủ. Sợ cô dậy muộn sẽ lại áy náy vì để con trai đợi lâu, Cung Huyền Thương bèn gọi cô dậy. Anh vén mái tóc dài của cô lên gối để lộ tấm lưng trần trắng mịn chi chít vết hôn, tiến tới hôn lên gáy của cô, Lôi Hòa Nghi run lên, vung tay ngăn anh lại:

- Anh đừng làm loạn!

Thấy cô đã tỉnh vẫn chưa muốn rời giường Cung Huyền Thương lắc đầu, nhìn quanh một vòng, đôi mắt lóe lên, tay cầm lấy đóa hoa hồng đỏ tươi trong chiếc bình trên tủ, anh cầm hoa trêu trọc sống lưng nhạy cảm của vợ, cánh hoa mềm mại mơn trớn trên da thịt mịn màng khiến Lôi Hòa Nghi không thể không quan tâm, quay người lại trừng mắt nhìn chồng. Cung Huyền Thương bị cô nhìn đến toàn thân râm ran, suýt thì đè cô ra làm một trận.

- Em không biết đàn ông rất dễ động tình vào buổi sáng sao, nhìn anh bằng ánh mắt đó không sợ hôm nay không thể rời giường, hmm?

- Anh trêu chọc em!


- Anh chỉ muốn gọi em dậy thôi!

Cung Huyền Thương cầm hoa gõ nhẹ lên chóp mũi nhỏ xinh của Lôi Hòa Nghi bị cô bất mãn lườm nhẹ, vung tay đánh lên tay anh làm chăn tuột xuống. Cung Huyền Thương nhìn da thịt của cô đỏ mắt, như tìm được thú vui mới, xoay người đè cô dưới thân, hai tay cô dễ dàng bị một tay anh kìm hãm đè lên gối, cành hồng chạy từ trên gò má xinh đẹp đến đôi môi ngọt ngào rồi xuống bầu ngực căng phồng gợi cảm, sắc đỏ của hoa hồng bên cạnh nụ anh đào hồng hào tạo nên một sự đối lập vừa đủ khiến máu huyết Cung Huyền Thương sôi trào.

- Anh… đừng…

Cung Huyền Thương như bỏ ngoài tai, đóa hoa đỏ tươi nhẹ nhàng vỗ về nụ hồng yếu ớt rồi lại vờn quanh rước lấy từng tiếng rên yêu kiều còn mang giọng mũi của Lôi Hòa Nghi, hai chân cô run rẩy, một dòng nước ấm chảy ra từ trong cơ thể cô, may mà anh không nhìn thấy. Đôi mắt Cung Huyền Thương trầm xuống, cành hồng trong tay vẽ loạn trên eo thon của Lôi Hòa Nghi:

- Thương… đừng… xin anh đấy…

- Cầu xin vô hiệu!

Tấm chăn che hờ nửa thân dưới bị anh hất tung ra, Lôi Hòa Nghi kẹp chặt hai chân, phản kháng trong âm thầm, ánh mắt như tia X của Cung Huyền Thương chậm rãi quét toàn thân Lôi Hòa Nghi như mãnh thú đang đánh giá con mồi. Lôi Hòa Nghi bị anh nhìn đến sợ hãi, thật sự sợ hôm nay không thể bước xuống giường được. Một chân Cung Huyền Thương chen vào giữa hai chân Lôi Hòa Nghi, tách hai đùi cô ra để lộ hoa viên bí ẩn xinh đẹp khiến anh dục tiên dục tử suốt đêm dài… Lôi Hòa Nghi run rẩy lên tiếng:

- Chồng à… anh… đừng như vậy mà…

Cung Huyền Thương liếm môi, nhìn đôi mắt xinh đẹp ướt át của vợ, nhếch miệng đầy xấu xa, cành hoa trong tay anh như ma quỷ du ngoạn xung quanh vùng cấm địa bí ẩn chọc cho cô run lên, hạ thân bị kích thích không ngừng co giật như muốn thứ gì đó, toàn bộ đều bị Cung Huyền Thương nhìn thấy. Anh cầm lấy cành hoa cọ xát vùng da thịt non mềm mẫn cảm của Lôi Hòa Nghi, cô vừa nghĩ đến thứ đang khơi lên dục vọng của mình lại là cành hoa hồng anh đang cầm là cả người đã đỏ như tôm luộc, Cung Huyền Thương nhìn cành hoa bị cô thấm ướt, đôi mắt tối tăm, động tác trên tay càng nhanh hơn, hai chân Lôi Hòa Nghi muốn kẹp chặt nhưng lại bị chân anh ngăn ở ngứa khiến mọi sự phản kháng đều trở nên vô ích. Cho đến khi Lôi Hòa Nghi sắp đạt đến giới hạn, Cung Huyền Thương buông cành hồng ra, thay bằng ba ngón tay thon dài của mình. Sự mềm mại của hoa hồng đối nghịch với sự thon dài cứng cáp của ngón tay, ngay khi anh đưa tay vào cả người Lôi Hòa Nghi cong lại đạt đến cao trào, dòng nước ngọt ngào phun ra thấm ướt cả bàn tay anh. Lôi Hòa Nghi xoay người vùi đầu vào ngực Cung Huyền Thương thở dốc, hé miệng cắn lấy ngực anh để trút giận.

- Giận rồi!

- Anh càng lúc càng xấu!

- Chẳng phải em cũng rất sung sướng sao?

Vừa nói anh vừa giơ bàn tay bị cô làm ướt lên, dưới ánh nắng sớm mai nhè nhẹ phản chiếu lại từng tia sáng nhỏ đầy sắc tình cộng với vẻ mặt thiếu đòn của Cung Huyền Thương, Lôi Hòa Nghi chỉ hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống, từ giờ cô không thể nhìn hoa hồng một cách bình thường được nữa.

Thấy sự xấu hổ của Lôi Hòa Nghi, Cung Huyền Thương cười lớn, nếu không phải bây giờ không còn sức, Lôi Hòa Nghi thật sự muốn xông lên bịt miệng anh lại. Biết da mặt cô mỏng nên Cung Huyền Thương không dám cười lâu, bước xuống giường đi đến tủ quần áo mặc đồ, cầm lấy váy ngủ đi đến giúp vợ mặc vào sau đó bế cô vào nhà vệ sinh. Lại mất thêm mấy chục phút để Lôi Hòa Nghi trang điểm và che đi dấu vết hoan ái trên người thì cả hai mới xong xuôi đi xuống gặp cả nhà.

Kiêu Kiêu: Ủa bố ơi!

***

Cuối tuần này mình có lịch thi nên sang tuần sau mới có chương mới được nha!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận